Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 545: "Tiểu thần côn" không biết điều đã tới kinh thành
Cập nhật lúc: 2025-11-15 03:16:18
Lượt xem: 54
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngay lúc Tần Lưu Tây đang chuyện với cha của đồ , Hùng Nhị và Cảnh Tiểu Tứ về đến cửa nhà thì gọi .
"Hùng công tử, Cảnh công tử, chủ tử nhà cho mời." Người đến mặc đồ thị vệ.
Hùng Nhị và Cảnh Tiểu Tứ , quen. "Không chủ tử nhà ngươi là vị nào?"
Thị vệ chắp tay, : "Chủ tử nhà chính là Thuỵ Quận Vương, mời hai vị uống rượu."
Thuỵ Quận Vương?
Mắt Hùng Nhị trợn tròn. Vị vương gia kiêu ngạo đó mời đám ăn chơi lêu lổng như bọn họ gì?
Tất nhiên là vì "tiểu tổ tông" Tần Lưu Tây.
Tề Khiên (Thuỵ Quận Vương) tin tức nghi là Tần Lưu Tây, lúc đó kết thúc ca trực, đang đường về phòng nghỉ. Hắn đồng liêu kể tin tức vỉa hè, rằng Lão phu nhân Lận tướng phủ lễ Phật về thành, đột nhiên phát bệnh nặng. Ngay tại cổng thành công tử nhà Binh Bộ Thị lang chặn xe, giới thiệu một đại phu y thuật cao minh, và thật sự cứu .
Nghe đồn vị đại phu đó tuổi còn trẻ, là một "đạo y", trông tuấn tú.
Có Hùng Nhị đúng là ăn gan hùm mật gấu, dám cản xe Tướng phủ để đưa một đại phu rõ lai lịch . Cũng bọn họ gặp may, vớ ân tình của Tướng phủ. Biết bệnh của Lận lão phu nhân chỉ là choáng váng thông thường, đại phu nào mà chữa ?
Bất kể là khen chê, tóm là hai gã "đầu đất" Hùng Nhị và Cảnh Tiểu Tứ quen một vị đại phu như .
Tề Khiên thấy ba chữ "đạo y trẻ tuổi" liền để tâm. Hắn khỏi phòng trực, cho đến Tướng phủ dò la. Bệnh tình Lận lão phu nhân hỏi, chỉ hỏi về vị đại phu. Tin tức truyền về đó là Thiếu quan chủ của một đạo quan, từ Li Thành đến.
Tề Khiên tám chín phần đó là Tần Lưu Tây. Cũng nàng đang ở nhà Hùng Nhị ở nơi nào khác, lúc mới mời Hùng Nhị và Cảnh Tiểu Tứ đến để hỏi thăm.
Hùng Nhị và Tề Khiên cũng giao tình gì. Thứ nhất, là hoàng quốc thích kiêu ngạo, là cháu ruột của Hoàng thượng, từ nhỏ phong hào Quận vương. Phần lớn thời gian ở đất phong phụng dưỡng tổ mẫu. Cái vòng ăn chơi của bọn đương nhiên thể với tới vòng của , cho nên cũng thiết.
Khi đến phòng riêng Tề Khiên mời tiệc, khi chào hỏi lẫn , khí chút lúng túng. Mãi đến khi Tề Khiên hỏi thẳng.
Hùng Nhị kinh ngạc: "Quận vương cũng quen thiếu quan chủ ?"
"Nếu là Bất Cầu đại sư của Thanh Bình Quan, tự nhiên là ." Tề Khiên cố nén kích động. Nàng thật sự đến kinh thành.
"Quen như thế nào? Ngài bệnh , là quỷ ám?"
Cảnh Tiểu Tứ huých cùi chỏ Hùng Nhị. Đồ ngốc, ăn ?
Tề Khiên lắc đầu: "Đều . Ta chỉ là y thuật của Bất Cầu đại sư tinh thông, nên cố ý đến mời nàng chữa bệnh cho tổ mẫu , từ đó mới kết duyên."
"Thảo nào." Hùng Nhị gật gù vẻ hiểu : "Những thể kết duyên với thiếu quan chủ, hoặc là mắc bệnh nan y, hoặc là quỷ ám, hoặc là... ngài chi nhiều bạc."
Cảnh Tiểu Tứ liếc . Không ngờ ngươi cũng hiểu vị tiểu tổ tông đó sâu sắc ghê.
Tề Khiên thấy giọng điệu quen, nghĩ đến việc họ cùng kinh, liền hỏi: "Các vị cùng về kinh, Bất Cầu... , thiếu quan chủ hiện đang tạm trú ở phủ của ngươi ?"
"Không ." Hùng Nhị lắc đầu: "Nàng đến kinh thành là việc quan trọng, chúng chỉ là tiện đường cho nhờ xe."
Nghĩ đến cái "con đường âm" quỷ khí dày đặc đó, Hùng Nhị bất giác rùng , ban ngày ban mặt mà cũng thấy lạnh.
"Vậy nàng đang ở ?"
