Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 519: Lợi hại hơn tưởng tượng

Cập nhật lúc: 2025-11-14 00:37:15
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Huyền Thanh Tử và sư vốn thôn Tiểu Mang ở . Thấy Tần Lưu Tây buổi tối hãy , họ cứ ngỡ là gần, xe ngựa một lát là đến, ai ngờ nơi đó cách Thanh Bình Quan đến sáu bảy canh giờ ( 12-14 tiếng).

"Vậy kiểu gì?" Diêu Phỉ Phỉ choáng váng: "Chẳng lẽ xuyên đêm?"

Tần Lưu Tây lạnh lùng liếc nàng: "Giờ mới tháng Ba, đêm hôm khuya khoắt, ai rảnh mà xuyên đêm với ngươi."

"Thế thì thế nào?"

Tần Lưu Tây kỳ quái Huyền Thanh Tử: "Kim Hoa Quan các ngươi, chẳng lẽ từng mượn 'âm lộ' (đường âm) bao giờ ?"

Sắc mặt Huyền Thanh Tử đổi. Hắn từng đến việc mượn "âm lộ". Nó cũng giống như pháp thuật cao cấp "súc địa thành thốn" (thuật co rút đất), ai cũng . Muốn xé rách cổng âm lộ, còn đảm bảo lạc trong đó, đòi hỏi thi thuật tu vi cực kỳ cao thâm.

Nếu , tu đạo nào cũng tùy tiện xé mở cổng âm lộ, tự nhiên, chẳng âm dương sẽ đại loạn ?

Ít nhất bản Huyền Thanh Tử, với tu vi Luyện Khí tầng năm, còn thể . Vậy tu vi của Tần Lưu Tây... rốt cuộc là thế nào?

Tần Lưu Tây bẻ một cành cây dẫn đường, : "Tới đây, để sư dẫn mấy vị Thịnh Kinh các ngươi mở mang tầm mắt."

Đây rõ ràng là đang mỉa mai ai chứ? Diêu Phỉ Phỉ tức c.h.ế.t, sang Huyền Thanh Tử. Thấy , chuyện gai, mà là bản nàng đầy gai .

Động tác mở âm lộ của Tần Lưu Tây nhanh. Nhanh đến mức Huyền Thanh Tử còn kịp rõ, nàng xé rách một khe hở và bước .

Huyền Thanh Tử chấn động hưng phấn, thấy mới lạ. Đây là pháp môn từng tiếp xúc, liên tiếp thấy ở chỗ Tần Lưu Tây. Nàng lợi hại hơn tưởng tượng nhiều.

"Theo sát , lỡ lạc đường tìm đấy." Tần Lưu Tây hai , như .

Lời tuy ý đùa cợt, nhưng cũng ẩn chứa sự cảnh báo. Huyền Thanh Tử âm thầm đề cao cảnh giác, kéo chặt Diêu Phỉ Phỉ, tu vi thấp hơn.

Thế nhưng, dù chuẩn đủ, khi hết đoạn đường âm u quỷ sói gào , sắc mặt cả hai đều tái .

"Các ngươi cũng là Huyền môn, gặp quỷ ít, còn sợ đến mức ?" Tần Lưu Tây "chậc" một tiếng.

Huyền Thanh Tử nên lời, còn Diêu Phỉ Phỉ thì chỉ nôn.

Thư Sách

Gặp quỷ thì ít, nhưng cả một đàn quỷ với đủ loại tử trạng khác ùa tới, ai mà chịu nổi? Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh tượng ruột gan lòi , dính đầy giòi bọ, dù đang ăn chay cũng nôn thốc nôn tháo.

Huyền Thanh Tử thầm niệm Thanh Tâm Chú một mới bình tâm , xung quanh tối om, một ánh đèn, liền hỏi: "Đây là ngọn núi hoang đó ?"

"Đây là lối , lên là thấy nghĩa trang. Đi thôi." Tần Lưu Tây lấy que đ.á.n.h lửa, châm một ngọn đuốc.

Phải thật, trong cảnh u tịch thế , đột nhiên sáng lên một ngọn lửa, nếu ngang qua chắc sẽ doạ c.h.ế.t khiếp.

Diêu Phỉ Phỉ cũng thấy rợn tóc gáy, tay thầm nắm chặt một lá bùa, miệng lẩm nhẩm khấn vái Tổ sư gia phù hộ.

Huyền Thanh Tử theo Tần Lưu Tây, lòng thấy kỳ lạ. Rõ ràng đây là núi hoang, nhưng nàng trong đó chút do dự, phảng phất như sớm rõ đích đến. Mà ngọn đuốc trong tay nàng, chẳng qua cũng chỉ dùng để chiếu sáng thôi.

Bây giờ là tháng Ba, đầu xuân vạn vật hồi sinh. Trong rừng, mấy tiếng cú đêm vang lên, càng tăng thêm khí khủng bố.

Tần Lưu Tây dẫn hai xa thì dừng bước, giơ cao ngọn đuốc, nheo mắt về phía : "Tới ."

