Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 557: Lấy đức phục người? Hay là "thiếu đạo đức"?
Cập nhật lúc: 2025-11-16 00:45:19
Lượt xem: 44
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặc cho đám tiểu quỷ than trời kể đất, kêu la sập nhà, cuối cùng bọn chúng vẫn dẫn Tần Lưu Tây tìm con ác quỷ nàng . Đó là một lão quỷ c.h.ế.t 50 năm, lúc sinh thời là chủ một sơn trại. Vì luyến tiếc phồn hoa nhân gian, chịu đầu thai, chiếm một khu mộ tổ động phủ riêng, cưới mười mấy phòng tiểu , sống như một bá chủ phong lưu. Do c.ắ.n nuốt ít quỷ hồn nên hồn lực của cường đại, vô cùng lợi hại, vì mà danh hiệu "Quỷ Tướng Quân".
Khi Tần Lưu Tây tìm tới cửa, Quỷ Tướng Quân thấy nàng chỉ là một đứa nhóc, vốn thèm để tâm. thấy nàng xinh xắn, lời của càng thêm khiêu khích, càn rỡ.
Sau đó... thì đó nữa.
Bởi vì Tần Lưu Tây đ.á.n.h cho hồn phách gần như tan nát, bộ dạng vô cùng đáng thương, Tần Lưu Tây với ánh mắt kinh hãi như thấy Sát Thần.
Phong Tu chậc chậc lắc đầu: "Sớm thế , thà đầu thai sớm cho xong. Tội gì rước hoạ ."
Lại sang " nào đó", đang vẻ " là sơn đại vương, sơn trại thuộc về ", Phong Tu khỏi dời mắt .
Chói mắt quá.
Lòng Quỷ Tướng Quân đắng ngắt. Hắn quỷ mấy chục năm, luôn thuận buồm xuôi gió, thiên sư bình thường cũng chẳng gì , thế mà thua trong tay một đứa nhóc vốn coi gì.
Ai da, đ.á.n.h đau quá, y như lúc còn sống thương .
điều đó quan trọng. Quan trọng là, vị Sát Tinh trêu chọc vị chân nhân ở Kim Hoa Quan. Ai mà Thái Thành chân nhân đạo hạnh mới đột phá? Chọc ông , chẳng là chê kiếp quỷ quá dài, c.h.ế.t sớm cho thanh thản?
Nữ thiên sư pháo hôi chịu c.h.ế.t đây mà. Quả nhiên tâm địa độc ác!
"Ta... đem hết vàng bạc châu báu dâng cho ngài, ?" Quỷ Tướng Quân t.h.ả.m não Tần Lưu Tây, sai đám tiểu quỷ nâng hai cái rương.
Tần Lưu Tây hai rương đồ tuỳ táng, hừ một tiếng: "Cái coi như là tạ . chuyện , ngươi vẫn ."
Quỷ Tướng Quân vội : "Đại nhân, tiểu nhân thật sự nổi việc đó. Không dám gạt ngài, tiểu nhân quỷ cũng lâu , đang tính đầu thai đây ạ."
Cho nên, tha cho quỷ một con đường sống .
"Trước khi đầu thai thì xong việc cho ." Tần Lưu Tây lay chuyển, liếc : "Ngươi đầy tội nghiệt, đầu thai cũng đến lượt nhanh , còn chịu hình phạt. Ngươi giúp dẫn Thái Thành chân nhân đến Trường Xuyên Bá phủ, đến lúc ngươi chịu phạt, bảo quỷ địa phủ 'châm chước' cho một chút."
Quỷ Tướng Quân quỳ rạp: "Ngài xem, ngài đ.á.n.h t.h.ả.m thế , gì còn quỷ lực mà dẫn dụ ông . Chỉ sợ xuất hiện, ông bắt tiêu diệt ."
Tần Lưu Tây tát cho một cái: "Đừng giả ngốc với ! Vừa đ.á.n.h gần c.h.ế.t, mà lúc chạy trốn chân còn nhanh như gắn Phong Hỏa Luân. Vả , chỉ bảo ngươi nhử ông , chứ bắt ngươi đ.á.n.h thật . Chọc một cái chạy là !"
Quỷ Tướng Quân: (Đây rõ ràng là đang ép quỷ chuyện khó!)
"Có ? Không đ.á.n.h tiếp." Tần Lưu Tây giơ nắm đ.ấ.m uy hiếp: "Ngươi đừng ép , thật thích động thủ, xưa nay đều 'lấy đức phục '."
Quỷ Tướng Quân: (Lấy "thiếu đạo đức" phục thì ?)
Tần Lưu Tây giơ tay lên, lập tức la lớn: "Làm, , ! Ta là chứ gì! lỡ ông theo thì ? Bây giờ đang lệnh cấm ban đêm, chẳng lẽ ông đuổi theo thành? Ông ngốc."
Tần Lưu Tây nghĩ nghĩ: "Vậy ngươi trộm một món đồ của Kim Hoa Quan. Ông chắc chắn sẽ đuổi theo. Đến lúc đó, ngươi vứt nó ở trong phủ Trường Xuyên Bá là ."
Quỷ Tướng Quân suýt ngã quỵ. (Nói thẳng , cái trò vu oan giá hoạ cô đầu đúng ? Sao mà quen tay thế?)
