Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 529: Không làm chuyện không nắm chắc

Cập nhật lúc: 2025-11-14 03:16:17
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hùng Nhị vốn lòng , nhưng tính tình quá thẳng, thật sự ăn . Mở miệng là như trù ẻo , khiến cho hộ vệ nhà họ Lận rút kiếm, trừng mắt .

“Làm càn!”

Cảnh Tiểu Tứ vội vàng chắp tay, tự giới thiệu: “Huynh đài, là Tứ công tử Cảnh Liêm của Trường An Hầu phủ, còn đây là Hùng Bác Nam, nhị công tử nhà Binh Bộ Thị lang. Biểu của cố ý mạo phạm, mà là lo lắng lão phu nhân về thành, bệnh tình sẽ trở nặng, chậm trễ trị liệu nên mới thẳng để ngăn cản.”

Hắn còn lấy ngọc bội tượng trưng phận của đưa qua. Hộ vệ nhận lấy xem, liền trả , sắc mặt cũng dịu .

Hùng Nhị bèn : “Các vị thật sự thể . Lão phu nhân đây là bệnh trở nặng đột ngột, một khi về thành, đường tất nhiên sẽ trì hoãn việc cứu chữa.”

Lúc đó, nữ tử (Tú cô) lên xe bắt mạch cho lão phu nhân, sắc mặt vô cùng khó coi, : “Lão phu nhân trúng gió đột ngột, cần hành châm ngay lập tức, ... nắm chắc.”

“Đi!” (Hộ vệ lệnh)

“Khoan ! Chúng đại phu, là đại phu y thuật lợi hại.” Hùng Nhị : “Để cô xem, lão phu nhân chắc chắn sẽ .”

Hắn đầu, vẫy tay với Tần Lưu Tây đang bước xuống xe ngựa: “Thiếu quan chủ, mau tới đây!”

Cảnh Tiểu Tứ cũng : “Ta dám lấy phận của đảm bảo, vị đại phu sẽ chữa khỏi cho lão phu nhân.”

Hùng Nhị: “Ta cũng !”

Mọi theo tầm mắt họ, thấy đó là một thiếu niên mặc thanh y, khỏi sa sầm mặt. Một đứa nhóc non nớt như , thể là đại phu giỏi? là vớ vẩn.

Vị hộ vệ sa sầm mặt : “Xin Cảnh công tử và Hùng công tử đừng càn quấy. Nếu chậm trễ việc trị liệu của lão phu nhân, e rằng Trường An Hầu cũng bảo vệ hai ngài .”

Tần Lưu Tây dắt Đằng Chiêu tới, liếc , : “Bị trúng gió não đột ngột. Đặt bà thẳng , nếu m.á.u càng dồn lên não. Cứ ôm như , kịp về đến phủ, e là cần mời đại phu nữa .”

Mọi sắc mặt biến đổi. Hộ vệ lập tức kề kiếm ngang cổ Tần Lưu Tây, ánh mắt sắc lẹm: “Nhãi con lớn mật!”

Hùng Nhị và Cảnh Tiểu Tứ đều dọa sợ, vội chắn Tần Lưu Tây: “Có gì từ từ , đao kiếm mắt, đừng động kiếm, cẩn thận tay run!”

Đối mặt với lưỡi kiếm kề cổ, Tần Lưu Tây sắc mặt đổi, liếc ngang hộ vệ, dùng hai ngón tay kẹp lấy lưỡi kiếm, nhẹ nhàng gạt : “Chỉ riêng tội mạo phạm , tiền khám bệnh lát nữa thu đắt một chút.”

Vị hộ vệ sắc mặt đại biến, vì lời Tần Lưu Tây, mà vì nàng thể dễ dàng gạt kiếm của .

Bên trong xe, một thiếu nữ trẻ tuổi sắc mặt tái nhợt, khi Tú cô , liền c.ắ.n môi: “Tiêu đại ca, hạ kiếm xuống.” Nàng Tần Lưu Tây: “Ta các vị là ai, nhưng nếu thể cứu tổ mẫu , Lận gia tất sẽ hậu tạ. Còn nếu chậm trễ bệnh tình của bà, Lận gia cũng sẽ bỏ qua cho các ngươi.”

“Tiểu thư!” Tiêu Dư (tên hộ vệ) nhíu mày, ánh mắt đầy vẻ đồng tình.

Hùng Nhị : “Lận tiểu thư, vị là thiếu quan chủ nổi danh của Thanh Bình Quan ở Li Thành, xuất Huyền môn, là xuất gia, sẽ xem nhẹ mạng .”

Cái gì? Là xuất gia? Sắc mặt đổi. Tiêu Dư càng hận thể tự đ.á.n.h xe chạy ngay, thật thể tin tưởng nổi.

Tần Lưu Tây : “Được , đừng lải nhải nữa, còn lằng nhằng nữa là thật sự cứu .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-529-khong-lam-chuyen-khong-nam-chac.html.]

Xe ngựa rộng, Tần Lưu Tây nhảy lên, đến bên cạnh Lận lão phu nhân, cầm cổ tay bà bắt mạch. Quả đúng như nàng suy đoán. Nàng liền tháo túi bên hông, lấy túi châm, mở là một hàng kim châm lấp lánh.