Hùng Nhị mở miệng, ngậm ngay, chút đề phòng hỏi: "Quận vương hỏi cái để gì?" Lỡ như trả thù Tần Lưu Tây, mà chẳng là gây phiền phức cho nàng ?
Tề Khiên thấy vẻ mặt đề phòng của , sờ mũi : "Tổ mẫu là do nàng chữa khỏi. Nàng hiếm khi đến kinh thành, nên chủ nhà tiếp đãi. Nếu ở khách điếm, đông mắt tạp, cũng thoải mái. Tín Vương Phủ còn nhiều khách viện, thể ở."
"Như ... hợp lễ lắm thì ? Nghe Quận vương đính hôn với phủ Vệ Quốc Công. Ngài mời nàng về Vương phủ ở, cho dù thiếu quan chủ là xuất gia, nhưng rốt cuộc vẫn là một nữ đạo sĩ (khôn đạo), để đàm tiếu thì ." Hùng Nhị nhíu mày .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-545-tieu-than-con-khong-biet-dieu-da-toi-kinh-thanh.html.]
Tề Khiên đính hôn. Hắn đưa Tần Lưu Tây về Vương phủ, thể là ý , nhưng ngoài , tưởng hai gì mờ ám, truyền lời đồn thì .
Mặt Tề Khiên như nứt , nắm chặt cánh tay Hùng Nhị: "Ngươi cái gì?" Nữ đạo sĩ? Nàng là nữ đạo sĩ?
Hùng Nhị bóp đau: "Ngài buông tay !"
Tề Khiên vội buông tay, nhíu mày: "Xin , ngươi ... Bất Cầu là nữ đạo sĩ?"
" , ngài ? Đây cũng bí mật gì, ai cũng mà." Hùng Nhị hỏi .
Cảnh Tiểu Tứ thấy sắc mặt Tề Khiên , âm thầm chọc eo Hùng Nhị, Bớt mồm mép .
Tề Khiên cả ngây , nhớ khuôn mặt phân rõ nam nữ , trong lòng bất giác thấy đắng chát. Nàng là nữ...
Cảnh Tiểu Tứ thấy bộ dạng như đả kích của Tề Khiên, sợ là nhận Tần Lưu Tây là nữ. Biểu cảm , cứ như đ.á.n.h mất cả ngàn vạn lượng .
Thuỵ Quận Vương ... là ý gì với thiếu quan chủ đấy chứ?
Cảnh Tiểu TTứ vội rót một ngụm , : "Nghe Quận vương đính hôn, chúc mừng ngài. Không hôn kỳ định lúc nào?" Để tại hạ nhắc nhở ngài một câu, ngài đính hôn , còn là tiểu thư nhà quyền quý, đừng suy nghĩ lung tung, đừng gây chuyện cho .
Tề Khiên cố nặn nụ : "Hôn kỳ tháng Tám."
Thư Sách
Cảnh Tiểu Tứ , lòng chút trầm xuống: Muộn ? Muộn thì dễ sinh biến lắm.
Nhìn bộ dạng của Tề Khiên, Cảnh Tiểu Tứ càng thêm cảnh giác. Hắn lấy cớ việc quan trọng, kéo Hùng Nhị dậy cáo từ, hề Tần Lưu Tây đang ở . Dù , dù , với phận của Tề Khiên, tra một cái là ngay.
Vừa khỏi cửa, Hùng Nhị liền cằn nhằn: "Ngươi gì , còn ăn mấy miếng. Đồ ăn ở Phiêu Miểu Lâu ngon lắm đấy."
"Ăn, ăn, ăn! Ăn cho ngốc luôn !" Cảnh Tiểu Tứ gõ đầu : "Miệng ăn của , lỡ chỗ ở của thiếu quan chủ thì ?"
"Nói thì , cũng ý trả thù."
Cảnh Tiểu Tứ đen mặt: "Chuyện còn phiền phức hơn cả trả thù." Nếu thật như nghĩ, Thuỵ Quận Vương mà ý với thiếu quan chủ, thì đúng là đại phiền phức. Hắn kéo Hùng Nhị thẳng.
Tề Khiên hỏi gì từ Hùng Nhị, cũng giận, chỉ dặn dò Ứng Bắc: "Cho tra xem hôm nay Hùng Nhị bọn họ những ." Ứng Bắc thấy tâm trạng Tề Khiên , vội vàng . Trong lòng cũng ngạc nhiên, Bất Cầu đại sư là một nữ đạo sĩ.
Tại một quán rượu thanh lịch khác, cũng đang bàn tán về kỳ sự ở cổng thành của Cảnh Tiểu Tứ. Mộc Tích, treo đầy bùa chú, như gắn lò xo chân, nhảy dựng lên, vọt tới mặt Bách Lý Vân, kẻ mệnh danh là "Thịnh Kinh Bách Sự Thông". Mắt nàng sáng rực: "Ngươi vị đại phu cứu Lận lão phu nhân trông thế nào?"
Là nàng! Là nàng! Nhất định là "tiểu thần côn" điều tới kinh thành!
"Người ! Trong vòng một canh giờ, nàng đang ở !" Mộc Tích sang thị vệ nhà hô lớn.