Trên thực tế, Truy Hồn Linh đúng là tác dụng. Càng đến gần con lệ quỷ, cảm nhận hồn ấn, nó càng rung lên, chỉ là Tần Lưu Tây đè . Giờ đến nơi, Tần Lưu Tây buông tay, tiếng chuông liền vang lên ngớt như khúc nhạc đòi mạng, dọa Diêu Phỉ Phỉ thét chói tai.

Huyền Thanh Tử cũng tiếng chuông đột ngột giật , nhưng nhanh chóng bình tĩnh . Nhìn nghĩa trang quỷ khí ngút trời phía , sắc mặt trầm xuống.

"Hồn lực của nó quả nhiên mạnh lên, định hơn so với lúc trốn thoát." Huyền Thanh Tử thấy đau đầu.

Lần bọn họ còn ngăn nổi, để nó trốn thoát. Giờ quỷ lực của nó thâm sâu hơn, bọn họ còn đ.á.n.h ?

Huyền Thanh Tử về phía Tần Lưu Tây, chắp tay : "Thiếu quan chủ, nếu lát nữa sư chúng sức hạn, mong thiếu quan chủ tay tương trợ, đừng để nó trốn thoát, tránh cho nó hại thêm nhiều vô tội."

Tần Lưu Tây thể mở âm lộ, tu vi chắc chắn . Hắn cũng chẳng màng thể diện nữa, vì để cho chắc chắn, vẫn là nên mời Tần Lưu Tây tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-519-loi-hai-hon-tuong-tuong.html.]

Tần Lưu Tây đồng ý cũng từ chối, chỉ bĩu môi: "Đi thôi, tin tưởng bản , các ngươi mà. Dù cũng là tử Kim Hoa Quan cơ mà."

Huyền Thanh Tử: "!" Hắn chỉ khổ.

Diêu Phỉ Phỉ thì oán hận lườm Tần Lưu Tây, hận thể khâu cái miệng của nàng .

"Sư , cẩn thận một chút." Huyền Thanh Tử nhắc nhở Diêu Phỉ Phỉ. Hai hít sâu một , hướng về phía nghĩa trang.

Tần Lưu Tây sát khí nồng đậm bao phủ bộ nghĩa trang, đuôi mày khẽ nhướng. Con lệ quỷ cũng chọn chỗ thật. Nghĩa trang là nơi chứa tử thi, vốn dĩ âm khí nặng, nó đến đây tu dưỡng, quả thực là như cá gặp nước.

Nhìn sát khí đen đặc , Huyền Thanh Tử và sư e là sắp gặp thiệt hại nặng.

Tần Lưu Tây dập tắt ngọn đuốc, lặng lẽ bám theo.

Nghĩa trang là bỏ hoang, nhưng nếu nghĩa trang ở trấn Thanh Thủy còn chỗ chứa, họ cũng sẽ kéo t.h.i t.h.ể vô chủ qua đây, cách một thời gian mới xử lý. Hiện giờ, nghĩa trang trông coi. Hai chiếc đèn lồng trắng rách nát treo mái hiên, đó chữ "Nghĩa", đang đung đưa trong gió.

Cỏ dại mọc um tùm, cổng thì vỡ mất một bên. Gió lớn thổi qua, cánh cửa vỡ kêu loảng xoảng, mùi hôi thối từ trong phòng cũng theo gió bay .

Đó là mùi tử thi thối rữa. Dù bây giờ bên trong thi thể, nhưng mùi hôi tích tụ quanh năm suốt tháng càng thêm nồng nặc. Cùng với mùi hôi thối ập tới là luồng âm khí lạnh thấu xương.

Oẹ!

Diêu Phỉ Phỉ vốn khó chịu, mùi hôi xông lên, nghiêng đầu nôn thốc nôn tháo, trông càng tệ hơn.

Nàng thừa nhận, nhưng nàng đang sợ hãi. Hoàn cảnh , oán khí nồng nặc thế , nàng sợ, và cũng hối hận vì đến đây.

Huyền Thanh Tử đỡ nàng, chút sốt ruột: "Sư , chứ?"

Diêu Phỉ Phỉ lắc đầu: "Không ." Nàng gì đó thôi.

Huyền Thanh Tử c.ắ.n môi: "Hay là ở đây chờ, một xem ."

Diêu Phỉ Phỉ chút cảm động, nhưng vẫn lắc đầu: "Không , oán khí ở đây quá nồng, một sẽ khó đối phó. Chúng cùng ." Nàng rút thanh kiếm trảm quỷ đeo lưng .

"Vậy cẩn thận một chút."

Hai , cầm chắc pháp khí trong tay, đồng thời bước về phía .

Thế nhưng, khi họ hai bước, một làn sương trắng dày đặc bỗng trào từ nghĩa trang, bao phủ lấy cả hai.

Tần Lưu Tây nhanh chân bước tới, cũng tiến làn sương trắng. Nàng nhắm mắt mở , thứ mặt, trong mắt lộ rõ vẻ hứng thú.

Lợi hại, còn tạo cả ảo giác.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...