Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 651: Ngụy Quân, ta lừa ngươi về làm đại chưởng quỹ!

Cập nhật lúc: 2025-11-19 06:38:09
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Muốn động d.a.o cắt thịt thối, tất nhiên cần thời gian tĩnh dưỡng. Trong tay Tần Lưu Tây hiện tại dụng cụ cắt gọt thích hợp, các loại t.h.u.ố.c trị thương, sinh cơ cũng cần chuẩn đầy đủ.

Hơn nữa, từ phủ thành về Li Thành cũng xa. Thương tích của Đỗ Miện như , cũng kém hai ngày. Sau khi bàn bạc, họ quyết định về Li Thành mới xử lý vết thương cho , cũng tiện bề tĩnh dưỡng.

Tần Lưu Tây ghé cửa hàng đồ t·ang l·ễ mua một ít đồ, cùng Đằng Chiêu rời phủ thành về Li Thành. Chỉ khác là , phía xe ngựa còn thêm xe của Đỗ Miện.

Trong xe ngựa, Ngụy Tà Tần Lưu Tây bày đống đồ mua, bắt đầu cắt dán. Hắn dựng hết lông tơ, ngón tay run rẩy chỉ nàng: “Ngươi xác cho , chẳng lẽ là giấy (vàng mã)?”

“Thông minh! Ngươi yên tâm, giấy cũng sinh động như thật.” Tần Lưu Tây dùng tre dựng khung xương, tủm tỉm : “Ta còn mua màu tím hồng ngươi thích đây . Nhất định sẽ kiểu áo choàng rộng tay mà ngươi ưng ý.”

Ngụy Tà bay loạn xạ trong xe: “Người giấy gặp nước là nát! Ta mà đường, lỡ trời mưa ai hắt nước , giấy tan , chẳng hù c·hết ?”

Đằng Chiêu bên cạnh tưởng tượng cảnh đó, thầm nghĩ chắc sẽ khối hét lên "ban ngày gặp ma".

“Vậy thì trời mưa đừng đường, tránh nước là .”

Ngụy Tà tức nghẹn: “Ngươi hiểu thế nào là ‘trời lúc gió mây bất trắc’ ? Nhất là sắp đến mùa mưa . Ta cũng bói toán!”

“Yên tâm , sẽ quét dầu trẩu lên, chống nước lắm. Hơn nữa, đừng coi thường pháp thuật của . Có mưa thật cũng đủ cho ngươi cầm cự một thời gian.” Tần Lưu Tây lườm .

Ngụy Tà: Ta tin ngươi mới là lạ, đồ lừa đảo!

Hắn buồn bực đống giấy và khung tre, thầm hối hận. Biết thế thà cứ ở lì trong Lôi Minh còn hơn!

Cứ thế, trong sự hậm hực suốt dọc đường, họ về đến Li Thành. khi thấy " xác" mới lò, Ngụy Tà bỗng nên lời.

Bộ áo choàng tím hồng y hệt bộ đang mặc, quét dầu trẩu tỉ mỉ, chống nước chống mối mọt, hoa văn vẽ tinh xảo. Tóc búi cao, cài một đóa hoa lụa sống động. Ngũ quan giấy cực kỳ tinh tế, giống hệt . Tuy điểm nhãn để linh hồn, nhưng toát lên thần thái thật.

Trông cũng... tệ lắm.

“Mặt nên dặm thêm chút phấn ?” Ngụy Tà khuôn mặt tối màu, hỏi.

Tên đúng là chấp niệm lớn với việc trát phấn.

Tần Lưu Tây: “Đã thì giác ngộ của con . Mặt trắng bệch như quỷ, sợ ngươi c·hết mấy trăm năm hả?”

Ngụy Tà nghẹn họng: “Ta chỉ đề nghị thôi mà.”

“Cho ngươi cài hoa là nể mặt lắm , còn đòi trát phấn! Ngươi đường xem mấy nam nhân trát phấn lên mặt? Toàn là mấy tên ẻo lả, trai bao thôi!” Tần Lưu Tây bồi thêm một câu.

Ngụy Tà câm nín.

Không trêu nổi, im miệng!

Hắn giấy. Thôi thì, tỷ lệ thế cũng tạm chấp nhận .

Hai chiếc xe ngựa dừng ở đầu ngõ Phi Thường Đạo. Tần Lưu Tây xuống xe , đến gõ cửa xe Đỗ Miện.

Ngõa Tùng mở cửa: “Thiếu quan chủ, đến nơi ?”

Tần Lưu Tây : “Xử lý vết thương cho tốn thời gian, nhưng dưỡng bệnh mới lâu. Ta còn chuẩn t.h.u.ố.c men và dụng cụ. Ở đây một cửa hàng tên là Phi Thường Đạo. Các thuê một căn viện nhỏ gần đây ở tạm, khi nào chuẩn xong sẽ qua.”

