Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 536: Gây thù chuốc oán, nàng là dân chuyên nghiệp

Cập nhật lúc: 2025-11-15 00:41:20
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hùng đại nhân đột ngột tay khiến tất cả đều sững sờ. Đặc biệt là Trường An Hầu, còn kịp hồn, mắt tối sầm, lĩnh trọn một cú đ.ấ.m trời giáng của Hùng đại nhân.

Trường An Hầu đau đớn hét lên, ôm mắt gầm gừ: "Hùng Định Bang, đồ mãng phu nhà ngươi, ngươi dám động thủ!"

"Lão tử là mãng phu, gì mà dám? Năm đó thằng khốn nhà ngươi với con tiện nhân gian díu với , tức đến ngã bệnh, còn tính sổ với ngươi . Muội mệnh ngắn, đều là do thằng khốn nạn nhà ngươi hại. Được, nó đoản mệnh là nó phúc, nhưng đứa con trai duy nhất của nó, cũng là con trai ngươi, đích trưởng tử của ngươi, ngươi cũng mặc kệ, còn để khác hãm hại nó, trúng cổ? Thảo nào mấy năm nay cứ thấy Liêm Nhi cứ yếu như mèo bệnh, hoá kẻ giở trò lưng! Chuyện lớn như mà ngươi còn giấu, lão tử đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi!" Hùng đại nhân xắn tay áo, định xông lên.

Hùng Nhị vội vàng ôm chầm lấy ông: "Cha! Cha, ngài đừng như !"

"Buông ! Ta đ.á.n.h c.h.ế.t nó!" Hùng đại nhân giữ , động , liền dùng chân đá loạn xạ.

Trường An Hầu cũng nổi điên. Hắn nhịn gã mãng phu nhiều năm, lúc cũng xông .

Cảnh Tiểu Tứ vội ngăn : "Cha! Đây là Tướng phủ, Trường An Hầu phủ, càng nơi để chúng giương oai!"

Lận tướng và con trai bên xem màn kịch vui , lặng lẽ lùi một bước. Hai vị cứ tự nhiên.

Trường An Hầu sững , nặng nề hất tay áo, lườm Hùng đại nhân: "Ta lười chấp nhặt với ngươi! Chuyện đó vốn dĩ là ngoài ý . Khi đó ngươi còn đang ở biên ải, gì. Là trong một săn mùa xuân, nó tự chọc núi, ai hại nó!" Hắn sang Cảnh Tiểu Tứ, sa sầm mặt: "Cả con nữa! Mọi việc chứng cứ. Lẽ nào con cũng cho rằng... là kế của con..."

"Mẹ con c.h.ế.t lâu ." Cảnh Tiểu Tứ lạnh lùng ngắt lời: "Mấy năm nay con từng là bà hạ cổ con. Ngài cần lo lắng bênh vực cho ai cả."

Hùng đạiin nhân sôi máu: "Ngoài mụ thì còn ai đây? Nếu ngươi toi , ai là hưởng lợi nhất? Hừm, kẻ ác gặp báo ứng, ứng hết lên con trai , ha hả."

"Hùng Định Bang!" Trường An Hầu gầm lên.

Lận tướng lúc mới tiến lên giảng hoà: "Hai vị một lời, đều là tuổi cả , chuyện gì cứ từ từ ."

Cả hai cùng hừ lạnh một tiếng, lườm tóe lửa, hận thể uống m.á.u ăn thịt đối phương. Trường An Hầu càng thêm tức tối, sớm đến đây, mất mặt ném tận bên ngoài.

"Cãi xong chứ? Vậy thanh toán tiền khám bệnh ." Tần Lưu Tây nhấp một ngụm , .

Mọi : "..." Bây giờ là lúc chuyện tiền nong ?

Trường An Hầu lạnh lùng lườm nàng. Đều tại con nhãi gây chuyện mất mặt cho ! Ông : "Bản Hầu mời ngươi, là vì con trai út của bản Hầu. xem bây giờ, bản Hầu đủ thể diện ." Đạo sĩ quả nhiên thứ gì .

Tần Lưu Tây cái giọng âm dương quái khí , tức đến bật . Đây rõ ràng là tự đưa mặt cho đ.á.n.h mà.

"Hầu gia gì đến thể diện. Chẳng , chữa trị cho con trai ngài ?" Tần LưuTây chỉ Cảnh Tiểu Tứ: "Hắn, con trai duy nhất của ngài."

Mặt Trường An Hầu sa sầm, trong mắt loé lên tia sát khí: "Ngươi ý gì?"

Tần Lưu Tây chút sợ hãi, tủm tỉm: "Hầu gia chỉ một đứa con trai thôi. Chính là ý đó đấy."

Mọi : "?"

Cả sảnh đường tĩnh lặng đến mức một cây kim rơi cũng thể thấy.

Ý ... chẳng Trường An Hầu "cắm sừng" ?

Lận tướng là đầu tiên hồn cơn chấn động, ho khan một tiếng: "Cái... canh giờ còn sớm, tiệc rượu đến đây là tan. Người , tiễn Hùng đại nhân và Hầu gia về phủ."

Trường An Hầu nhảy dựng lên, chỉ Tần Lưu Tây: "Nhãi con càn!"

