Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 55+56

Cập nhật lúc: 2025-10-06 10:02:12
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 55: Chỉ chuyện , đừng hỏi tiền đồ

 

Tiếng sấm ầm vang, quả đúng như lời Tần Lưu Tây , trận mưa thu xối xả và dữ dội. Phá miếu cửa, mưa gió bên ngoài cuốn cả , lẫn với ẩm, khiến cảm thấy lạnh lẽo.

Củi khô mà Hỏa Lang và nhặt sớm dựng lên và nhóm thành một đống lửa. Sóng nhiệt nhanh chóng xua tan cảm giác lạnh giá.

“Tần đại phu tu đạo bao nhiêu năm ?” Tề Khiên về phía Tần Lưu Tây đang đả tọa ( thiền) một bên. Ánh lửa chập chờn lấp lánh bên mặt nàng, hồng rực đến chói mắt, càng khiến phân biệt mắt là nam nữ.

“Ta, nhập đạo từ năm năm tuổi.”

“Sớm quá . Tần đại phu còn cập quan ( đủ 20 tuổi) mà.” Hỏa Lang cảm thán.

Tần Lưu Tây: “Đương nhiên , năm nay mới mười lăm.”

ồ lên kinh ngạc.

Lại là trẻ tuổi đến thế!

“Người tu đạo, ngoài trừ yêu diệt ma, tiêu tai giải nạn cho , xem mồ mả định phong thủy, thì cũng giống như Tần đại phu đây, một tay y thuật khó lường ?” Tề Khiên hỏi dò.

Tần Lưu Tây về phía , như : “Tề công tử quả thật hỏi thẳng thắn.”

“Thuần túy tò mò. Tần đại phu nếu khó xử, cứ coi như từng hỏi.”

“Đây cũng là chuyện gì thể . Cái gọi là mười đạo chín y (mười tu đạo thì chín y thuật), tu đạo phần lớn đều y thuật, chỉ là tinh thông tinh thông mà thôi.” Tần Lưu Tây : “Người tu đạo, cuối cùng cầu cũng chỉ là Trường Sinh thăng tiên. Sẽ dưỡng sinh thì tự nhiên y thuật. Tu một tu vi, mới thể đắc đạo phi thăng.”

Ứng Nam đang giả c.h.ế.t ( im) ở gần đó nhịn chen lời: “Trên đời , thật sự thần tiên Trường Sinh bất lão ?”

“Không . Có cũng là lừa ngươi, ai tin thì đó ngốc!”

Ứng Nam: “???”

Ngươi nãy như !

Tần Lưu Tây nhếch miệng: “Đạo sĩ mà, tục xưng là thần côn (thầy bói lừa đảo). Lừa ngươi mười năm tám năm cũng . Thật , cái gọi là đắc đạo phi thăng , chẳng qua là hai mắt nhắm , bỏ xác, hồn về thiên giới. Khi tái thế , tự nhiên nhờ công đức tu ở kiếp mà phú quý và phúc khí tập trung một . À, nếu công đức tu vi nặng, lẽ sẽ sống thọ hơn thường nhiều.”

Mọi vẻ mặt mộng bức (mơ hồ, ngơ ngác).

Tần Lưu Tây : “Cho nên, ngàn vạn đừng tin cái gì là Trường Sinh. Thế gian Trường Sinh, đời cuối cùng đều chết.”

Đùa gì chứ, cho dù Trường Sinh, nàng cũng . Nếu , lỡ thọc đến tai hoàng đế bên , nhất định sẽ bắt nàng luyện đan Trường Sinh gì đó, chẳng tự tìm hố nhảy ?

Tần Lưu Tây thêm một tầng bảo hiểm cho : “Lời hôm nay, xuất từ miệng nhập tai các ngươi, xong thì coi như xong, nhưng ngàn vạn đừng , nhận . Ai tạo khẩu nghiệp, hắc...”

Đây là lời cảnh cáo.

Tề Khiên của , vội vàng bày tỏ thái độ: “Tần đại phu yên tâm, chúng tự sẽ bậy.”

“Nói bậy cũng , dù kẻ xui xẻo và gặp báo ứng chính là các ngươi.” Tần Lưu Tây hì hì.

“Vậy Tần đại phu, Trường Sinh, trường thọ thì ?”

“Trường thọ ư, tự nhiên là . Biết dưỡng sinh, tích âm đức nhiều, việc thiện rộng rãi, đều lợi cho ngươi.” Tần Lưu Tây giơ một tay lên, : “Đạo gia câu: Chỉ chuyện , đừng hỏi tiền đồ ( việc thiện mà mong cầu báo đáp). Ta xin tặng cho các ngươi.”

Chỉ chuyện , đừng hỏi tiền đồ, lẩm bẩm lặp mấy chữ , ghi tạc trong lòng.

Đột nhiên, OÀNH! một tiếng vang lớn truyền đến, hình như thứ gì sụp đổ.

“Chủ tử, là thuộc hạ ngoài xem?” Hỏa Lang dậy, định ngoài điều tra.

Tề Khiên theo bản năng về phía Tần Lưu Tây, xem ý tứ của nàng.

Tần Lưu Tây liền : “Không cần . Bên ngoài mưa quá dữ dội, nghĩ là sơn thể sụp (núi lở) . Đợi mưa tạnh điều tra cũng muộn.”

“Vậy cứ chờ.” Tề Khiên theo ánh mắt của nàng.

Tách tách rầm, Ầm ầm.

“Cây táo sét đánh!” Thị vệ thể thấy cây táo qua cửa sổ vỡ đối diện la lên một tiếng.

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-5556.html.]

 

 

Chương 56: Thu Sấm Đánh Mộc

 

Cây táo sét đánh!

