Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 562: Đồ vô tâm!

Cập nhật lúc: 2025-11-16 02:30:23
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thù lớn trả, ?

Tần Lưu Tây nữ quỷ tuyệt diễm , ánh mắt còn vẻ ôn hoà nữa, mà sâu như đầm nước lạnh, thăm thẳm gợn sóng, chứa đựng chút cảm xúc nào.

Đại Dung ánh mắt Tần Lưu Tây lướt qua, hồn thể run rẩy, bất giác lùi một bước, chút sợ hãi.

Nàng đúng là điên ! Người mắt đáng sợ đến mức nào, chẳng lẽ lúc nàng dùng nghiệp hoả đốt cháy Hư Cung, nàng còn lĩnh hội ? Dù cách một lớp bùa trấn áp, nàng vẫn cảm thấy thần hồn chấn động, sợ hãi.

Thế nhưng, Hư Cung c.h.ế.t, kẻ thật sự hại c.h.ế.t nàng vẫn sống sờ sờ thế gian !

Đại Dung cái "Quỷ Cổ" (trống da quỷ) bàn, nghĩ đến cảnh lột da, rút xương, róc thịt để thành cái trống , linh hồn còn giam cầm bên trong siêu sinh, oán khí lập tức bùng nổ, hai mắt trào huyết lệ.

"Ta báo thù! Hắn c.h.ế.t! Hắn c.h.ế.t! A!" Đại Dung giang hai tay, oán khí chuyển sang màu huyết hồng. Đây rõ ràng là triệu chứng sắp biến thành lệ quỷ.

"Định Hồn Chú!" Tần Lưu Tây đ.á.n.h một chú quyết qua, lạnh lùng : "Thấy ngươi c.h.ế.t thảm, tha cho ngươi . Đừng ép mời quỷ sai đến cưỡng chế khoá ngươi ."

Một khi Đại Dung hoá thành lệ quỷ, tâm trí thù hận che mờ, thần trí mất , lỡ hại vô tội, nhân quả đó sẽ tính lên đầu nàng. Nàng nghĩa vụ siêu độ cho đám oan hồn , đó là nàng phát thiện tâm. Nàng dính nhân quả của bọn họ.

Đại Dung chú quyết của Đạo gia áp chế, nhất thời thể hoá thành lệ quỷ, khỏi trừng mắt Tần Lưu Tây: "Chẳng lẽ ngươi 'nối giáo cho giặc'? Cũng cấu kết với đám quyền quý?"

"Không, lười quản sống c.h.ế.t của ngươi. Ngươi thiêu lao đầu lửa chịu c.h.ế.t, thế nào, đó là lựa chọn của ngươi. Ta chỉ sợ ngươi liên lụy đến , hại nên hại. Nếu , việc thả ngươi khỏi đây chính là tạo nghiệt." Tần Lưu Tây chỉ cái Quỷ Cổ: "Mạng của ngươi là mạng, mạng của vô tội cũng là mạng. Bọn họ gì cả, cần vì thù hận của ngươi mà toi mạng."

Đại Dung mím môi.

Tần Lưu Tây nàng nữa, sang những cô gái đang mặt mày sợ hãi: "Ai đầu thai, nhập luân hồi, sang bên ."

Chúng quỷ động đậy. Ngược , Ức Thu và Quỷ Tướng Quân "xoạt" một cái, chạy ngay sang bên , còn ngừng đưa mắt hiệu cho đám nữ quỷ: Mau qua đây! Bỏ lỡ cơ hội còn !

"Đại sư, gã Hư Cung đạo nhân vạn ác ... thật sự đền tội ?" Một nữ quỷ yếu ớt hỏi.

Tần Lưu Tây liếc nàng: "Hồn phi phách tán. Như ngươi lòng ?"

Thư Sách

Nữ quỷ xong, nở nụ : "Tốt quá ! Ta nguyện ý đầu thai." Nàng hành lễ với Tần Lưu Tây, sang bên . Nàng động, lục tục theo. Trong nháy mắt, chỉ còn nữ quỷ tên Đại Dung và cô gái mang công đức kim quang đang ngơ ngác .

Cô gái mang công đức cũng sang, nhưng Tần Lưu Tây gọi : "Ngươi là sinh hồn, thể còn đó, qua đây."

Cô gái chớp chớp mắt, theo bản năng tới.

Đại Dung thấy tất cả đều nguyện ý đầu thai chuyển thế, nở một nụ châm chọc mà cay đắng: "Thôi, các ngươi ." Nàng vuốt ve cái Quỷ Cổ, huyết lệ ngừng rơi. Các nàng... giống nàng, thành cái trống .

Tần Lưu Tây: "Còn nữa, bẩn chỗ của , móc mắt ngươi bây giờ!"

Huyết lệ hoá oán khí, rơi xuống đất thành sát, cả căn nhà lạnh buốt, phiền c.h.ế.t .

Đại Dung: "!" Đồ ác nhân!

