Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 514: Mách lẻo với đồ đệ

Cập nhật lúc: 2025-11-13 23:31:36
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Huyền Thanh Tử đóng cửa , ngó bên ngoài, lúc mới kéo Diêu Phỉ Phỉ sang một bên dạy dỗ.

"Sư , quá vô lễ."

Diêu Phỉ Phỉ chút sợ hãi, rụt rè kéo nhẹ tay áo : "Đại sư , sai gì ?"

"Muội nên vô lễ hỏi tu vi của Xích Nguyên tiền bối như . Đó là điều tối kỵ, cũng mất phong thái đại khí của Kim Hoa Quan chúng ." Huyền Thanh Tử trầm giọng : "Chưa kể đối phương là tiền bối, chúng còn đang đến đây tá túc và xin giúp đỡ. Muội thật sự nên thẳng thừng và thất lễ như ."

"Muội... thấy ngài trông còn lớn tuổi hơn cả sư phụ nên mới tò mò thôi, chuyện cũng hỏi ?"

Huyền Thanh Tử : "Vãn bối mà chất vấn tu vi của tiền bối là vô cùng coi thường . Hơn nữa, chẳng khác nào xát muối vết thương của Xích Nguyên tiền bối."

Diêu Phỉ Phỉ khiếp sợ: "Đại sư , chỉ hỏi tu vi thôi mà, đến mức tội lớn như ?"

"Muội tuổi còn nhỏ nên . Sư phụ từng , vị Xích Nguyên tiền bối của Thanh Bình Quan cũng là một nhân vật đạo pháp cao thâm. Năm 50 tuổi, ngài chạm đến ngưỡng Luyện Khí Đại Viên Mãn. Đáng tiếc, lúc đó ngài dốc bộ tu vi để thanh lý môn hộ, dọn dẹp phản đồ, khiến tu vi thụt lùi, thành lỡ mất duyên Trúc Cơ. Thực sự đáng tiếc."

Diêu Phỉ Phỉ kinh ngạc: "Còn chuyện như ?"

Huyền Thanh Tử gật đầu: "Muội đừng Thanh Bình Quan bây giờ nhỏ bé, nhưng đời của nó là cả một 'Tông'. Sau sa sút mới thành 'Quan', nhưng khi Huyền môn suy thoái, nơi cũng từng hương khói cực thịnh. Đáng tiếc, ba mươi năm môn hộ xuất hiện phản đồ khi sư diệt tổ, Xích Nguyên tiền bối vì thanh lý kẻ đó mà hao tổn ít tu vi, đến mức Thanh Bình Quan đóng cửa."

"Thanh Bình Quan mới mở mười năm thôi. Phát triển đến quy mô cũng thật dễ dàng." Huyền Thanh Tử nheo mắt: "Vừa ? Cái kim đỉnh và kim Tổ sư gia mới tu sửa năm ngoái, còn xây một toà Đăng Tiên Lâu thua gì Trích Tinh Lâu của chúng . Có thể thấy, tín đồ và hương khói ở đây cực kỳ hào phóng."

Kim Hoa Quan của chúng sở dĩ lớn mạnh, hương khói thịnh vượng, cố nhiên là nội tình sâu xa, nhưng cũng một phần là vì ở Thịnh Kinh. Mà Thịnh Kinh thì thiếu quyền quý, những sẵn sàng quyên góp dầu đèn cũng nhiều. Đạo quán của chúng thể là chiếm hết thiên thời, địa lợi, nhân hoà mới huy hoàng như .

dù thế, chúng cũng mất gần 20 năm, cộng thêm việc sư phụ Trúc Cơ thành công, mới bước tiến lớn.

Thế mà Thanh Bình Quan, chỉ trong mười năm ngắn ngủi tu sửa đạo quán khí phách đến . Hoàn cảnh xung quanh cũng , cây cối xanh um. Ta mơ hồ cảm thấy linh khí ở đạo quán dồi dào hơn những nơi khác, họ bày bố 'Tụ Linh Trận' 'Hộ Sơn Đại Trận' . Lát nữa lên Đăng Tiên Lâu xem cho rõ mới .

Diêu Phỉ Phỉ chút phục: "Nói gì thì , nó cũng so với đạo quán của chúng . Sư phụ chúng là tu vi Trúc Cơ đấy. Xích Nguyên tiền bối, đến cơ duyên Trúc Cơ, ba mươi năm 50, giờ chẳng 80 ? Lỡ như..."

"Sư !" Huyền Thanh Tử lườm nàng: "Nói cẩn thận."

Diêu Phỉ Phỉ bĩu môi.

Huyền Thanh Tử lắc đầu, thở dài. 80 tuổi. Nghe sư phụ , năm đó ngài thanh lý phản đồ, thà tự huỷ tu vi cũng diệt trừ đối phương, dẫn đến tu vi thụt lùi. Không để di chứng gì ?

Nếu , thể Trúc Cơ thành công, e là ngay cả trăm năm tuổi thọ của kỳ Luyện Khí cũng đạt .

Huyền Thanh Tử chút tiếc nuối, nhưng nhanh liền trở nên kiên định. Đây chính là tu đạo, tu vi nếu tiến, cuối cùng cũng chỉ sống lâu hơn phàm nhân vài năm mà thôi.

