Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 667: Ta thích giành người với quỷ sai

Cập nhật lúc: 2025-11-20 00:59:27
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Để tiếp nhận bệnh nhân Quyền Cảnh, Tần Lưu Tây kê đơn t.h.u.ố.c vô cùng tỉ mỉ và cẩn trọng. Cơ thể đối phương quả thực quá rách nát, yếu ớt. Nàng mong khỏe khi giải độc, nhưng ít nhất cũng khá hơn bây giờ. Vì thế, đơn t.h.u.ố.c điều trị cân nhắc kỹ lưỡng để phù hợp với thể trạng của .

Lúc rút kim, Tần Lưu Tây gặp Tạ quân y cùng, cẩn thận hỏi về những loại t.h.u.ố.c Quyền Cảnh dùng khi trúng độc, bao gồm cả t.h.u.ố.c đang dùng để áp chế độc tính. Xem qua một lượt, nàng thấy quá nửa đều là t.h.u.ố.c giảm đau mạnh, loại "hổ lang chi dược" (thuốc d.ư.ợ.c tính mạnh, dễ gây hại cho cơ thể).

“Toàn là hổ lang chi dược, thảo nào cơ thể tàn phá đến mức .” Tần Lưu Tây đống đơn thuốc, lắc đầu.

Sau một hồi trò chuyện, Tạ quân y vô cùng thán phục y thuật của Tần Lưu Tây. Ông ngờ đối phương tuổi còn nhỏ mà y thuật tinh thâm đến thế. Có những vị t.h.u.ố.c ông còn từng thấy, chứ đừng đến cách phối hợp.

Thấy Tần Lưu Tây đồng tình với cách dùng t.h.u.ố.c đây, Tạ quân y khổ: “Cũng là hết cách. Độc Sương Hỏa Thực Cốt cực kỳ bá đạo. Khi phát tác, đau đến mức chỉ lấy d.a.o rạch da xẻ thịt. Nếu dùng t.h.u.ố.c mạnh, công t.ử gia e là chịu nổi.”

Tần Lưu Tây xem qua đơn t.h.u.ố.c giải độc của phái Độc Nương Tử, thấy dùng cả Xuyên Ô, một vị t.h.u.ố.c cực độc nhưng cũng là t.h.u.ố.c , cách dùng khá táo bạo nhưng cũng sai.

“Lúc trúng tên độc, vết thương xử lý cẩn thận ?”

Tạ quân y nhớ cảnh tượng đó: “Tất nhiên là . May mắn duy nhất là mũi tên xuyên qua , lưu trong da thịt. độc vẫn ngấm tận xương tủy, xương lúc đó chuyển sang màu xanh. Dù lập tức nạo xương khử độc, chữa trị và uống giải độc đan, nhưng vẫn... Haizz.”

“Xử lý cũng coi như thỏa đáng. Nếu e là độc phát vong .” Tần Lưu Tây khen một câu.

Tuy , nhưng từ lúc b·ị th·ương đến khi xử lý tên độc, uống t.h.u.ố.c giải, cũng mất một thời gian. Trong thời gian đó, độc Sương Hỏa bắt đầu tàn phá cơ thể. Uống giải độc đan chỉ là cầm cự giữ mạng, căn bản giải độc.

“Thiếu quan chủ định dùng t.h.u.ố.c thế nào?” Tạ quân y kìm hỏi: “Công t.ử gia nhà ... thể vượt qua kiếp nạn ?”

“Xem vận may.” Tần Lưu Tây sơ qua về phương án điều trị: dưỡng sức , tìm vật khắc chế để lấy độc trị độc.

Tạ quân y luôn theo sát Quyền Cảnh, hiểu rõ tình trạng của nhất. Ông hỏi thêm vài câu, Tần Lưu Tây đều trả lời xác đáng. Ông , kết cục nhất cũng chỉ đến thế là cùng.

Cách điều trị của Tần Lưu Tây là thỏa đáng nhất, ngay cả ông cũng thể chu đến thế.

“Làm phiền thiếu quan chủ. Chúng nhất định sẽ phối hợp theo sự sắp xếp của ngài.” Tạ quân y trịnh trọng hành lễ với Tần Lưu Tây.

Tần Lưu Tây đơn t.h.u.ố.c và thực đơn món ăn bài thuốc, đưa cho ông, dặn dò vài việc để họ rời .

Quyền Cảnh , Vương Dục Thiên tìm cớ ở , với Tần Lưu Tây: “Thực nếu nắm chắc, thể nhận bệnh nhân .”

“Sợ Quyền gia trả thù?” Tần Lưu Tây nhướng mày liếc xéo : “Ta với ngươi cũng , cần thiết lo lắng cho .”

“Ai thèm lo cho ! Ta là sợ liên lụy đến cô mẫu và các biểu !” Vương Dục Thiên nhảy dựng lên, chút hổ, sờ mũi : “Quyền gia là bá chủ Tây Bắc. Đại phòng của Quyền Cảnh chỉ còn là độc đinh, nhưng vẫn còn ở hai phòng khác. Nếu Quyền Cảnh xảy chuyện ở chỗ , lỡ như bọn họ tính sổ thì ? Võ tướng lý lẽ , chỉ chuyện bằng nắm đ.ấ.m thôi.”

Tần Lưu Tây hừ lạnh: “Nếu Quyền gia là loại tính tình đó, thì đại phu nào dám chữa cho họ? Không sợ chữa qua cầu rút ván ? Ngươi lo xa quá .”

