Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 521: Ngứa tay, muốn xử nàng ta!

Cập nhật lúc: 2025-11-14 00:37:17
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bị Tần Lưu Tây vỗ một lá bùa lên , Diêu Phỉ Phỉ lập tức tỉnh táo , cúi đầu bản : "Ta... ?"

Nàng , : "Ta ... đó là giả, đều là giả... hu hu..."

Nàng , nước mắt kìm mà tuôn rơi.

Ảo giác là giả, nhưng chấn động và thống khổ về mặt tinh thần mà nàng chịu đựng đều là thật. Nàng chính là Giang thị, trải qua một phen lăng nhục cực kỳ bi thảm.

Nàng còn đang mang song thai, một xác ba mạng, c.h.ế.t vẫn yên.

Diêu Phỉ Phỉ ôm lấy , rống lên thất thanh.

Nỗi t.h.ả.m kịch đó quá thống khổ, nàng cảm thấy sợ hãi như thể chính là Giang thị !

"Sư ." Huyền Thanh Tử bước tới, ôm nàng lòng an ủi.

Bạch Nhâm Đình lơ lửng giữa trung, mắt lạnh cảnh , lên khà khà đầy âm hiểm. Tiếng âm lãnh đáng sợ, như ma âm xuyên thấu màng tai.

Huyền Thanh Tử và Diêu Phỉ Phỉ sang, thấy, đồng tử liền co rụt .

So với con quỷ mới gầy yếu lúc ban đầu, Bạch Nhâm Đình mắt oán khí nồng đậm bao bọc, hai mắt đỏ ngầu, mặt quỷ trắng bệch, đầu bù tóc xõa. Hắn nuốt hồn c.h.ế.t, c.ắ.n nuốt sinh hồn, lưng gánh mấy mạng sát nghiệt, trở thành một lệ quỷ thực thụ.

Huyền Thanh Tử lập tức nhớ lúc gặp Bạch Nhâm Đình, đối phương lạnh lùng : "Oan đầu, nợ chủ. Ta báo thù xong sẽ tự rời ."

Là bọn họ tin, bởi vì đối phương là quỷ vật, là âm vật, giỏi lừa gạt nhất. Đặc biệt là khi thấy đến cả đứa trẻ cũng tha, bọn họ chỉ cảm thấy phẫn nộ và lập tức động thủ.

Phải , Bạch Nhâm Đình tha cho cả trẻ con, nhưng gã thôn trưởng và con trai thì ? Bọn chúng từng buông tha cho phụ nữ trẻ đang mang song thai ? Ngay cả khi nàng c.h.ế.t, bọn chúng vẫn còn nhục!

Cổ họng Huyền Thanh Tử chợt thấy tanh ngọt. "Phàm là quỷ vật hại , đều là dị loại, đáng diệt trừ." Bọn họ hề hỏi rõ thị phi đen trắng. Lẽ nào, sự kiên định bấy lâu nay của họ là sai ?

Tần Lưu Tây liếc , lắc đầu. Đạo tâm hỏng mất .

Bạch Nhâm Đình quan tâm nghĩ gì, chỉ lạnh lùng chằm chằm Huyền Thanh Tử và Diêu Phỉ Phỉ, : "Chuyện đến nước , các ngươi vẫn hàng phục , đ.á.n.h cho hồn phi phách tán ?"

Huyền Thanh Tử dậy: "Ta vô cùng đồng cảm với tao ngộ của ngươi. Hiện giờ chuyện nhà họ Trương xong, ngươi cũng báo thù, nên trở về với cát bụi. ngươi tàn hại sinh linh vô tội, thể vì ngươi mà ngơ. Hãy theo về đạo quan, sẽ nhờ sư phụ siêu độ cho ngươi, tiêu trừ oán khí, đưa ngươi quỷ môn."

Tần Lưu Tây thầm gật đầu. Cũng đến nỗi ngu ngốc.

Bạch Nhâm Đình châm chọc: "Chỉ bằng tên tiểu đạo trưởng nhà ngươi? Không sợ c.h.ế.t ? Ngươi mang công đức, nếu nuốt hồn phách của ngươi, quỷ lực chẳng sẽ càng mạnh hơn ?"

Hắn l.i.ế.m mép, ánh mắt tà ác liếc sang Diêu Phỉ Phỉ. Diêu Phỉ Phỉ run lẩy bẩy, lết m.ô.n.g lùi về .

Sắc mặt Huyền Thanh Tử biến đổi mấy , siết chặt kiếm: "Cho dù c.h.ế.t đạo tan, cũng sẽ trơ mắt ngươi tàn sát vô tội!"

"Hay cho một thiên sư chính đạo! Vô tội? Những kẻ hại, tên nào ác nhân! Dương gian trừng phạt bọn chúng, thì tới thu thập! Ha ha ha ha!" Bạch Nhâm Đình lên khà khà.

"Thật là tạo nghiệt, một thư sinh nho nhã hiền lành, cứ biến thành ác quỷ dữ tợn." Tần Lưu Tây chậc một tiếng: "Hai các ngươi đ.á.n.h ? Muốn đ.á.n.h thì đ.á.n.h nhanh lên, trời sắp sáng , đừng cản đường về ngủ bù."

Nói , nàng còn ngáp một cái rõ to.