Tần Lưu Tây mệt, tuỳ tiện cúng một bó nhang đèn, đó bắt đầu niệm kinh siêu độ, đốt một chồng giấy vàng hoá thành tiền mã. Nàng niệm kinh ba lượt, khiến oán khí các hồn ma tan , khôi phục dung mạo lúc sinh thời.

Ngay đó, nàng mời quỷ sai đến, hối lộ hai thỏi vàng, thế là quỷ sai đại ca liền túm một chuỗi quỷ quỷ môn. Trước khi quỷ môn đóng , mấy luồng công đức bay linh đài của Tần Lưu Tây, khiến khuôn mặt bất mãn của nàng sinh động hơn vài phần. Không uổng công bận rộn.

Tần Lưu Tây sang Đại Dung, chỉ còn vấn đề nan giải nhất . Đại Dung thấy , trong lòng hoảng hốt. Nàng ngờ Tần Lưu Tây mời quỷ sai là mời thật. Siêu độ, tiễn , một lèo, chút ngưng nghỉ, ngay cả thở cũng gấp gáp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-562-do-vo-tam.html.]

Nàng Tần Lưu Tây, ấp úng: "Ngươi... ngươi câu chuyện của chúng ?"

"Không cần!" Tần Lưu Tây : "Ngươi xem đời ai quỷ kể chuyện để ru ngủ ? Trời sắp sáng , ngủ. Ngươi gì thì , đừng hại vô tội là . Ấm áp nhắc nhở một câu, Hư Cung c.h.ế.t , nhưng Trường Xuyên Bá phủ hiện tại Thái Thành chân nhân trấn giữ đấy. Ngươi cứ chuẩn tinh thần hồn phi phách tán ."

Đại Dung: "..." Ngươi thẳng thừng như , còn khí mà hoá lệ quỷ báo thù!

Tần Lưu Tây đưa cho Đại Dung một lá bùa, đem sinh hồn của cô gái thu bình ngọc để dưỡng, đó tự ngủ. Nàng mệt thật . Nàng cũng sợ Đại Dung giở trò gì.

Đại Dung thấy Tần Lưu Tây thật sự mặc kệ , khỏi chút mờ mịt, xổm xuống nấc lên.

Trong phòng, Tần Lưu Tây gắt lên: "Muốn thì cút về phủ Trường Xuyên Bá mà !"

Đại Dung đành bịt miệng, nức nở thành tiếng. Đồ vô tâm!

Tần Lưu Tây gần như dính gối là ngủ ngay.

Đại Dung bên trong còn động tĩnh, liền lặng lẽ bay , bên đầu giường Tần Lưu Tây, ôm gối, hồi tưởng trải nghiệm t.h.ả.m khốc của .

Nàng vốn xuất quan gia, là tiểu thư của một tội quan. Vì cha tham ô nhận hối lộ xử án, Thánh thượng phán nam tử trong nhà c.h.é.m đầu, nữ quyến thì sung quan kỹ (kỹ nữ của triều đình). Nàng vốn xinh tuyệt trần, tiện tịch, còn kịp tiếp khách Trường Xuyên Bá phủ báo là "c.h.ế.t bệnh", bí mật mua về.

Nàng từng chút may mắn, nghĩ rằng một gia đình quyền quý mua về, dù tỳ cũng hơn là cảnh ngàn gối, vạn cưỡi.

nàng ngờ, những nơi còn đáng sợ và dơ bẩn hơn cả lầu xanh. Có những kẻ, bề ngoài vẻ đạo mạo, vô hại, nhưng tàn nhẫn hơn bất cứ ai.

Vị Văn Uyên công tử của Trường Xuyên Bá phủ, nổi danh hiền đức và tài hoa, ca tụng, ai ngờ là một kẻ cuồng sát âm ám, đáng sợ.

Hắn thích đồ sứ, đặc biệt thích bình mỹ nhân. Hắn lợi dụng danh tiếng của để dụ dỗ từng thiếu nữ nhà nghèo hoặc nơi nương tựa. Rơi tay , dùng xương thịt của họ trộn cốt sứ để những chiếc bình mỹ nhân tinh xảo. Hồn phách thì Hư Cung bắt luyện quỷ, để tránh các thiếu nữ báo thù. Còn nàng, trúng, cũng chịu chung phận.

Chỉ là, nàng còn t.h.ả.m hơn. Nàng bát tự thuần âm, nên xương thịt và da Hư Cung đạo nhân dùng để chế tạo "Quỷ Cổ" (trống da quỷ) cực âm, giam cầm các linh hồn khác, bắt họ ngày đêm c.h.é.m g.i.ế.c, khiến oán khí càng lúc càng lớn.

"Hư Cung c.h.ế.t, nhưng Văn Uyên còn sống! Hắn c.h.ế.t! Hắn còn ác hơn cả ác quỷ!" Đại Dung thì thầm. "Kẻ tội nghiệt đầy như c.h.ế.t, linh hồn dù chuyển thế cũng thể an lòng. Bọn họ sợ Văn Uyên, chứ sợ! Ta c.h.ế.t!"

Oán khí tràn ngập căn phòng.

Tần Lưu Tây mở mắt, nghiêng đầu. Đại Dung biến mất.

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...