Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 542: Đã đi một nước cờ sai
Cập nhật lúc: 2025-11-15 02:34:22
Lượt xem: 61
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rời khỏi Tướng phủ, Tần Lưu Tây nhận một ngàn lượng ngân phiếu cùng một khối gỗ tử đàn lá nhỏ. Ngân phiếu là do Lận phu nhân lấy danh nghĩa tiền khám bệnh bao lì xì đưa cho nàng, bởi vì Tần Lưu Tây chỉ bắt mạch bình an, kê đơn t.h.u.ố.c điều dưỡng cho mấy vị phu nhân, mà ngay cả Lận Thanh Đường (con gái út Lận tướng) đang chuẩn nghị cũng bỏ sót.
Dù đối với con gái, điều trị thể cho khoẻ mạnh, tương lai về nhà chồng, bất kể là quán xuyến việc nhà sinh con đẻ cái, đều cần một cơ thể cường tráng.
Quan trọng nhất là, nàng còn "phán" Phùng thị (vợ con thứ Lận tướng) thai. Mới tắm rửa chuẩn ngủ mà nàng bắt "hoạt mạch" (mạch thai). Đây là chuyện vui, thế nào cũng nhận một bao lì xì lớn để lấy hên.
Ngoài , Phùng thị còn tặng nàng một khối gỗ tử đàn lá nhỏ để đổi lấy một lá bùa an thai.
Cái Tần Lưu Tây từ chối, mang theo đồ đạc lên xe ngựa của Lận gia về phía Quán đấu giá Cửu Huyền. Nàng lật xem khối gỗ bọc lụa đỏ, vô cùng hài lòng. Nữ quyến nhà họ Lận đúng là cách cư xử, tặng quà đúng chỗ, tệ.
Đằng Chiêu bộ dạng tham tiền của sư phụ, khỏi trợn trắng mắt, xếp bằng mặc niệm đạo kinh.
Tần Lưu Tây bọc khối gỗ , chọc chọc mặt Đằng Chiêu.
Đằng Chiêu né "ma trảo" của nàng, dùng ánh mắt " chuyện thì , đừng động tay động chân" để .
"Chúng đến Thịnh Kinh , con cần về Đằng gia gặp nhà một ?" Tần Lưu Tây : "Cha con cưới vợ mới đấy."
Đằng Chiêu sững sờ một chút, lắc đầu: "Không ."
Tần Lưu Tây kỹ , thấy vẻ gì là buồn bã thương tâm, liền bóng gió: "Thật cũng , chừng kế của con sẽ cho con ít tiền tiêu vặt."
Đằng Chiêu: "..." Nói vòng vo tam quốc, thực là "bào" tiền dầu đèn đây mà.
"Truyền tin bảo ông tới đây." Đằng Chiêu lạnh lùng . Hắn thích về cái phủ đó, ở đó ai cũng lạnh như băng, dùng ánh mắt quái dị .
"Vậy cũng , lát nữa truyền tin qua. Cha con chắc cũng nhớ con lắm." Tần Lưu Tây .
(Đằng Thiên Hàn: Nhớ con trai, cái giá trả chính là... túi tiền khó giữ.)
Lận tướng trở Tướng phủ, Tần Lưu Tây , còn tặng một lọ quý giá, trong lòng khỏi thấy chút thật. Xem , viên giao châu thật sự tốn tâm tư lấy về .
"Tướng gia, ngài xem cần để Âu thái y kiểm tra một chút ?" Lận phu nhân đưa lọ qua: "Không tin thiếu quan chủ, mà là tuổi cao, cẩn thận một chút vẫn hơn."
"Ừm." Lận tướng nhận lấy, mở nút bình, một mùi hương t.h.u.ố.c an thần, dễ chịu bay , khiến sảng khoái tinh thần. Ông vội vàng đậy nắp kẻo bay mất d.ư.ợ.c hiệu, đổi ý: "Không cần, để tự thử cho một viên."
Lận phu nhân: "..." Bà vờ như thấy vẻ thèm thuồng mặt ông, : "Y thuật của thiếu quan chủ bất phàm, do chính tay cô bào chế, chắc chắn là cực . , hôm nay Phùng thị cũng chẩn đoán là hỉ mạch, cũng là do thiếu quan chủ xem tướng mạo mà phán."
"Ồ?" Lận tướng chút hứng thú.
Lận phu nhân liền kể lời phán tướng của Tần Lưu Tây, cuối cùng : "Cô còn bắt mạch nữa. Sau đó cũng mời Tú cô và Hà đại phu của Vạn Kim Đường đến bắt mạch riêng. Tuy mới cấn thai lâu, nhưng đúng là hoạt mạch thể nghi ngờ."
"Tốt, !" Lận tướng cũng vui: "Trong nhà đông mới náo nhiệt. Lứa của Phóng Nhi (cháu trai cả) cũng nên thêm chị em."