Huyền Thanh Tử: "..." Đã giúp thì thôi, còn châm dầu lửa? Làm chút !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-521-ngua-tay-muon-xu-nang-ta.html.]

Thư Sách

Bạch Nhâm Đình: "!" Nàng đang mỉa mai ?

Tần Lưu Tây chen một câu như , khiến một một quỷ đều chút lúng túng, nên tay thế nào.

(Huyền Thanh Tử: Chỉ cần dám động thủ, liền tay.)

(Bạch Nhâm Đình: Tên đạo trưởng đáng lẽ kiên quyết giữ vững lập trường 'quỷ vật đều là tà ma, gặp là g.i.ế.c' thì mới dễ 'phát huy' chứ. Giờ lừng khừng như cỏ đầu tường là ?)

Tần Lưu Tây liếc mắt hai : "Không đ.á.n.h ? Bạch lệ quỷ, lấy quỷ khí của ngươi xem nào, chiêu , đừng lãng phí bầu khí ."

Bạch Nhâm Đình âm u chằm chằm nàng. Cảm giác như bẫy trong lời .

"Huyền Thanh Tử sư , các ngươi xuất từ Kim Hoa Quan mà chỉ thôi ? Vung một kiếm khai màn chứ." Tần Lưu Tây bồi thêm một câu.

(Huyền Thanh Tử: Cầu xin ngươi câm miệng !)

Tần Lưu Tây thấy cả hai đều bất động, mới tỏ vẻ thất vọng: "Xem hạt dưa chuẩn cũng dùng ."

Huyền Thanh Tử và Bạch Nhâm Đình: "..." Ngứa tay thật, xử nàng quá!

"Nếu đ.á.n.h , thì xuống chuyện tử tế." Tần Lưu Tây Bạch Nhâm Đình: "Lưu dương gian lệ quỷ cũng chẳng cho ngươi. Tên tiểu đạo trưởng thu phục ngươi, nhưng sẽ tu vi cao thâm hơn thu phục ."

Ví dụ như .

Bạch Nhâm Đình lạnh: "Ngươi khuyên xuống địa phủ trình diện?"

, khuyên ngươi đầu là bờ.

"Ta c.h.ế.t , ngươi nghĩ còn sợ đám thiên sư các ngươi ?" Bạch Nhâm Đình xòe tay, âm khí liền ập tới.

Huyền Thanh Tử lập tức thế phòng thủ. Tần Lưu Tây hai tay kết ấn, đ.á.n.h một phù ấn qua, âm khí lập tức chặn .

Bạch Nhâm Đình biến sắc, ánh mắt trở nên vô cùng thận trọng.

Từ lúc trong ảo ảnh, Tần Lưu Tây lợi hại hơn hai kẻ vô dụng , nhưng nàng gì cả, chỉ xem, nên cũng động thủ. Giờ thấy nàng tay, đoán sai.

thì chứ? Hắn c.h.ế.t, cửa nát nhà tan, c.h.ế.t thêm nữa cũng ?

Tần Lưu Tây thản nhiên : "Ngươi sợ hồn phi phách tán thì dũng cảm thật. Vậy còn vợ con, cha ngươi? Ngươi gặp họ ?"

Bạch Nhâm Đình lập tức kích động: "Ta... còn thể gặp ?"

"Oan hồn của ngươi ở nhà bảy ngày, thấy hồn phách của họ ?"

Bạch Nhâm Đình sững sờ, lắc đầu: " thấy."

Tần Lưu Tây thở phào: "Không thấy là may , chứng tỏ họ mất về địa phủ. Ta dạo đầu thai ít, xếp hàng, chắc đến lượt họ nhanh . Hơn nữa họ đều c.h.ế.t oan, thấy ngươi, chừng đang ở đó đợi ngươi cùng ."

Cả con quỷ Bạch Nhâm Đình ngây : "Chờ ?"

"Lúc còn sống các ngươi là một gia đình hạnh phúc, cùng c.h.ế.t oan, họ thể bỏ ngươi đầu thai ? Chắc chắn họ cùng ngươi con đường hoàng tuyền. ngươi lưu luyến nhân gian, tiếc trở thành lệ quỷ hung ác, còn gieo thêm sát nghiệt. Tội nghiệt của ngươi sẽ ghi sổ công tội, theo ngươi sang kiếp , thậm chí gây hoạ cho hậu thế của ngươi. Ngươi nghĩ đang doạ ngươi, đang dỗ ngươi cũng , hết lời . Ngươi vẫn cố chấp ở , cũng đành chịu."

Tần Lưu Tây , tiếp: "Còn nữa, cả nhà ngươi mất, đại thù cũng báo, lưu nhân gian còn ý nghĩa gì? G.i.ế.c hết ác nhân thiên hạ ? Bạch công tử, kẻ g.i.ế.c sẽ g.i.ế.c , quỷ cũng . Ngươi sợ c.h.ế.t, còn sự cô độc? Ngươi cũng sợ ? Cứ như bây... ở mãi trong cái nghĩa trang , , quỷ, chỉ còn ngươi, ngừng chìm đắm trong quá khứ, chịu đựng nỗi đau gặm nhấm linh hồn. Đã như , xuống hoàng tuyền tìm họ? Ít nhất cả nhà cũng ở bên , ?"

Loading...