Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 581: Ta thật sự không có uy h·iếp ngài

Cập nhật lúc: 2025-11-17 01:06:27
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người tìm giao châu còn tới cửa, Tần Lưu Tây tiếp Cảnh Tiểu Tứ . Bởi vì kế của , Ngưu phu nhân, ch·ết, còn em trai "hờ" thì sống thấy , ch·ết thấy xác, nghi là Thái Dương đạo trưởng mang .

Mà Cảnh Tiểu Tứ tìm Tần Lưu Tây là vì cái ch·ết của Ngưu phu nhân chút quỷ dị, nhờ nàng qua xem thử.

Thôn trang của Cảnh gia cách Thịnh Kinh xa, chỉ mất hai canh giờ (bốn tiếng) là đến. Trường An Hầu cũng đang ở thôn trang, thấy Tần Lưu Tây, ông liền mặt nặng mày nhẹ, hừ lạnh một tiếng.

“Cha đang trách vạch trần chuyện ông cắm sừng ?” Tần Lưu Tây nhỏ giọng với Cảnh Tiểu Tứ.

Cảnh Tiểu Tứ: “Kệ ông , chỉ là giữ thể diện thôi.”

Tần Lưu Tây gật gù vẻ thấu hiểu: “Ta hiểu mà. Cái mũ đó đội lâu , đột nhiên gỡ xuống, đỉnh đầu trống hoác, gió thổi qua lạnh buốt tận óc, chắc là quen.”

Cảnh Tiểu Tứ: “…”

Tuy với ông cha cũng chẳng tình cảm gì, nhưng cô đúng là xem ngoài, thiết quá đấy!

Trường An Hầu dừng bước, xoay phắt , ánh mắt lạnh lùng phóng thẳng về phía Tần Lưu Tây. Cô cứ " nhỏ" thêm chút nữa xem thấy !

Tần Lưu Tây nhe răng với ông .

Trường An Hầu tức điên, phất mạnh tay áo, rảo bước thẳng về phía .

Tần Lưu Tây thở dài, với Cảnh Tiểu Tứ: “Ngươi ngàn vạn đừng cái nết giống cha , như .” Cái vẻ mặt đúng là thiếu đòn, dễ chiêu hận.

Hạ nhân ở viện chính của thôn trang sớm đưa nơi khác, phòng chính cũng mấy hộ vệ canh giữ, cho khác đến gần.

Tần Lưu Tây gì thêm, chỉ quan sát phòng chính và cảnh vật xung quanh.

Không đúng. Người ch·ết mà một chút oán khí nào, lẽ nào là ch·ết nhắm mắt ?

Đi phòng chính, Tần Lưu Tây quanh một vòng, nhướng mày. Sạch sẽ thật, oán khí, mà đến cả âm khí cũng .

“Thiếu quan chủ, đến .” Cảnh Tiểu Tứ nhắc nhở.

Tần Lưu Tây trong, về phía chiếc giường, "hít" một tiếng.

Trên giường là một cái thây khô da bọc xương, như thể thứ gì hút cạn tinh huyết.

Tần Lưu Tây tiến lên, tiện tay xé một mảnh rèm lụa bọc lấy tay, vạch cổ Ngưu phu nhân . Ngay chỗ động mạch chủ, một v·ết t·hương do d.a.o găm đ.â.m thủng, bên cạnh còn dấu răng nho nhỏ.

“Bị hút cạn tinh huyết, mà canh giữ thấy động tĩnh gì ?” Tần Lưu Tây hỏi.

Trường An Hầu hầm hầm mặt : “Để dụ Thái Dương đạo trưởng chui đầu lưới, thôn trang canh giữ như thùng sắt, cả lính gác ngoài sáng lẫn mật thám trong tối đều đủ. Vậy mà kẻ đó thế nào, , ai phát hiện nửa điểm. Tên đạo sĩ , như con chuột cống, trốn trốn tránh tránh, đúng là thứ thể ngoài ánh sáng!”

Đây là đang chỉ cây dâu mắng cây hòe, chê sống lâu quá ?

Tần Lưu Tây híp mắt, dậy khẽ: “Vậy mà Hầu gia vẫn con 'chuột cống' chơi một vố đấy. Sau Hầu gia nên cẩn thận một chút, đặc biệt là lúc ngủ. Đừng để con chuột nào đó lẻn bên cạnh mà , kết cục giống bà thì !”

Nàng chỉ cái thây của Ngưu phu nhân.

Thân thể Trường An Hầu cứng đờ, sắc mặt âm trầm như thể bóp mực, oán hận trừng mắt Tần Lưu Tây.

Tần Lưu Tây sợ hãi chút nào, còn nhếch mép khiêu khích. Nàng chỉ là "hảo tâm nhắc nhở", đừng xem thường con chuột cống , nếu ch·ết lúc nào cũng .

, đây là "hảo tâm nhắc nhở", tuyệt đối uy h·iếp. Nàng là rộng lượng mà.

Thư Sách

Cảnh Tiểu Tứ sa sầm mặt, với Trường An Hầu: “Phụ nếu thấy khỏe thì ngoài chờ .”