“Chẳng lẽ chuyện ngáng chân ?”

Tần Lưu Tây nhạo: “Ngươi lớn lên trong âm mưu ? Sao lúc nào cũng nghĩ hại thế?”

Vương Dục Thiên tức điên: “Muội đúng là lòng của ! Nếu sợ chịu thiệt, cần gì khổ sở khuyên can?”

“Tại sợ chịu thiệt? Chúng !”

Vương Dục Thiên: “!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-667-ta-thich-gianh-nguoi-voi-quy-sai.html.]

Mẹ kiếp, tay ngứa quá, đ.á.n.h con nhóc một trận! Quá thiếu đòn!

“Thích gì thì ! Coi như lo chuyện bao đồng!” Hắn phất tay áo bỏ .

Ngụy Tà phe phẩy quạt xếp, : “Hắn cũng lý đấy. Võ tướng đa phần là kẻ thô lỗ, lý lẽ.”

“Bọn họ lý lẽ, nhưng võ tướng trọng nghĩa khí hơn ai hết, sẽ xảy chuyện như . Bởi vì Quyền Cảnh sớm coi là c·hết , chỉ là chờ ngày tắt thở thôi.” Tần Lưu Tây : “Kể cả xảy tình huống đó, ngươi nghĩ sẽ sợ ?”

Ngụy Tà tò mò: “Chuyện nắm chắc, ngươi nhận? Không sợ hỏng thanh danh ?”

“Thanh danh với quan trọng. Nó ăn , cũng biến thành vàng bạc dầu mè. Tốt , quan tâm. Chỉ là cái độc Sương Hỏa Thực Cốt từng gặp, giờ đụng , tò mò t.h.u.ố.c giải hoặc khắc tinh của nó là gì. Nếu chế loại độc lợi hại hơn nó, chẳng còn giỏi hơn tên A Đồ Phổ ?”

Hiểu . Là cái tên tư tế khơi dậy lòng hiếu thắng của ngươi!

“Còn một điểm nữa. Ta thích giành giật với Lão Hắc (Hắc Vô Thường) và đồng bọn. Tên Quyền Cảnh nhất định giữ , cho đến khi nghiên cứu thứ khắc chế độc Sương Hỏa Thực Cốt.” Tần Lưu Tây nháy mắt.

Hắc Vô Thường đang đường tới bỗng rùng một cái. Cảm giác như ai đó nhớ thương.

Ngụy Tà câm nín. Nếu ngươi quan hệ âm phủ, cần gì chuyện đ.á.n.h cược tính mạng nghiêm trọng thế với tên họ Quyền ? Cứ thẳng là ruột gan nát bét cũng c·hết là xong, vì ngươi cho câu hồn .

“Ngươi cứu kiểu đó ? Bệnh nặng thế nào cũng ngươi che chở, âm dương sinh t.ử luân hồi chẳng loạn hết lên ?”

“Sao thể? Ta cứu là dùng d.ư.ợ.c vật đàng hoàng. nếu thời gian chỉ kém một chút xíu, thì tìm mối quan hệ kéo dài thêm chút thời gian chẳng bình thường ? Dương gian trọng nhân mạch (mối quan hệ), âm phủ cũng trọng nhân mạch…”

“Là quỷ mạch mới đúng.”

Tần Lưu Tây lườm : “Cãi cùn quen thói đúng ? Tóm , đang xếp hàng đăng ký ở chỗ , tìm chút quan hệ cửa là chuyện bình thường, thấy đỏ mặt.”

Ngụy Tà: Ta thấy ngươi mới là kẻ cãi cùn, mặt dày vô sỉ!

Tần Lưu Tây dậy, hậu viện: “Lại đây. Quỷ mạch của tới , xin cho ngươi một chức vụ.”

Ngụy Tà khó hiểu, cho đến khi theo nàng hậu viện, thấy Hắc Vô Thường áo đen, mũ "Thiên hạ thái bình" hiện từ hư , mới hiểu chuyện gì xảy .

Nhận lấy bộ xích câu hồn và lệnh bài phận từ Hắc Vô Thường, đeo lên hông, Ngụy Tà thích thú ngắm nghía sợi xích. Có mấy thứ , thực sự thể ngang ở nhân gian, gặp thiên sư cũng sợ.

Bởi vì biên chế ở địa phủ, là Quỷ sai lâm thời!

Thư Sách

Ừm, quỷ mạch thơm thật!

Hắc Vô Thường thì khổ sở. Đến đưa bộ đồ nghề câu hồn, tổ tông Tần Lưu Tây giao cho việc giúp tên Quyền Cảnh sống tạm thế ?

“Đại nhân, mệnh của tên Quyền gia t.ử …”

“Chẳng còn một đường sinh cơ ? Đến lúc đó, bảo Lão Phán (Phán Quan) kéo dài thêm chút.” Tần Lưu Tây : “Ta chỉ thôi, các ngươi kéo cũng . Hắn là công đức bảo vệ quốc gia, c·hết sẽ bao nhiêu binh lính bá tánh c·hết theo. Ta chỉ sợ các ngươi xuể thôi…”

“Ta truyền đạt ý của ngài cho Phán Quan đại nhân ngay đây!” Hắc Vô Thường da đầu tê dại, vèo một cái chạy mất.

Ngụy Tà: Hắc Vô Thường uy vũ khí phách cũng chỉ đến thế. Hắn một chút cũng sợ!

Loading...