Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 571: Kẻ tính kế, chính là Bất Cầu!

Cập nhật lúc: 2025-11-16 23:11:35
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thái Thành chân nhân khó chịu, thật sự vô cùng khó chịu. Lão Trình Văn Uyên thu dọn sạch sẽ, sắc mặt âm trầm.

“Quan chủ, con trai hiện giờ chứ? Con lệ quỷ sẽ nữa ?” Sắc mặt Trường Xuyên Bá cũng nặng trĩu. Trình Văn Uyên trông thật sự quá thảm.

“Con lệ quỷ hồn phi phách tán, tan thành tro bụi . nó biến mất, nghĩa là nghiệp chướng của công tử nhà ngài cũng biến mất.” Thái Thành chân nhân đầu Trường Xuyên Bá: “Thân thể Trường Xuyên Bá vẫn còn cường tráng, là cưới vợ kế sinh một đứa nữa .”

Trường Xuyên Bá sa sầm mặt: “Quan chủ ý gì?”

Thái Thành chân nhân vẻ mặt hờ hững. Ý gì ư? Đương nhiên là Trình Văn Uyên phế . Tạm thời đến chuyện hủy dung, chỉ riêng việc Đại Dung nhập , linh hồn ả áp chế và xé mất một phần, thì cho dù tỉnh , cũng chỉ là kẻ hồn phách đầy đủ, trở nên ngây ngốc mà thôi.

Quan trọng nhất là, sát nghiệt quấn , sống bao lâu nữa.

“Công tử nhà ngài sát nghiệt quấn , mang nghiệp chướng nặng như , thể sống lâu .” Thái Thành chân nhân thản nhiên : “Cho nên, Bá gia nên sớm chuẩn thì hơn…”

“Ngươi dám lặp nữa xem?” Trường Xuyên Bá lập tức túm lấy cổ áo lão, ánh mắt hung ác.

Thái Thành chân nhân mạo phạm, vô cùng phẫn nộ. Lão bấm ngón tay niệm thần chú, kéo một tia âm khí còn sót trong phòng đập lên mu bàn tay , môi mấp máy.

Trường Xuyên Bá chỉ cảm thấy bàn tay chợt lạnh buốt, sắc mặt biến đổi, vội vàng buông tay , cảnh giác : “Ngươi ?”

Thái Thành chân nhân lạnh lùng : “Một bài học nhỏ vì mạo phạm bổn chân nhân.”

Thư Sách

“Ngươi…” Trường Xuyên Bá nghiến răng, lùi một bước: “Là do tại hạ nhất thời nóng nảy, xin quan chủ đừng trách tội. Quan chủ, con trai … thật sự thể cứu vãn nữa ?”

“Bá gia, đây là nhân quả nghiệp chướng. Hắn những gì, ngài là cha hiểu rõ. Ngay cả ngài cũng đang nghiệp chướng quấn đấy.”

Sắc mặt Trường Xuyên Bá đổi liên tục, : “Xin quan chủ cứu .”

Thái Thành chân nhân lộ vẻ mất kiên nhẫn, đưa qua một lá bùa bình an: “Tặng Bá gia để giữ bình an.”

“Một lá bùa bình an thì tác dụng gì? Lỡ như gặp một con nữ quỷ như , mà chống đỡ nổi?” Trường Xuyên Bá vô cùng bất mãn.

Thái Thành chân nhân thầm nghĩ: "Nếu sợ ngươi đột nhiên nổi điên giam lỏng lão tử ở cái phủ rách cho ngoài, thì lão tử đến lá bùa cũng chẳng cho ngươi. Tạo nghiệt!"

Lão Trường Xuyên Bá, : “Bá gia nếu sống yên , chi bằng nhiều việc thiện, giúp đỡ những cần giúp, quảng tích âm đức. Có phúc báo thì vận rủi tự nhiên sẽ bớt , con cháu đời cũng hưởng phúc ấm.”

Nói thì , nhưng phủ Trường Xuyên Bá cũng ngập tràn tội nghiệt, đặc biệt là tên Trình Văn Uyên . Muốn phúc đức rơi xuống đầu con cháu e là khó. Phủ Trường Xuyên Bá , tất nhiên sẽ lụi bại. Không dám mong phúc vận, chỉ cầu Thần Xui Xẻo chiếu cố là may lắm .

Hơn nữa, hai cha con đều hạng lương thiện gì, chuyện thật tâm hướng thiện, phát thiện tâm để đổi lấy phúc báo. Nếu , chắc chắn cũng là giả dối.

dĩ nhiên, những lời lão sẽ .

Trường Xuyên Bá nghiến răng: “Nếu Hư Cung đạo nhân ch·ết kiếm của quan chủ…”

“Bá gia!” Thái dương Thái Thành chân nhân giật giật, lão lạnh giọng quát: “Tên tà đạo đó cũng chẳng thứ gì. Kết giao với tà đạo thì kết cục . Nhân quả báo ứng chắc chắn tồn tại, báo, mà là giờ tới.”

Lời dứt, đầu lão bỗng ong lên một tiếng, lảo đảo, nở một nụ khổ.

Phải , hàng loạt chuyện xui xẻo , chính là Thiên Đạo đang trừng phạt lão vì bao che cho gã sư ôn dịch . Thế nên mới dính bao nhiêu chuyện phiền phức, lọt chốn tội nghiệt vướng nhân quả, lợi lộc gì còn phản phệ.

Mệt c.h.ế.t .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-571-ke-tinh-ke-chinh-la-bat-cau.html.]

Đây chính là báo ứng, khó chịu thật.

