Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 602: Hưu phu, lập nữ hộ

Cập nhật lúc: 2025-11-18 01:23:12
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Vĩnh giống Trương mẫu và đám em út ít giao du bên ngoài. Nhờ của hồi môn kếch xù của Lữ Tiếu San, ngày thường thiếu tiền, ăn mặc bảnh bao, tay hào phóng, giả một quý công tử thong dong tao nhã. Hắn cũng Kiều Tử Linh dắt kết giao với ít quý nhân, nên đối với giới quyền quý Thịnh Kinh, tuy là thuộc như lòng bàn tay, nhưng cũng rõ ai thể chọc và ai tuyệt đối thể chọc.

Và Mộc thế tử mắt, chính là đầu danh sách " thể chọc".

Nói về mầm mống độc đinh của giới quyền quý Thịnh Kinh, chỉ Mộc thế tử, nhưng tuyệt đối là kẻ tự phụ nhất. Cho dù con vợ cả, chỉ cần dựa phận "một mầm nam duy nhất kế thừa hai phòng của hai nhà", là em vợ

thật của Thánh thượng, thể ngang ở Thịnh Kinh.

Nói khó , chỉ cần Mộc Tích tạo phản, quậy long trời lở đất thế nào, miễn là đạp trúng điểm mấu chốt của Thánh thượng, thể bình an phú quý đến ch·ết.

Thư Sách

Cho nên, thấy già và em chọc vị "sát tinh" , Trương Vĩnh liền thấy đầu óc ong ong, trời đất tối sầm.

Hắn tin rằng, nếu Mộc Tích nổi điên, dù treo cổ cả nhà bọn họ lên, vẫn thể thây mà lui!

Trương Vĩnh cũng là kẻ co duỗi. Gã vội vàng tiến lên, quỳ sụp mặt Mộc Tích, thái độ vô cùng khiêm nhường: “Thế tử gia, tiểu nhân trị gia nghiêm, để nhà càn, quấy rầy Thế tử gia. Tiểu nhân xin bồi tội, thỉnh Thế tử gia đại nhân đại lượng, đừng chấp nhặt với họ.”

Hắn xong, dập đầu ba cái, sang quát đám em: “Còn quỳ xuống nhận với Thế tử gia! Mẹ đang bệnh, các ngươi còn lôi kéo đến đây hồ nháo! Ngày thường chính là và tẩu tử các ngươi quá nuông chiều, mới khiến các ngươi trời cao đất dày là gì!”

Lời thì đấy, nhưng ai ở đây là kẻ ngốc chứ? Ngược , bọn họ còn thấy khinh bỉ. Tên Trương Vĩnh đúng là diễn.

Trương Nhị và Trương tiểu thư cũng đồng loạt quỳ xuống.

Mộc Tích liếc bọn họ: “Thế nào? Quỳ mặt bổn thế tử, định dùng dư luận ép bổn thế tử tha thứ cho các ngươi ?”

“Tiểu nhân dám.” Trương Vĩnh gượng: “Là do nhà vô lễ , kinh động Thế tử gia.”

Mộc Tích ghét nhất là loại hai mặt như Trương Vĩnh. Miệng thì giả vờ bất đắc dĩ, vô hại, cúi đầu khom lưng, chứ trong lòng chắc sớm mắng tổ tông mười tám đời nhà , thậm chí còn c.h.ử.i chẳng qua là một tên ăn chơi trác táng đầu thai.

(Ha, đầu thai cũng là một kỹ năng đấy. Có bản lĩnh thì ngươi cũng đầu thai nhà phú quý !)

Trương Vĩnh đúng là đang điên cuồng c.h.ử.i rủa trong lòng, c.h.ử.i nhà ngu như lợn, c.h.ử.i Mộc Tích, nhưng trong đầu càng thêm gấp gáp, để thoát .

Tiếng bánh xe ngựa vang lên. Đám đông hóng chuyện vội vàng dạt . Xe ngựa dừng , bước xuống.

Là Giang Văn Nghiên và Lữ Tiếu San, theo còn mấy hộ vệ và mấy bà v.ú cường tráng.

Lữ Tiếu San mặt đ.á.n.h một lớp phấn dày, nhưng vẫn sắc mặt . Đặc biệt là khi thấy Trương Vĩnh và đám nhà quỳ đất, lửa giận trong nàng bốc lên ngùn ngụt.

Nàng ngờ, nhà chồng nàng lật mặt thể trơ trẽn đến mức , còn tìm đến tận chỗ Tần Lưu Tây gây sự. Bọn họ gì?

Muốn ép nàng đầu , lợi dụng dư luận bên ngoài để nàng thỏa hiệp?

Trương Vĩnh thấy Lữ Tiếu San, vội dậy tới: “San nương, nàng tới đây?”

“Ta tới, thấy bộ mặt của các ?” Lữ Tiếu San hất tay gã , lạnh: “Ta thật ngờ, các thể đến nước . Thành năm năm, rốt cuộc cả nhà các đeo bao nhiêu cái mặt nạ?”

Trương Vĩnh nhíu mày: “San nương, nàng đ.á.n.h mắng, chúng về phủ , ?”

“Không cần.”