"Thiếp cũng nghĩ ." Lận phu nhân vui vẻ phụ hoạ, : "Tướng gia chuyện của Trường An Hầu ? Nghe ông cho vây bên ngoài Kim Hoa Quan, hễ gặp ai cũng là đến bắt yêu đạo hãm hại công tử Hầu phủ, cho bá tánh dâng hương. Trong thành cũng đang đồn ầm lên là đạo sĩ Kim Hoa Quan tâm thuật bất chính, tu tà thuật. Mà tiểu công tử nhà Trường An Hầu bệnh nặng, đưa về thôn trang ngay trong đêm, cùng với Trường An Hầu phu nhân."
Lận tướng nghĩ đến lời Tần Lưu Tây hôm qua (Trường An Hầu chỉ một đứa con trai), khỏi nheo mắt, ẩn ý: "Vị thiếu quan chủ y thuật kém, xem tướng cũng kém. Hôm qua thẳng Trường An Hầu chỉ một con trai."
Lận phu nhân là chủ mẫu thông minh, lời , ngọn lửa bát quái trong mắt liền bùng cháy. Trường An Hầu 'cắm sừng'? Chuyện quá chấn động!
Biết nội tình, chỉ nhà Lận tướng, mà nhà Hùng Nhị cũng vỗ tay ăn mừng.
Thư Sách
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-542-da-di-mot-nuoc-co-sai.html.]
"Đáng đời thằng khốn đó! Xem nó còn dám coi con tiện nhân giả tạo như bảo bối cưng chiều nữa ? Nuôi con hộ khác mười năm, đến con ruột còn thương bằng, đúng là c.h.ế.t ." Hùng đại nhân mắng , chút căm phẫn: "Tiểu ( Cảnh Tứ) lúc đúng là mỡ heo che mắt mới coi trọng cái thằng vương bát đản mắt mù đó, cuối cùng kết cục ..."
Nói đến đây, hốc mắt ông cũng đỏ lên. Hùng phu nhân cũng lau khoé mắt: "Thôi , đó là báo ứng của . Dù Hầu phủ cũng đều là của Liêm Nhi."
"Không sai, đều là của Liêm Nhi! Thiếu quan chủ , chỉ Liêm Nhi là con trai duy nhất, đây mới là độc đinh thật sự. Phu nhân, chuẩn một phần đại lễ, bảo lão Nhị (Hùng Nhị) mang qua cho thiếu quan chủ. Nếu cô , Liêm Nhi sợ là thật sự trúng yêu thuật của con tiện nhân ." Hùng đại nhân liên thanh dặn dò.
"Còn cần ông , bảo lão Nhị mang ." Hùng phu nhân lườm ông.
Hùng đại nhân: "Vậy hâm cho bầu rượu, bảo nhà bếp thái ít tai heo luộc. Ta uống một trận chúc mừng mới , vui quá!"
Tại Kim Hoa Quan.
Thái Thành chân nhân mặt trắng bệch những nén hương đồng loạt tắt ngấm. Từ lúc xảy chuyện đến giờ, ông dâng hương bao nhiêu , nhưng Tổ sư gia chịu nhận một nào. Đây là đang trừng phạt ông !
Ông dám thẳng tượng Tổ sư gia, chỉ thất thểu bước ngoại điện, đạo quán.
Thái Dương đạo trưởng thấy ông , lập tức hét lớn: "Sư , còn trói đến bao giờ? Mau thả ! Con đang chờ đến cứu!"
"Ngươi cứu thế nào?" Thái Thành chân nhân lạnh lùng , quát: "Ngươi phản phệ, tu vi đang thụt lùi, ngươi cứu thế nào? Ta , bảo ngươi dẹp ý nghĩ đó , một lòng tu đạo, kết quả ngươi vẫn chấp mê bất ngộ. Hiện giờ Trường An Hầu còn cho canh giữ cổng núi, đạo quán chúng tu tà thuật, là tà đạo. Khách hành hương dám tới, quan trọng nhất là, Tổ sư gia cũng chịu nhận hương của ..."
Thái Dương đạo trưởng vẻ ảo não của ông , khinh thường : "Sư , là tu vi Trúc Cơ, chỉ là một Trường An Hầu quèn mà thôi. Chỉ cần dùng một đạo 'Vận Đen Thuật' (Hối Khí Thuật) là cúi đầu. Sư , vai hề để !"
Thái Thành chân nhân kinh hãi: "Ngươi , chẳng là chứng thực Kim Hoa Quan là hang ổ yêu tà ?"
Thái Dương đạo trưởng hừ lạnh, hồn thèm để ý: "Sư , 'lịch sử đều do kẻ thắng ' ?"
Chỉ cần bọn họ là bên mạnh hơn, ai thèm quan tâm chân tướng là gì?
Thái Thành chân nhân thấy lòng lạnh . Chỉ vì di nguyện năm xưa của sư phụ, cùng sư phát dương quang đại đạo quán, nên ông mới bao che cho . Giờ xem , e là một nước cờ sai. Cứ thế , Kim Hoa Quan tất sẽ huỷ hoại. Ông mím môi, hạ quyết tâm.