Mọi theo bản năng , chỉ thấy cây táo cửa sổ, khi sét đ.á.n.h trúng, bốc cháy ngay lập tức, nhưng cũng nhanh mưa to dội tắt.

Tần Lưu Tây nhảy dựng lên, chạy đến cửa sổ xem, kinh hỉ bất ngờ (niềm vui ngoài ý ) !

Tề Khiên và cảm thấy kỳ lạ. Chẳng chỉ là một cái cây sét đ.á.n.h thôi , nàng mừng rỡ cứ như nhặt vạn lượng vàng .

Trần Bì cũng vui mừng thôi, mở miệng định thì khóe mắt liếc thấy nhiều đang , lời liền đổi thành: “Công tử, cái cây thật đáng thương!”

, đáng thương thật, lát nữa chúng giúp nó giải quyết cho .” Tần Lưu Tây gật đầu một cách nghiêm túc.

Hai liếc , lộ một nụ khá đáng ngờ.

Tề Khiên: “!”

Càng lúc càng thấy kỳ quái!

Trận mưa kéo dài nửa canh giờ ( một giờ) mới dứt. Trời cũng tối sầm . Nếu lên đường ngay, đêm nay sẽ ăn ngủ ngoài đồng hoang hoặc tìm nhà nông thì e là quá muộn .

Hỏa Lang và thu dọn đồ đạc, còn Tần Lưu Tây thì mượn mượn đao từ Tề Khiên, chạy phía .

“Để thuộc hạ giúp ngài.” Hỏa Lang chủ động xin giúp. Hắn vẫn còn nhớ lời khen ngợi của Tần Lưu Tây, chút gì đó để đáp .

Tần Lưu Tây ý kiến, dẫn theo Trần Bì và cùng .

Tề Khiên tò mò trong lòng cũng theo.

Việc Tần Lưu Tây gì to tát, chỉ là phân phó Hỏa Lang chặt cái đoạn táo mộc sét đ.á.n.h đến cháy đen xuống.

“Tần đại phu, đây là...?”

Tần Lưu Tây Hỏa Lang leo lên cây, nghĩ thầm dù cũng là thuộc hạ của , bèn : “Sấm đ.á.n.h táo mộc, các ngươi thấy gì, nhưng đối với Đạo gia chúng , Sấm Đánh Mộc (gỗ sét đánh) là vật trừ tà hiếm , thể trấn sát tru tà (trấn áp và tiêu diệt tà ma).” Nàng dừng , : “Tề công tử sẽ giành với chứ?”

Nàng lộ vẻ cảnh giác đề phòng.

Tề Khiên ho khẽ một tiếng, : “Tất nhiên là sẽ . thể trấn sát trừ tà, nếu thể xin một đoạn nhỏ để bùa bình an thì cũng .”

Ý tứ là: Không giành, nhưng xin một chút.

Hỏa Lang c.h.é.m đoạn Sấm Đánh Mộc dài bằng nửa cánh tay xuống, đưa cho Tần Lưu Tây. Trần Bì tiếp nhận .

Tần Lưu Tây khúc Sấm Đánh Mộc còn nguyên vẹn, chút keo kiệt: “Xem thể cắt góc cạnh để điêu khắc cho ngươi một tiểu pháp khí.”

Thư Sách

Tề Khiên lập tức lớn, chắp tay : “Vậy đa tạ sự hào phóng của Tần đại phu!”

Tần Lưu Tây nhún mũi, về phía Hỏa Lang, nghĩ ngợi nên chia phần cho , ai gặp thì phần mà.

Hỏa Lang xua tay, hào sảng : “Tần đại phu cần dùng diệu dụng (công dụng đặc biệt), thì cần . ngài nếu bùa bình an gì đó, xin một cái cho vợ .”

Tần Lưu Tây nhướng mày, kỹ tướng mạo của , : “Hỏa đại nhân sắp cha .”

Hỏa Lang tức khắc vui vẻ: “Ngài một cái là tính ?”

Khi theo chủ tử ngoài, vợ mới m.a.n.g t.h.a.i hai tháng, cũng với ai. Tần Lưu Tây mà cũng , quả thật quá thần kỳ.

“Cung tử tức (khu vực mặt liên quan đến con cái) nở nang đầy đặn ánh sáng, sắc vàng nhạt, trung (khu vực giữa lông mày và mũi) phát tím, ngươi sắp song sinh tử (sinh đôi) !” Tần Lưu Tây lấy từ trong n.g.ự.c hai lá bùa bình an đưa cho : “Coi như là báo  đáp  cho việc ngươi chặt giúp khúc Sấm Đánh Mộc . Đại nhân khi về, bảo nhà an trí phòng sinh ở vị trí Đông Bắc, tự nhiên sẽ tròn con vuông, cát tinh cao chiếu (ngôi may mắn chiếu rọi).”

Hỏa Lang vui mừng khôn xiết, trịnh trọng nhận lấy, liên thanh lời cảm tạ: “Đa tạ Tần đại phu, đa tạ.”

“Không cần tạ, một hồi thiện duyên .” Tần Lưu Tây xua tay, hối thúc Trần Bì. Chủ tớ hai ôm Sấm Đánh Mộc vui vẻ mất.

Hỏa Lang theo nàng xa, hưng phấn về phía Tề Khiên: “Chủ tử, ngài thấy ? Đại sư thuộc hạ sắp song sinh tử!”

Tề Khiên liếc lá bùa bình an trong tay : “Thật chúc mừng ngươi!”

Hỏa Lang gãi đầu ngây ngô, đó mới hậu tri hậu giác (chậm rãi nhận ) nghĩ: Sao chủ tử vẻ chua ngoa (toan lí toan khí) nhỉ?

 

 

Loading...