Lữ Tiếu San mỉa mai: “Ban đầu còn nghĩ, dù gì cũng một thời vợ chồng, chia tay trong êm . Chuyện ngươi với , coi như mắt mù. nếu các hổ như , thì tất cả đừng hòng giữ thể diện nữa.”

Nàng ném một tờ công văn n.g.ự.c Trương Vĩnh: “Ngươi nghĩ ký đơn hòa ly là xong ? Ngươi ký, thể hưu phu (bỏ chồng)!”

Ai hưu thư chỉ đàn ông ? Phụ nữ cũng thể! Nàng rõ tội trạng: cha chồng nhân từ, em chồng , phu quân bất trung bất nghĩa, mang đơn đến thẳng quan phủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-602-huu-phu-lap-nu-ho.html.]

Ánh mắt Trương Vĩnh lóe lên tia tàn nhẫn. Gã mở tờ công văn , thấy đúng là một tờ hưu thư, sắc mặt lập tức đại biến. Gã cảm thấy thứ gì đó đang nhanh chóng rời khỏi cơ thể .

“Không! Không thể! San nương, chúng là vợ chồng! Ta thừa nhận!” Trương Vĩnh sắp phát điên, thần sắc kích động, lao tới định tóm lấy Lữ Tiếu San.

Giang Văn Nghiên cảnh giác, kéo Lữ Tiếu San . Hộ vệ lập tức tiến lên ngăn cản gã.

Trương mẫu và những khác lúc mới phản ứng . Bà giật lấy tờ hưu thư, , liền a dua c.h.ử.i bới: “Mày điên ! Mày dám hưu thư? Mày là đồ mồ côi cha , gả Trương gia mấy năm đẻ nổi quả trứng, chúng nhịn , mày dựa cái gì mà hưu thư? Chúng chấp nhận!”

xé nát tờ hưu thư, nhét miệng nhai ngấu nghiến, nuốt ực xuống, nhếch mép: “Hưu thư còn nữa.”

Tất cả đều hành động thô bỉ, vô cho kinh ngạc. Đây là loại lưu manh gì ?

“Bà nuốt cũng vô dụng. Tờ hưu thư lập hồ sơ ở nha môn.” Lữ Tiếu San khẩy: “Ta đơn độc lập nữ hộ (hộ gia đình do nữ tên), còn quan hệ gì với Trương gia các nữa.”

Tại dứt khoát như ? Đây là kế của Giang Văn Nghiên. Trương Vĩnh chịu ký đơn hòa ly, càng kéo dài càng dễ sinh biến cố. Dứt khoát từ bỏ một nửa của hồi môn, quyên góp cho quốc khố, để đổi lấy tự do.

Nàng kế thừa bộ gia sản nhà họ Lữ, dù chỉ còn một nửa, cũng đủ để nàng sống sung túc nửa đời .

Lữ Tiếu San vốn là con gái mồ côi của Hộ quốc Đại tướng quân, xem ở phận , thêm việc nàng tự nguyện quyên góp một nửa của hồi môn, còn đại nãi nãi của Quốc Công phủ đích bảo lãnh, ai mà khuyên nàng đừng xúc động, đừng hòa ly chứ?

Thế là, Lữ Tiếu San lấy tốc độ cực nhanh khôi phục tự do và lập nữ hộ. Vừa khỏi nha môn, nàng nhà họ Trương dám đến tìm Tần Lưu Tây gây sự, liền vội vàng cùng Giang Văn Nghiên chạy tới.

Nàng cũng thấy sợ hãi. May mà đủ quyết đoán, nếu chẳng cái đám giảo hoạt nhà họ Trương dắt mũi ?

Trương mẫu lập hồ sơ, còn lập cả nữ hộ, còn từ bỏ một nửa của hồi môn, lập tức c.h.ử.i ầm lên: “Con gà mái đẻ trứng ! Mày điên ! Mày dám tự tiện xử lý của hồi môn! Đó đều là của Trương gia chúng …”

“Mẹ!” Trương Vĩnh hai mắt đỏ ngầu, hung hăng trừng mắt Trương mẫu.

Trương mẫu lỡ lời, lập tức ngậm miệng.

Mộc Tích vỗ tay: “Ta hôm nay đúng là mở mang tầm mắt. Hóa mấy kẻ nghèo kiết hủ lậu các ngươi coi của hồi môn của con dâu là của ? Chẳng trách khẩn trương, ầm ĩ lên như , móc mất túi tiền. Chậc chậc, trắng trợn mưu đồ của hồi môn của con dâu như , bước tiếp theo là m·ưu s·át vợ đoạt tài sản ? Này, tên , ngươi vẫn là đỗ đầu Tam Giáp đấy, nhân phẩm thế , thật lo cho bá tánh Đại Phong quá. Xem tiểu gia tìm Thánh thượng tỷ phu của chuyện .”

Sắc mặt nhà họ Trương đại biến. Uy h·iếp! Đây tuyệt đối là uy h·iếp!

Tần Lưu Tây xem kịch đủ, liền từ trong cửa bước .

Mắt Mộc Tích sáng lên, tiến lên một bước: “Tiểu thần côn, hóa ngươi ở trong đó!”

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...