...

Tần Lưu Tây nhận tin nhắn của Xích Nguyên lão đạo, liền mang theo đồ xe ngựa lên núi.

Có kẻ đến dằn mặt ? Phải đến xem là thần thánh phương nào.

Thư Sách

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-514-mach-leo-voi-do-de.html.]

Trong lúc đó, Huyền Thanh Tử và Diêu Phỉ Phỉ dạo một vòng quanh đạo quán. Điều khiến hứng thú nhất vẫn là toà Đăng Tiên Lâu mới xây. Mái hiên và các con thú lành (thuỵ thú) điêu khắc sống động như thật, cao bảo vệ bộ đạo quán. Trên các cột trong lầu còn khắc kinh văn đạo gia và phù văn, áo nghĩa trong đó càng ngâm cứu càng thấy kỳ diệu.

Hắn leo lên tầng cao nhất tám hướng, đạo quán tựa lưng núi mà xây, đầu đuôi nối liền, tạo thành thế phong thuỷ "lưng tựa núi, khí vượng tan".

Hơn nữa, toà Đăng Tiên Lâu hẳn là bố trí 'Hộ Lâu Trận'. Tầng hai và ba chứa nhiều sách, chỉ những thư tịch quý giá mà văn nhân học sĩ cần, mà còn cả đạo kinh, phân loại rõ ràng.

Nghe các tầng sáu, tầng bảy lời mời mới , thậm chí còn bày cả trận pháp, dùng để cất giữ những tàng kinh, sách cổ và pháp khí quý giá hơn.

Điều Huyền Thanh Tử tò mò. Thanh Bình Quan mới mở mười năm, lấy nhiều sách như , giấu từ ?

Bất kể thế nào, Thanh Bình Quan cũng là một đạo quán lụi bại, nội tình như họ tưởng lúc mới đến.

"Đại sư , chúng nên tìm tiền bối bói quẻ tìm con lệ quỷ thôi." Diêu Phỉ Phỉ Huyền Thanh Tử khen Thanh Bình Quan nữa. Trong mắt nàng, thế nào cũng bằng Kim Hoa Quan. Nàng một cảm giác ưu việt bẩm sinh về môn phái của .

Huyền Thanh Tử gật đầu, cùng nàng về phía đạo quán của Xích Nguyên lão đạo.

Họ đến cửa, liền thấy hai đứa trẻ gọi "Sư tổ" chạy phòng. Đi theo chúng là một mặc thanh y, tóc búi đạo sĩ, dùng trâm gỗ đào cài tóc. Người đó khựng bước, xoay .

Huyền Thanh Tử và Diêu Phỉ Phỉ đều sững sờ. Người rốt cuộc là nam nữ? Khuôn mặt thật khó phân biệt. Nói là nữ tử thì vẻ nhu mì kiều diễm, ngược còn chút khí. Nói là nam tử, thiếu vài phần khí khái.

Nàng khoanh tay đó, khí chất thanh lãnh, xa xa bọn họ. Đôi mắt nàng trong trẻo, tựa như thấu tâm can khác, nhưng ánh phần lạnh lùng.

Huyền Thanh Tử theo bản năng ưỡn thẳng lưng, trong lòng bất giác dâng lên một ý niệm chịu thua.

Diêu Phỉ Phỉ thì chút vui, chằm chằm khuôn mặt của Tần Lưu Tây. Trực giác của nữ tử cho nàng , cái kẻ "bất nam bất nữ" mắt , là một cô nương.

là cô nương, nàng vẫn cảm thấy khuôn mặt đó kết hợp với khí chất hài hoà đến lạ, chút thoải mái nào.

Tầm mắt Tần Lưu Tây lướt qua ngọc phù đeo bên hông hai . Hai tấm ngọc bài giống hệt , đ.á.n.h dấu thống nhất, một chữ "Kim" (Vàng) kèm theo phù văn, hẳn là tượng trưng cho phận của họ.

Trên cả hai đều ẩn hiện linh khí lưu chuyển, chắc chắn đều tu vi. Lại mặc đạo bào... đây là những kẻ "dằn mặt" mà lão đạo đến?

Hửm, chữ "Kim", chẳng lẽ là Kim Hoa Quan đang nổi đình nổi đám?

Tần Lưu Tây nhếch môi, chắp tay lễ: "Xin hỏi hai vị đạo hữu từ tới, tìm ai?"

Diêu Phỉ Phỉ kiêu ngạo : "Chúng tử Kim Hoa Quan ở Thịnh Kinh, đến tìm Xích Nguyên tiền bối. Đạo hữu là?"

Quả nhiên là Kim Hoa Quan.

"Ta là thiếu quan chủ của Thanh Bình Quan, Bất Cầu." Tần Lưu Tây : "Các vị đến đây luận đạo là tá túc?"

Lão đạo Xích Nguyên bước , : "Đồ , họ chúng tương trợ truy tìm một con lệ quỷ. Tu vi của vi sư đủ, e là hữu tâm vô lực, con xem giúp ."

Tần Lưu Tây nheo mắt .

Huyền Thanh Tử giật thót trong lòng. Có ảo giác , cảm thấy vị tiền bối đang ngấm ngầm... mách lẻo ?

Loading...