Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 535: Làm phiền thanh toán tiền khám bệnh

Cập nhật lúc: 2025-11-15 00:41:19
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trường An Hầu mang theo tâm trạng thấp thỏm đến Lận tướng phủ. Vốn dĩ vì bệnh của con trai út mà nóng lòng phát sầu, giờ đứa con trưởng lâu về nhà, đột ngột trở về chọc Lận tướng, thật đủ phiền lòng.

Hắn xưa nay vốn thiết với vị Tướng gia trụ cột của phe hàn môn . khổ nỗi, quyền thế của đối phương lớn hơn , còn là đang Thánh thượng trọng dụng. Nếu lão phu nhân nhà họ thật sự vì thằng con nghịch tử nhà mệnh hệ gì, đúng là chẳng kết cục .

Giữ bộ mặt cứng đờ Tướng phủ, Trường An Hầu lén lút hỏi thăm vị quản sự tâm phúc bên cạnh Lận tướng. Vừa ngóng, ông Lận lão phu nhân vẫn bình an. Thằng con nghịch tử nhà những gây sự, mà còn vô tình chuyện . Hắn cùng với thằng nhóc nhà họ Hùng giới thiệu một vị đại phu y thuật cực giỏi, khiến cho bệnh tình đột ngột của Lận lão phu nhân trở nên .

Trường An Hầu , trong lòng khẽ động: Đại phu y thuật cực giỏi? Ông vội hỏi là bệnh đột ngột gì, nhưng quản sự chỉ trả lời mập mờ, chung chung là bệnh già.

Phải , ở các đại gia tộc, những bề bệnh cũng sẽ tùy tiện tiết lộ chi tiết ngoài, để tránh kẻ khác nhòm ngó.

Trường An Hầu đành kìm nén, đợi đến khi gặp mặt Lận tướng, khi cả hai hành lễ xã giao, ông liền sa sầm mặt sang răn dạy Cảnh Tiểu Tứ, mắng cả năm về nhà, về gây rắc rối, tưởng ở bên ngoài vui đến quên trời quên đất .

Cảnh Tiểu Tứ mím môi .

Hùng đại nhân đặt mạnh chén rượu xuống bàn một tiếng "cạch", giọng âm dương quái khí: "Cũng chẳng trách Liêm Nhi về nhà. Cái phủ đó còn vị trí cho nó ? Người còn tưởng nó là đồ nhặt về , đường đường là đích trưởng tử mà địa vị còn bằng con của vợ kế."

Trường An Hầu thấy giọng , da đầu tê rần. Ông sang, nén giận chắp tay chào: "Đại ca."

"Ấy, đừng gọi thiết như , dám nhận tiếng 'đại ca' của Hầu gia ." Hùng đại nhân dậy, sang Lận tướng: "Tướng gia, hôm nay phiền , hạ quan xin phép mang thằng nhãi ranh về nhà dạy dỗ một trận , hôm khác sẽ tạ tội. Liêm Nhi, cháu cũng theo về. Bà ngoại cháu nhớ cháu lắm, dặn đưa cháu về. Sân viện của cháu, mợ cháu ngày nào cũng cho quét tước, giữ phòng ấm áp, tuyệt đối cảnh cơm lạnh canh nguội chờ cháu ."

Lòng Cảnh Tiểu Tứ ấm .

Sắc mặt Trường An Hầu thì sa sầm.

Lận tướng vẫn mỉm : "Trời muộn, hôm nay trong nhà cũng chút bối rối. Ngày khác xin chuẩn tiệc rượu mọn, mong Hùng đại nhân và Hầu gia nể mặt."

Trường An Hầu chắp tay: "Lận tướng khách khí quá. Con trai vô trạng, là do cha dạy dỗ nghiêm. May mà lão phu nhân quý phủ bình an vô sự, nếu thật tâm yên."

Lận tướng cũng đáp vài câu khách sáo.

"Không vị đại phu hỗ trợ chẩn trị hiện đang ở ?" Trường An Hầu quanh một vòng, thấy ai vẻ là đại phu, lẽ nào ?

Tần Lưu Tây vẫn yên ghế, thong thả dùng bữa. Ừm, coi khí, cũng .

"Món vịt bát bảo tệ, ăn nhiều chút cho bổ." Tần Lưu Tây gắp một miếng vịt bát Đằng Chiêu.

Ánh mắt Lận tướng khẽ loé lên. Thấy Tần Lưu Tây chỉ cắm cúi bàn đồ ăn, như thể đói lâu lắm , ngay cả mí mắt cũng thèm nhấc, ông nhất thời hiểu ý nàng là gì.

Cảnh Tiểu Tứ lạnh.

Trường An Hầu theo ánh mắt Lận tướng, đập mắt là hai đứa trẻ đang cắm cúi ăn. Ông khỏi nhíu mày, nghĩ rằng đây là Tướng phủ, chắc là tiểu bối nhà họ Lận, gọi tiếp Hùng Nhị.

"Tướng gia? Thật là trùng hợp, đứa con thứ nhà đột nhiên phát bệnh nặng, các vị thái y đều bó tay. Nghe vị đại phu chữa trị cho lão phu nhân quý phủ y thuật tinh thông, mời ngài đến Hầu phủ chữa bệnh cho con , mong Tướng gia xem xét giúp." Trường An Hầu thành khẩn .