Bà v.ú nhịn hỏi: “Vị ...”

Tần Lưu Tây ngẩng đầu: “Ta đạo hiệu Bất Cầu. Bọn Hùng Nhị kính xưng một tiếng thiếu quan chủ.”

“Thiếu quan chủ, bệnh của lão phu nhân nhà ... ngài nắm chắc ?” Bà v.ú thấy vẻ mặt Tần Lưu Tây trầm , trong lòng cũng thấy an tâm vài phần, bèn kể: “Vừa , lúc ngựa giật , lão phu nhân ôm đầu khó chịu. Khi ngựa giật , xe ngựa tuy vẫn , nhưng bà bỗng nhiên ngất .”

“Đây là do can dương bốc lên (can dương thượng cang), mạch m.á.u não tắc nghẽn, dẫn đến m.á.u cung cấp thông, mới ngất. Tình huống , bệnh nhân đặt yên, thể di chuyển tùy tiện, để m.á.u cố gắng lưu thông lên não. Đương nhiên, trị liệu kịp thời, nếu ...” Tần Lưu Tây cầm kim châm: “Có An Cung Hoàn ? Lấy một viên tới.”

Bà v.ú sững sờ, lập tức bảo Tiêu Dư sai về thành lấy.

“Không kịp.” Tần Lưu Tây với Đằng Chiêu đang bên xe: “Lấy hòm t.h.u.ố.c của tới.”

Thư Sách

Hùng Nhị: “Ta !” Hắn phóng nhanh như chớp về xe ngựa của Tần Lưu Tây, xách hòm t.h.u.ố.c qua.

Tần Lưu Tây lấy kim, xác định huyệt vị, định hạ châm thì cánh tay Lận tiểu thư giữ . Nàng đầu, thấy tiểu cô nương sắc mặt tái nhợt, ánh mắt chút kinh sợ, nhưng vẫn nàng chớp mắt, môi c.ắ.n đến bật máu: “Ngươi... ngươi thật sự nắm chắc ?”

Cũng trách nàng tin. Dù Cảnh Tiểu Tứ đảm bảo, nhưng dù cũng là từng quen . Quan trọng hơn, Tần Lưu Tây tuổi còn quá trẻ. Chính nàng mở miệng nhờ Tần Lưu Tây xem bệnh là gánh áp lực cực lớn. Vạn nhất Tần Lưu Tây bản lĩnh, chậm trễ bệnh tình của tổ mẫu, nàng cũng thể sống thanh thản, mà sẽ trở thành tội nhân bất hiếu. Cho nên, quyết định của nàng lúc chính là đang cược mạng.

Tần Lưu Tây mồ hôi lấm tấm trán thiếu nữ, nở nụ : “Ta chuyện nắm chắc.” (Trừ phi ép.)

Nói , kim châm trong tay nàng đ.â.m xuống các huyệt Cực Tuyền, Nội Quan, Khúc Trì một cách vững vàng, chậm rãi vê kim. Nữ y sĩ tên Tú cô chớp mắt. Kim châm, thể lão phu nhân bỗng run rẩy, dọa mấy trong xe kinh hô, vội bịt miệng.

“Trúng gió não đột ngột, cần kích thích mạnh để cơ thể run rẩy.” Tần Lưu Tây giải thích, châm xuống các huyệt Tam Âm Giao, Uỷ Trung ở chi : “Cơ thể run lên thể cơ bắp tứ chi thả lỏng, sẽ căng cứng khiến m.á.u huyết lưu thông.”

Nói đoạn, nàng châm lên huyệt Nhân Trung và Ấn Đường mặt: “Trúng gió não, khai khiếu tỉnh não, mới thể khôi phục ý thức, cũng lợi cho việc trị liệu tiếp theo.” Ngay lúc nữ y sĩ còn đang kinh ngạc, nàng hạ một châm xuống huyệt lớn đỉnh đầu.

Trong xe, khí nôn nóng nặng nề, áp lực vô cùng. Tần Lưu Tây bỗng nhiên ngâm xướng kinh chúc từ. Tiếng kinh văn êm dịu truyền , phảng phất một dòng suối mát lạnh rót , khiến tâm trạng nôn nóng của cũng lắng dịu .

Lận tiểu thư tổ mẫu. Sau khi châm cứu, sắc mặt vàng như giấy của bà chậm rãi dịu , thần sắc cũng trở nên an tường hơn. Nàng khỏi vui mừng. Nàng theo bản năng Tần Lưu Tây, thấy nàng từ lúc lên xe đến giờ, vẫn bình tĩnh, nhanh chậm, trong lòng bất giác dâng lên sự tò mò và kính nể.

Trong lúc lưu châm, Tần Lưu Tây mới nhận lấy hòm thuốc, mở tìm kiếm, lấy một cái lọ thuỷ tinh. Bà v.ú qua, đó là một lọ thuỷ tinh bình thường, bên trong mấy viên t.h.u.ố.c bọc sáp ong. Tần Lưu Tây đổ một viên , đặt cái lọ sang bên, bẻ lớp sáp ong , : “Tỉnh , vặn uống thuốc.”

Mấy sững sờ, theo bản năng sang, quả nhiên, lão phu nhân đang chậm rãi mở mắt.

 

 

 

 

 

 

Loading...