Trường Xuyên Bá cũng nghĩ đến Kim Hoa Quan bọn họ cũng chẳng sạch sẽ gì, liền châm chọc một câu: “Quan chủ đúng là đại nghĩa diệt . Không Thái Dương đạo trưởng còn nhởn nhơ , đang ở xó xỉnh nào đó hận quan chủ thấu xương.”

Thái Thành chân nhân lạnh: “Ta mà là Bá gia, thì thà nhanh chóng mời thái y đến chẩn trị dùng t.h.u.ố.c cho công tử, để tỉnh thoải mái chút nào chút đó.”

Trường Xuyên Bá như đ.â.m trúng tim đen, bất giác về phía đứa con trai t.h.ả.m nỡ của . Quả nhiên là hai mắt long lên sòng sọc, nắm tay siết chặt đến mức kêu “kèn kẹt”.

Thái Thành chân nhân thấy mặt vặn vẹo, liền : “Bổn chân nhân xin về quan .”

Ánh mắt âm u của Trường Xuyên Bá liếc qua, giữ cái lão phế vật . Cái mâm ngọc rách gì đó mà cũng bảo vệ con trai . là đồ vô dụng, phì, phế vật!

Hắn đúng là oan uổng Thái Thành chân nhân . Nếu Tần Lưu Tây ngấm ngầm để một tia niệm lực, Đại Dung thật sự thể nào chống cự nổi pháp khí .

Thái Thành chân nhân nhận thấy ác ý sâu đậm của Trường Xuyên Bá, liền nhắc nhở một câu: “Bá gia hãy nhớ kỹ lời bổn chân nhân. Muốn tiêu trừ nhân quả nghiệp chướng, thì nhiều việc thiện, lưu chút phúc đức ban cho hậu thế. Đặc biệt là nhà của những ch·ết tay Trình công tử, nên an ủi nhiều hơn.”

Trường Xuyên Bá mím môi , nhưng cũng nuốt ý định lệnh cho hộ vệ bắt lão .

Lúc , còn đợi đến khi nào?

Thái Thành chân nhân bỏ một câu “lời hết”, vội vàng rời . Tổ sư gia cao, tử về tới sẽ lập tức bế quan tự kiểm điểm, tuyệt dính dáng đến cái phủ rách nát và mấy chuyện phiền phức nữa!

Vừa về đến quan, lão liền thả Thái Dương , bảo gã thật xa, tìm một nơi phúc địa nào đó để xây chi nhánh đạo quan cũng , tá túc ở cũng , chứ thể ở Thịnh Kinh nữa.

Thái Dương đạo trưởng thấy lão đột nhiên hành động như , trong lòng thấy kỳ quái, bèn hỏi xảy chuyện gì.

Thái Thành chân nhân khổ: “Ngươi sai, còn bao che. Giờ Thiên Đạo giáng trừng phạt, tính kế, còn phản phệ, bắt buộc bế quan nữa, che chở nổi ngươi nữa . Ngươi nếu còn nhớ lời sư phụ, thì ngoài, đừng bao giờ tu luyện tà thuật, lầm đường lạc lối nữa. Phải quý trọng tu vi của bản .”

Thái Dương đạo trưởng sa sầm mặt. Đây là đang trách gã ?

“Là kẻ nào dám ở lưng tính kế sư ?”

Thái Thành chân nhân : “Đợi đêm xuống, ngươi hãy .”

Thái Dương đạo trưởng một bộ đồ đen, đợi trời tối hẳn liền rời khỏi Kim Hoa Quan.

Thái Thành chân nhân linh vị của quan chủ tiền nhiệm, thắp một nén hương, lẩm bẩm: “Sư phụ, là đồ nhi bất hiếu, tuân theo di ngôn của . Đồ nhi Kim Hoa Quan hủy trong tay đồ nhi.”

Tự kiểm điểm một hồi, lão kính hương rửa tay, đó bắt đầu dùng Đại Diễn thuật để bói toán. Lão xem kẻ nào đang tính kế lưng, đ.á.n.h thắng thì đánh, đ.á.n.h cũng đề phòng.

Bói cho chứ bói cho . Thái Thành chân nhân cũng bói về bản , mà bói về Thái Dương đạo trưởng . Bởi vì dường như kể từ khi gã sư gặp chuyện, lão gì cũng thuận lợi. Gã sư ôn dịch chính là ngọn nguồn của rắc rối.

Đại Diễn thuật bói toán cực kỳ hao tổn tinh khí thần và tu vi, tính kết quả là chuyện một sớm một chiều. Thái Thành chân nhân tính toán, mất ròng rã hai canh giờ (bốn tiếng), phun một ngụm m.á.u tươi, mới chằm chằm cái tên hiện lên bên vũng máu.

Li Thành, tử đích truyền của Thanh Bình Quan, Bất Cầu!

Phụt.

Thái Thành chân nhân phun một ngụm m.á.u nữa, trông già mấy phần, lão nghiến răng: “Xích Nguyên, cái lão tặc khốn kiếp nhà ngươi! Có gì thì nhắm lão tử mà đấu pháp, phái tử tới bắt nạt thì cái gì?”

Xích Nguyên lão đạo lúc đang xem thiên tượng ban đêm, bỗng nhiên thấy gáy lành lạnh. Lão bấm ngón tay tính toán, thầm nghĩ: "Không , tiểu nhân đang mắng . Phải mau ngủ một giấc dưỡng sinh, sống lâu để cho kẻ đó mắng đến mức nghi ngờ nhân sinh luôn!"

Loading...