Hùng Nhị trợn mắt, ánh mắt vài phần hưng phấn, mở miệng định thì Cảnh Tiểu Tứ kéo tay áo, đành ngậm miệng .

Hùng đại nhân thấy sự tương tác của hai đứa nhóc, mắt híp . Hai đứa gì mờ ám đây. bây giờ lúc để hỏi.

Ngọn lửa hóng hớt trong lòng Hùng đại nhân bùng cháy, ông cũng vội nữa. Dù Lận tướng cũng còn để ý đến .

Lận tướng về phía Tần Lưu Tây, : "Thiếu quan chủ, ý cô thế nào?"

Trường An Hầu: "?"

Tần Lưu Tây ngẩng đầu, đối diện với tầm mắt ông , trong mắt hiện lên ý tứ rõ ràng. Ánh mắt Trường An Hầu chạm nàng, sống lưng chợt ớn lạnh, trong lòng dâng lên một dự cảm lành.

"Hầu gia, vị chính là vị đại phu chẩn trị cho gia mẫu." Lận tướng giới thiệu: "Không giống các đại phu thông thường, cô là một 'đạo y'."

Đạo y? Trường An Hầu nhất thời hiểu.

"Tức là cô của Huyền môn. Huyền môn cũng Y thuật."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-535-lam-phien-thanh-toan-tien-kham-benh.html.]

Trường An Hầu hiểu. Nói cách khác, đây là một đạo sĩ. Ông nghĩ đến việc ban ngày phu nhân mới mời đạo trưởng Kim Hoa Quan tới, gì mà yểm bùa trấn át, vật lộn một hồi lâu cũng thấy con trai tỉnh , ngược còn khiến bản vị đạo trưởng thê thảm. Vì , ấn tượng của ông về đạo sĩ bình thường, trực giác là đáng tin.

Vẻ thiện của Trường An Hầu nhạt vài phần, nhưng ngoài mặt biểu lộ, chỉ : "Thì . Vị tiểu đạo trưởng trông còn trẻ quá."

Lận tướng khen một câu: "Cái gọi là 'học kể , giỏi là thầy'. Thiếu quan chủ tuổi tuy còn trẻ, nhưng y thuật vô cùng thâm hậu."

Tim Trường An Hầu đập lỡ một nhịp. Lận tướng sẽ cố ý tâng bốc một , huống hồ chỉ là một đạo sĩ. Vậy thật sự bản lĩnh? Ông nhếch môi, chắp tay về phía Tần Lưu Tây: "Là bản Hầu mắt thấy Thái Sơn, tiểu đạo trưởng hữu lễ."

Tần Lưu Tây khẽ: "Hầu gia mời cứu con trai ngài?"

Trường An Hầu vội vàng gật đầu, định mở miệng, Tần Lưu Tây : "Người thì cứu . Ngài đến đúng lúc lắm, mau thanh toán tiền khám bệnh ."

Trường An Hầu ngớ : "?"

Hùng Nhị bật , tiếng rõ ràng là hả hê và hưng phấn.

Hùng đại nhân vỗ lưng : "Thằng nhóc thối, kiềm chế chút!"

Cảnh Tiểu Tứ cũng bất đắc dĩ liếc Tần Lưu Tây.

"Xin , bản Hầu hiểu ý của tiểu đạo trưởng." Trường An Hầu chút ngỡ ngàng.

Tần Lưu Tây : "Không ngài cứu con trai ngài ? Ta cứu mà."

Tay nàng chỉ về phía Cảnh Tiểu Tứ: "Hơn nữa, cứu chỉ một , mà là hai . Lần đầu tiên, trúng cổ trùng, giúp lấy , nếu sớm 'ăn cỗ' của . Chuyện trúng cổ chắc Hầu gia cũng ?"

Trường An Hầu nhíu mày. Chuyện ông đương nhiên , chẳng năm đó săn mùa xuân chọc núi ? Mấy năm nay vẫn luôn tìm y hỏi thuốc, nhưng thầy t.h.u.ố.c Miêu cũng thể lấy , vị đạo trưởng thể?

Sắc mặt Cảnh Tiểu Tứ vẫn hờ hững, nội tâm chút gợn sóng.

Hùng đại nhân thì gì, ông đẩy Trường An Hầu , túm lấy Cảnh Tiểu Tứ, từ xuống : "Trúng cổ? Sao trúng cổ? Chuyện khi nào?"

Hùng Nhị lùi mấy bước, sợ đánh.

Cảnh Tiểu Tứ : "Cậu, con , đều qua ."

Qua , qua cái con khỉ!

Hùng đại nhân phắt , vung nắm đ.ấ.m về phía Trường An Hầu: "Tên khốn Cảnh Trí Minh nhà ngươi! Ngươi là cha hả? Mặc cho con đàn bà c.h.ế.t tiệt ở hậu viện của ngươi hãm hại Liêm Nhi! Nó là đích trưởng tử của ngươi đấy, đồ vương bát đản nhà ngươi, c.h.ế.t !"

 

 

 

 

 

 

 

Thư Sách

 

 

 

 

Loading...