Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 641: Nghi là đoạt xá

Cập nhật lúc: 2025-11-19 01:17:49
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vị Tiến sĩ lão gia tên Lôi Minh , là đồng môn của Niên Hữu Vi, cùng phủ thành. Nhà chút của ăn của để, khi bệnh, hiếu thuận, săn sóc vợ con. Nào ngờ, khi đỗ Tiến sĩ, như biến thành khác, tính tình trở nên quái gở, thanh cao, ngạo mạn.

Tần Lưu Tây thấy kỳ quái, hỏi: “Nếu đúng như lời ngươi đổi , ngươi định tìm giúp đỡ, chẳng lẽ ?”

(Nếu thật sự là quỷ nhập tràng đoạt xá, kẻ đó hoảng sợ khi chuyện mới đúng.)

“Là Lôi cầu cứu .” Niên Hữu Vi khổ: “Tuy càng lúc càng khác , nhưng cũng lúc bình thường. Có một hôm, đột nhiên cầu xin tìm đại sư trừ tà. lời dứt, đổi. Ngài , khi đổi, ánh mắt đó... đáng sợ vô cùng.”

Tần Lưu Tây trầm ngâm. Vậy thì chắc chắn là đoạt xá . Linh hồn thật của Lôi Minh vẫn còn, nhưng áp chế, nên thời gian tỉnh táo dài. Vừa tỉnh liền cầu cứu bạn .

“Thiếu quan chủ, ngài bệnh lạ của đồng môn chữa ? Hắn thi bốn mới đỗ Tiến sĩ, nếu cứ thế ... e là mấy chục năm đèn sách đổ sông đổ biển hết.”

Tần Lưu Tây hỏi ngược : “Theo những gì ngươi , tài hoa của Lôi Minh đủ để đỗ thứ hạng ?”

Niên Hữu Vi ngẩn .

“Ta chuyện thi trượt mấy , chỉ xem thứ hạng của những trượt đó, so với thứ hạng đỗ . Ngươi cảm thấy với tài hoa của , xứng với thứ hạng ?” Tần Lưu Tây đầy ẩn ý: “Mỗi đều thói quen riêng, sách chữ cũng , hành văn cũng thế. Bài thi của thì ?”

Sắc mặt Niên Hữu Vi trắng bệch.

Lời của Tần Lưu Tây chỉ thiếu điều thẳng là: Lôi Minh đỗ kỳ thi Hội là do kẻ đang chiếm giữ xác thi . Nếu sự thật là , một khi phát hiện, chỉ công danh Tiến sĩ hủy bỏ, mà ngay cả danh hiệu Cử nhân cũng sẽ tước đoạt, cả đời coi như hết duyên với quan trường!

Không, thể nào. "T.ử bất ngữ quái lực loạn thần" (Khổng T.ử chuyện quỷ thần), ai mà tin chuyện chứ? Rõ ràng trường thi là Lôi Minh, ai dám khẳng định linh hồn?

“Nếu chênh lệch quá xa, e là thi thi thật sự là kẻ khác. Cho nên ngươi cũng đừng quá để ý chuyện sách vở phí phạm . Chi bằng lo lắng xem nếu quan, liệu đủ tài đức để lo cho dân .”

Tần Lưu Tây ngừng một chút: “Đương nhiên, quan chắc xuất Tiến sĩ, Cử nhân cũng thể quan , quan trọng là sơ tâm khi sách thế nào. Chuyện tạm thời nữa. Đồng môn của ngươi cứu , còn gặp xem xét thực hư thế nào , giờ chỉ là chúng đoán mò thôi.”

Niên Hữu Vi mừng rỡ: “Ngài đồng ý nhận vụ ?”

“Ngươi chúng thiện duyên mà, xem thử cũng .” Tần Lưu Tây nhạt.

Niên Hữu Vi thở phào nhẹ nhõm: “Vậy chúng nhà ngay bây giờ. Nói cũng thật trùng hợp, chúng mới về phủ thành hôm qua, ngài hôm nay đến. Lôi quả nhiên duyên lành.”

Tần Lưu Tây thấy vui vẻ quá sớm, liền tạt một gáo nước lạnh: “Ngươi đừng vội mừng. Nếu thật sự là đoạt xá, linh hồn nhỏ bé của Lôi ngươi còn mất cũng khó lắm!”

(Nếu hồn ma là loại thì còn đỡ, thể hai linh hồn cùng cộng sinh. thời gian lâu dài, chắc chắn một bên sẽ mạnh hơn, kẻ mạnh sẽ áp chế kẻ yếu, ngày kẻ yếu sẽ nuốt chửng, tan biến.)

Mặt Niên Hữu Vi tái mét: “Chuyện …”

“Đi .”