Cả nhóm vòng đến Kim Hoa Quan.
Phong Tu ghé sát tai Tần Lưu Tây: "Nói thật , ngươi đây là đang thù dai đúng ? Hận gã Thái Dương lúc rình mò hãm hại ngươi, nên giờ ngươi 'chỉnh' Thái Thành chân nhân?"
"Ta như ." Tần Lưu Tây vẻ mặt chính nghĩa lẫm liệt: "Ta là đang giúp ông 'chứng đạo'. Chẳng bọn họ phát cáo thị, lấy 'trừ tà chính đạo' đầu ?"
(Phong Tu: Ha hả, tin ngươi mới lạ!)
(Phong Tu: Con nhóc nghĩ đến lỡ như Thái Thành chân nhân hành động theo kịch bản của nó thì ?)
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-557-lay-duc-phuc-nguoi-hay-la-thieu-dao-duc.html.]
Kim Hoa Quan vẫn đang bế quan, vô cùng yên ắng.
Thái Thành chân nhân đêm nay thấy tâm thần bất an, bấm ngón tay tính toán, mày nhíu chặt. Quẻ tượng báo "mệnh phạm tiểu nhân"?
Ông xoa xoa thái dương, càng nghĩ càng bực gã sư ôn dịch Thái Dương. Nếu tại , chuyện rắc rối. Chưa đến ngày lễ lớn mà tốn một mớ tiền dầu đèn từ thiện, danh tiếng vẫn vớt vát . Xót tiền quá! Ông nhất định gì đó, nếu uy danh lẫy lừng của Kim Hoa Quan sẽ hủy mất.
Còn tên Thái Dương , vẫn đang ầm ĩ ở hậu sơn đòi gặp hai con (Ngưu thị & Cảnh Ngũ), đúng là hối cải. Thái Thành chân nhân càng nghĩ càng bực, vỗ mạnh chậu nước tắm.
Đột nhiên, khoé mắt ông liếc thấy gì đó, ánh mắt ngưng , tay lập tức bấm quyết đ.á.n.h : "Yêu nghiệt phương nào, dám xông Kim Hoa Quan!"
Vật đó chú quyết đ.á.n.h trúng, khựng một chút, hiện một bóng mờ, đó nó giật lấy cái quần của Thái Thành chân nhân đang treo bình phong, co giò chạy mất.
Thái Thành chân nhân rõ cái quần đó, lập tức giận tím mặt: "Quỷ vật lớn mật, dám sỉ nhục !"
Ông phi lên, vơ lấy đạo bào treo bình phong khoác vội lên , giật thanh kiếm đồng tiền tường, bay nhanh đuổi theo.
Trong Kim Hoa Quan, một tử châm dầu đèn xong, ngáp một cái, ngẩng đầu lên thì "Loảng xoảng!", ấm dầu rơi xuống đất. "Ngươi tìm c.h.ế.t ?" Một tử khác vỗ vai , vội nhặt ấm dầu lên. Gã tử ngây ngốc, chỉ lên trời: "Sư ... xem kìa, cái... quần cộc đang bay trời!"
Vị sư ngẩng đầu, còn rõ, thấy quan chủ nhà xách kiếm đuổi theo mảnh vải đỏ: "Quỷ vật lớn mật, cho bổn quan! Bổn quan tha cho ngươi c.h.ế.t!"
(Quỷ Tướng Quân: Lão tử c.h.ế.t lâu , nếu cũng chẳng xui xẻo đến mức cái việc .)
(Quỷ Tướng Quân: Chạy, chạy mau!)
Hắn cúi đầu cái quần cộc màu đỏ, "Ối!" một tiếng. Sao lấy trúng cái ! Trời ạ, quan chủ Kim Hoa Quan đường đường mà sở thích cũng quái dị thật, quần cộc mà cũng thêu hoa cúc? Khoan , hoa văn là gì, hình như là phù văn?
Quỷ Tướng Quân cảm thấy thần hồn chấn động, suýt nữa rơi xuống. nhớ lời Tần Lưu Tây dặn, thấy Thái Thành chân nhân đúng là đang đuổi sát, thầm nghĩ: Cái quần cộc chắc chắn quan trọng với ông , thể vứt .
Quỷ Tướng Quân bay nhanh về phía Trường Xuyên Bá phủ trong thành. Thái Thành chân nhân tức đến dậm chân. Con quỷ khốn kiếp! Đợi bắt , nhất định đ.á.n.h cho hồn phi phách tán! Đó là cái "pháp quần" (quần phép) của ông!
Phong Tu thấy Thái Thành chân nhân chỉ khoác vội cái đạo bào, phi đuổi theo, gió thổi tung áo choàng, để lộ hai cái chân trần, vội vàng che mắt Tần Lưu Tây .
Thật là tạo nghiệt a!
Tần Lưu Tây gạt tay , một lúc lâu mới u ám : "Nếu lầm, cái Quỷ Tướng Quân cầm là... quần lót đúng ? Gã đúng là bộ dạng bỉ ổi, việc cũng bỉ ổi hơn khác! Thế mà trộm quần cộc của Thái Thành chân nhân."
Phong Tu vẻ mặt sống còn gì luyến tiếc: (Đụng ngươi, đúng là đại nghiệt tám đời nhà bọn họ!)
Thư Sách