Đỗ Miện yếu ớt: “Làm phiền thiếu quan chủ.”

Tần Lưu Tây đưa qua một bình ngọc: “Đây là đan d.ư.ợ.c an thần dưỡng thể, ngươi uống , dưỡng đủ tinh thần mới chịu d.a.o kéo. Nếu ngươi sẽ cầm cự nổi .”

“Đa tạ.” Ngõa Tùng nhận lấy, hành lễ.

Tần Lưu Tây để họ , dỡ đồ đạc xuống, trả tiền xe, xách giấy và cái sọt về phía Phi Thường Đạo.

Đi hơn hai tháng, cuối cùng cũng về nhà.

Trong tiệm, Trần Bì và Vạn Sách đang chán chường, chợt thấy Tần Lưu Tây xuất hiện, liền nhảy dựng lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-651-nguy-quan-ta-lua-nguoi-ve-lam-dai-chuong-quy.html.]

“Chủ t.ử về !” Hai lao .

Trần Bì Tần Lưu Tây với ánh mắt oán trách chua xót: “Ngài lâu quá.”

Vạn Sách thì chăm chú Đằng Chiêu. Thiếu gia cao lên, gầy , nhưng ánh mắt kiên định hơn nhiều.

Tần Lưu Tây : “Vừa nghỉ nên về chậm. Cửa hàng chuyện gì chứ?”

“Cũng đến tìm thầy, trừ tà. Bùa chú bán thì bán, cái nào giải quyết thì bảo họ lên đạo quan.” Trần Bì đỡ đồ tay nàng báo cáo: “Tháng Tư, Vu đại nhân sinh một quý t.ử mập mạp, quyên góp một khoản lớn tiền dầu mè thắp đèn trường minh quan. Lúc đầy tháng tiểu công t.ử gửi thiệp mời ngài ăn tiệc, ngài về nên mạn phép tặng một miếng ngọc phù bình an quà mừng.”

Tần Lưu Tây gật đầu: “Làm lắm.”

“Còn trong phủ, khách đến.”

Tần Lưu Tây: “Khách nào?”

“Là nhà đẻ của Đại thái thái (Vương thị). Có bà v.ú và một đứa cháu của Đại thái thái. cùng họ còn một tiểu công tử, là chắt đích tôn của Quyền đại tướng quân ở Tây Bắc, đến cầu y.”

Tây Bắc Quyền gia ?

Quyền gia nhiều đời trấn thủ biên cương Tây Bắc, quyền thế ngập trời, thể coi là bá chủ một phương. Mười vạn quân Quyền gia kỷ luật nghiêm minh như sắt, binh sĩ thiện chiến, một địch mười.

Thư Sách

Xuất như , thiếu gì lương y, lặn lội đến chỗ nàng cầu y?

“Đến bao lâu ?”

Trần Bì đáp: “Hơn nửa tháng . Lão thái thái (Tần lão thái thái) ngày nào cũng giục Đại thái thái gửi thư lên đạo quan hỏi khi nào ngài về, còn định thư bắt ngài về gấp.”

Tần Lưu Tây rũ mắt. Lão thái thái gấp gáp như , chắc là thấy hy vọng thoát khỏi cảnh khốn cùng cho mấy vị đại lão gia đang "ăn đất" ở Tây Bắc . Chỉ cần bám Quyền gia !

“Cứ kệ . Ngươi chuẩn bộ dụng cụ phẫu thuật và kim chỉ tiêu độc cho , việc dùng.” Tần Lưu Tây dặn dò, Ngụy Tà đang chột ở cửa: “Đứng đó gì? Định môn thần ?”

Ngụy Tà chỉ tấm biển hiệu Phi Thường Đạo, mặt trắng bệch: “Ngươi quên là quỷ ? Mấy cái phù văn sắp trấn nát hồn , ngươi bảo kiểu gì?”

Đồ lừa đảo độc ác!

“Gạt bỏ tà niệm là . Đó bằng gỗ du, gây tổn hại .” Nàng suy nghĩ một chút, bấm một pháp quyết b.ắ.n .

Hồn thể Ngụy Tà chấn động, cảm giác linh hồn như gia cố thêm cái gì đó. Hắn ngẩng đầu tấm biển, cảm giác choáng váng lúc nãy biến mất.

Hắn bước trong, thông suốt trở ngại.

Tần Lưu Tây với Trần Bì: “Đây là Ngụy Quân. Từ nay về , sẽ là đại chưởng quỹ của Phi Thường Đạo chúng , thông hiểu quỷ thần, đối nhân xử thế.”

Ngụy Tà ngơ ngác: “?”

Chưởng quỹ gì cơ?

Hảo gia hỏa! Ngươi quả nhiên là đại lừa đảo, lừa về đây công cho ngươi!

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...