Nàng dám mỉa mai ! Sắc mặt Trường An Hầu lúc xanh lúc trắng lúc đỏ, tay sờ lên eo. Kiếm , kiếm của ? Hắn c.h.é.m c.h.ế.t con tiểu đạo sĩ đáng ghét !

"Cha!" Cảnh Tiểu Tứ túm lấy ông : "Đừng mất mặt ở Tướng phủ nữa!"

"Ngươi cút ngay cho lão tử!" Trường An Hầu hất .

Mặt Cảnh Tiểu Tứ âm trầm: "Cha, Cảnh Tiều đột nhiên ngã bệnh, ngài thật sự cho rằng đó là bệnh đột ngột ? Ngưu thị cho ngài nguyên nhân thật sự khiến nó ngã bệnh ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-536-gay-thu-chuoc-oan-nang-la-dan-chuyen-nghiep.html.]

Trường An Hầu sững sờ, ngoắt đầu , ánh mắt như d.a.o băng lướt qua đứa con trưởng. Hắn hôm nay mới về thành ? Sao nhiều chuyện như ? Hay là về từ lâu ?

Cảnh Tiểu Tứ lạnh nhạt: "Ngài con trai chuyện ngay tại đây cho ngài ?"

Trường An Hầu liếc thấy Lận tướng đang chắp tay lưng, giả vờ ngắm xà nhà, nhưng hai tai thì vểnh lên, vẻ " xem, chỉ lén thôi". Hắn thấy n.g.ự.c nhói lên.

"Theo về phủ!" Hắn hất tay áo, nhưng ánh mắt vẫn lạnh lùng lườm Tần Lưu Tây. Mối nhục , bản Hầu nhớ kỹ!

Thư Sách

Tần Lưu Tây sang Đằng Chiêu: "Ngươi tin , trong đầu cha của Cảnh Tứ bây giờ đang nghĩ thế : 'Nữ nhân, ngươi thành công thu hút sự chú ý của bản Hầu!'."

(Đằng Chiêu mặt như ông cụ non: Gây thù chuốc oán, ngài là dân chuyên nghiệp.)

Lận Thanh Phồn tai thính, lời , suýt chút nữa bật , tự véo eo để nhịn .

Trường An Hầu bỏ , Cảnh Tiểu Tứ liền với Hùng đại nhân: "Cậu, hai về ."

Hùng đại nhân nhíu mày: "Cháu về Hùng gia với chúng , rõ chuyện trúng cổ ?"

Cảnh Tiểu Tứ : "Dù con cũng về phủ thỉnh an tổ mẫu. Còn chuyện của con, nhị biểu ca đều cả." Vả , trong phủ còn đang một trận bão táp. Chỉ riêng mấy lời , Trường An Hầu cũng sẽ để đến Hùng gia.

Hùng đại nhân thở dài. Hùng gia coi Cảnh Liêm như cháu ruột, nhưng vẫn là nhà ngoại. Trường An Hầu phủ dù nát đến , Cảnh Liêm cũng thể cắt đứt quan hệ. Hơn nữa, dựa mà cắt đứt? Hắn mới là đích trưởng tử, Cảnh gia đáng lẽ là của .

Điều quan trọng nhất bây giờ là về hóng hớt cho rõ ngọn ngành. Nghe ý của tiểu đạo trưởng, hình như thằng khốn Trường An Hầu cắm sừng thật. Không , về nhà tra khảo thằng con ngay. Ngọn lửa bát quái của Hùng đại nhân bùng cháy, ông vội vàng cáo từ Lận tướng.

Lận Thanh Phồn đích tiễn họ cửa.

Phòng khách yên tĩnh trở , Lận tướng Tần Lưu Tây chỉ dăm ba câu khuấy lên một trận sóng gió, mà vẫn ung dung như chuyện gì, khỏi thầm nhỏ một giọt nước mắt đồng cảm cho Trường An Hầu. Nếu lời của nàng là thật, Cảnh gia e là sắp loạn một thời gian dài đây.

"Trời tối, dù ngày mai thiếu quan chủ cũng hành châm cho gia mẫu, là cô ở trong phủ nghỉ ngơi?" Lận tướng .

Tần Lưu Tây gật đầu. Cũng , ngày mai về Cửu Huyền .

Trường An Hầu trong xe ngựa chờ Cảnh Tiểu Tứ. Thấy khỏi cửa mà vẫn lên xe, ông lạnh lùng : "Muốn mời ngươi ?"

Cảnh Tiểu Tứ một lời, bước lên xe.

Trường An Hầu xếp bằng, ánh mắt sắc lẹm trừng : "Lời của ngươi lúc nãy là ý gì? Rốt cuộc ngươi về khi nào? Cả năm trời ở bên ngoài, kết giao với hạng ?"

Cảnh Tiểu Tứ châm chọc: "Mấy năm nay con vì cái thể mà khắp nơi tìm thầy trị bệnh, năng lực tinh thần mà bày mưu tính kế ai? Còn ý của con... Phụ , con đoạt thọ, suýt chút nữa c.h.ế.t ở bên ngoài ? Con c.h.ế.t, chỉ là vì cấm thuật giải. Mà đoạt thọ của con, ngài đoán là ai? Thuật giải, ai là phản phệ mà ngã xuống?"

Hắn bằng giọng gần như bình thản, sắc mặt đàn ông mặt nứt vỡ từng tấc, trong lòng khỏi dâng lên một tia khoái cảm.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...