……

Tại Lôi gia, khí u ám bao trùm.

Lôi Minh thi liên tiếp bốn kỳ Xuân, cuối cùng cũng đỗ Tiến sĩ. Đây là chuyện vui tày đình, quang tông diệu tổ, đổi đời cả dòng họ. Lẽ cả nhà hân hoan đón Lôi Minh trở về đoàn tụ, nhưng họ phát hiện điều bất thường.

Đó là Lôi Minh đổi quá nhiều.

Tuy vẫn tỏ săn sóc, hiếu thuận, ôn hòa, nhưng "mẫu t.ử liên tâm", Lôi mẫu ( Lôi Minh) nhanh nhận sự khác lạ. Con trai vẫn là con trai quen thuộc, nhưng những thói quen cử chỉ nhỏ nhặt khiến bà cảm thấy cực kỳ kỳ quái và nghi ngờ.

Lần thi về, vô thức cong ngón tay út lên như ? (kiểu lan hoa chỉ).

Hoàng thị, vợ của Lôi Minh, cũng phát hiện điều bất thường. Vợ chồng đầu ối tay ấp bao nhiêu năm, với một trai một gái, con gái sắp lấy chồng, nàng hiểu chồng ? Sự đổi cố tình vẻ của Lôi Minh khiến nàng cực kỳ bất an và sợ hãi.

Vợ chồng tình cảm mặn nồng, nàng thể sợ chứ? Ý nghĩ khiến Hoàng thị hoảng hốt thôi.

Có lẽ nhận sự nghi ngờ của nàng, Lôi Minh về trốn trong thư phòng, thái độ cũng lạnh nhạt nhiều. Điều càng Hoàng thị thêm hoảng loạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-641-nghi-la-doat-xa.html.]

Trong phòng chính của chồng, Hoàng thị với đôi mắt thâm quầng vì mất ngủ, kể lể với bà về sự kỳ quái của chồng. Niềm vui vì chồng đỗ đạt tan biến sạch sẽ.

Hoàng thị l.i.ế.m đôi môi khô khốc, do dự : “Mẹ, con thấy phu quân chút đúng, cũng là…”

Lôi lão thái liếc mắt qua, Hoàng thị giật , dám tiếp.

“Con cũng nhận ?” Giọng Lôi lão thái nghẹn ngào, đôi mắt vẩn đục đỏ lên, nước mắt lăn dài.

“Mẹ?” Hoàng thị kinh hãi.

Lôi lão thái bấu c.h.ặ.t t.a.y vịn ghế, nghiến răng : “Đó là Minh nhi của ! Chỉ sợ là cô hồn dã quỷ ở đến chiếm xác con , còn dám chạy về nhà!”

Hiểu con ai bằng . Hắn diễn giống đến , bà vẫn cảm nhận sự rung động của tình mẫu tử.

Xoảng!

Hoàng thị kinh hãi đến mức mặt trắng bệch, tay run rẩy đổ chén bàn. Đầu óc nàng choáng váng.

Nàng cũng từng thoáng nghĩ đến điều , nhưng dám tin. Vậy mà chồng trực tiếp toạc .

Hoàng thị c.ắ.n chặt môi: “Mẹ, chúng ?”

Lôi lão thái quả quyết: “Mau chùa Từ Ân mời Minh Tâm đại sư! Ta tuyệt đối thể trơ mắt cô hồn dã quỷ chiếm xác con mà tác oai tác quái!”

“Con dâu ngay!” Hoàng thị lau vội nước mắt, dậy. Không do kinh hãi hoảng sợ, chân nàng mềm nhũn, loạng choạng vịn bàn.

Nàng tới cửa, bỗng hét lên một tiếng thất thanh, lùi phía . Chân vấp một cái, trẹo chân.

Cơn đau nhói truyền từ mắt cá chân lên, nàng ngã xuống đất, vẻ mặt hoảng sợ đang chậm rãi bước . Nàng đưa tay bịt miệng để ngăn tiếng kêu, dùng m.ô.n.g lết từng bước về phía .

Lôi lão thái bật dậy, sa sầm mặt ở cửa, run rẩy.

“Nương tử, nàng định đấy?” Lôi Minh bước , từ cao xuống Hoàng thị đang bệt đất. Hắn cúi , đưa tay : “Dưới đất lạnh lắm, mau lên .”

Hoàng thị sợ hãi hét lên nữa, lăn bò đến bên cạnh Lôi lão thái.

Lôi lão thái chống tay lên bàn, cố nén đau thương, lạnh giọng quát: “Ngươi rốt cuộc là yêu nghiệt phương nào? Còn mau cút khỏi con trai !”

 

 

 

 

 

Thư Sách

 

 

 

 

 

 

Loading...