Không thì đừng ! Đừng đắc tội , nếu Cảnh gia rước phiền phức gì, đến lúc tìm tài giỏi giúp đỡ cũng .

Trường An Hầu càng tức, vung tay áo sang một bên.

Cảnh Tiểu Tứ chắp tay với Tần Lưu Tây: “Thiếu quan chủ đừng trách. Mật thám bố trí quả thật nhiều, nhưng đều thấy động tĩnh gì. Việc …”

Hắn liếc Ngưu phu nhân, cũng cảm thấy trong lòng run sợ.

Bị hút khô tinh huyết mà ai phát hiện, đúng như lời Tần Lưu Tây, nếu đối phương tay trả thù, thì đám mật thám bên còn tác dụng ?

Tần Lưu Tây : “Kim Hoa Quan vốn thừa hưởng chính đạo, chỉ là Thái Dương đạo trưởng học tà thuật hiểm độc . Gã học thành, chứng tỏ thiên phú đạo pháp của gã thấp, nếu chẳng thể thi triển thuật đoạt thọ với . Đạo sĩ năng lực như là đám thầy cúng vớ vẩn chuột cống. Dùng chút ảo ảnh, thậm chí gọi quỷ che mắt, cũng thể, chẳng tốn sức là bao.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-581-ta-that-su-khong-co-uy-hiep-ngai.html.]

Lại châm chọc một phen, Trường An Hầu tức đến mức bấm móng tay sâu lòng bàn tay. Cái miệng của con nhóc đạo sĩ đúng là sắc như dao.

Cảnh Tiểu Tứ hỏi: “Vậy Cảnh Ngũ còn sống ch·ết?”

Tần Lưu Tây bát tự của đứa trẻ đó, nàng bấm tay tính toán : “Mệnh thì hết, nhưng mà…”

?”

Tần Lưu Tây lắc đầu. Quẻ tính rõ, mơ hồ, như thể còn trời đất trói buộc nữa.

Thái Dương đạo trưởng tạo nghiệt rốt cuộc gì đứa trẻ, và gã đang tính toán điều gì?

Có thể khẳng định, dấu răng nhỏ cổ Ngưu phu nhân chính là của đứa trẻ. Gã bắt đứa trẻ hút tinh huyết của nó?

Tần Lưu Tây "xì" một tiếng. Thái Dương đạo trưởng luyện con trai thành tiểu cương thi, hai cha con cùng hợp sức đó chứ?

“Bà bát tự ?” Tần Lưu Tây chỉ Ngưu phu nhân.

Cảnh Tiểu Tứ về phía Trường An Hầu.

Trường An Hầu thấy sắc mặt Tần Lưu Tây vài phần ngưng trọng, liền ngày sinh tháng đẻ.

Tần Lưu Tây đốt một nén hương, gỡ một cây trâm ngọc tóc Ngưu phu nhân, đốt một lá bùa chiêu hồn, môi mỏng lẩm nhẩm Chiêu Hồn Chú.

khi niệm hai lượt, hồn của Ngưu phu nhân vẫn gọi tới, nàng đành từ bỏ.

“Hồn của bà còn nữa.”

Cảnh Tiểu Tứ hỏi: “Là ý gì? Bà đầu thai?”

“Bà ch·ết t.h.ả.m như , xem như ch·ết oan. Người ch·ết oan ắt oán khí, sẽ tâm ý xuống địa phủ đầu thai, mà sẽ vật vờ nhân gian hoặc tìm trả thù. Dù bà , cũng là quỷ mới, gọi hồn chắc chắn đến. thực tế là gọi tới, chỉ thể hồn của bà hoặc giam cầm, hoặc hồn phi phách tán. Bởi vì nơi oán khí, cũng âm khí, sạch sẽ.”

Cảnh Tiểu Tứ sững sờ.

“Bà của Thái Dương đạo trưởng ? Gã sẽ đối xử với bà như ?” Trường An Hầu cuối cùng cũng chen một câu.

Tần Lưu Tây như : “Chỉ là một nữ nhân, đến Trường An Hầu còn chẳng thèm để ý, Thái Dương đạo trưởng là đàn ông để ý? Nếu để ý, bỏ bà mà chỉ mang con trai .”

Mặt Trường An Hầu xanh mét, hừ mạnh một tiếng.

Cảnh Tiểu Tứ mím môi, thở dài: “Xem , chúng rốt cuộc xảy chuyện gì với họ?”

“Cũng chắc.” Tần Lưu Tây cây đào ngoài cửa sổ, thò đầu : “Này, ai đó, ngươi đây.”

Một ám vệ nhảy xuống từ cây đào.

“Không gọi ngươi, biến . Là con quỷ đang ở trong cái cây lưng ngươi , lăn đây cho !” Tần Lưu Tây vẫy tay: “Còn , liền tiễn ngươi đầu thai!”

Mọi đờ đẫn: “…”

Cho phép chúng ngu dốt hỏi một câu, "quỷ sống trong cây" là cái thứ gì?

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...