Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 513: Có kẻ đến dằn mặt, mau tới!

Cập nhật lúc: 2025-11-13 23:31:35
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lão đạo Xích Nguyên đang tĩnh tọa, bỗng đạo đồng từ xa đến bẩm báo, rằng hai tử từ Kim Hoa Quan ở Thịnh Kinh đến, việc cầu kiến.

"Kim Hoa Quan?" Lão đạo Xích Nguyên mở mắt, phất trần khẽ lay, : "Dẫn họ đây."

Huyền Thanh Tử dẫn theo sư Diêu Phỉ Phỉ đạo quán của lão đạo Xích Nguyên. Thấy ngài tay cầm phất trần trong phòng, Huyền Thanh Tử liền nghiêm mặt bước , chắp tay lễ theo nghi thức đạo gia: "Vãn bối là Huyền Thanh Tử, tử trướng của Thái Thành chân nhân ở Kim Hoa Quan, cùng sư Thanh Linh, bái kiến Xích Nguyên tiền bối."

Diêu Phỉ Phỉ cũng cúi chào theo, tầm mắt dừng ở vạt áo của lão đạo Xích Nguyên. Nơi đó thêu phù văn của Đạo gia, nhưng nàng là gì. Có điều, bộ quần áo trông cũ kỹ, khí phách như của sư phụ nàng.

Lão đạo Xích Nguyên , phất trần khẽ lay, chỉ tay về phía chiếc bồ đoàn bên cạnh: "Đệ tử Kim Hoa Quan quả nhiên xuất chúng. Bần đạo và Thái Thành chân nhân nhiều năm gặp, ngài thể còn khỏe ."

Huyền Thanh Tử xuống, gật đầu cảm ơn đạo đồng dâng , đáp: "Sư phụ ngài thể vẫn khỏe mạnh. Sau hai năm bế quan, tu vi của ngài tiến thêm một bước, hiện đột phá Luyện Khí Đại Viên Mãn, thành công Trúc Cơ."

Nhắc đến hai chữ "Trúc Cơ", vẻ mặt cũng giấu niềm kiêu hãnh và tự đắc. Người tu đạo, một khi thành công Trúc Cơ, thọ mệnh thể đạt tới hai trăm tuổi, còn thể phản lão đồng.

Nếu tu vi tiến thêm một bước, kết thành Kim Đan, thọ mệnh thể đạt tới 500 năm, mãi mãi giữ thanh xuân, đó là cảnh giới "trường sinh" mà phàm nhân hằng ao ước.

Rốt cuộc, thọ mệnh của phàm nhân, nhiều nhất cũng chỉ trăm tuổi mà thôi.

Lão đạo Xích Nguyên thở dài: "Ở Đại Phong, nơi linh khí khan hiếm thế thể thuận lợi Trúc Cơ, Thái Thành chân nhân thật sự đạo pháp cao thâm, thật đáng mừng."

Lão đạo thầm nghĩ: Như , tương lai khi 'đánh hội đồng Ác Phật', thêm một trợ thủ đắc lực. Tốt quá .

Diêu Phỉ Phỉ quỳ bồ đoàn, vẻ ngây thơ hỏi: "Tiền bối tiên phong đạo cốt, chắc cũng sớm Trúc Cơ ạ?"

Lão đạo Xích Nguyên sững sờ.

Huyền Thanh Tử thấp giọng quát: "Sư , vô lễ! Còn mau xin tiền bối?"

Diêu Phỉ Phỉ rụt cổ : "Tiền bối xin , vãn bối vô trạng."

Huyền Thanh Tử cũng : "Sư của sư phụ và các sư cưng chiều, tính tình ngây thơ thẳng thắn, ứng biến, mong tiền bối thứ ."

Lão đạo Xích Nguyên xua tay: "Không , . Nữ tử hoạt bát như cũng . Đồ của thì cả ngày chỉ tu luyện, nghiên cứu Ngũ thuật, chẳng chút hoạt bát nào của tuổi . Về phần , e là vô duyên với Trúc Cơ , tương lai vẫn dựa lớp tiểu bối các ngươi gánh vác Huyền môn."

Huyền Thanh Tử: "Tiền bối tuyệt đối đừng tự xem nhẹ . Sư phụ cũng từng với con, Xích Nguyên tiền bối cũng là sắp chạm đến ngưỡng Trúc Cơ, nếu ... Chắc là do cơ duyên của ngài tới mà thôi, cơ duyên đến, nhất định thể thuận lợi Trúc Cơ."

"Chuyện đành xem mệnh . Thái Thành chân nhân thành công Trúc Cơ, cũng thể cống hiến sức mạnh, trừ tà vệ đạo vì thương sinh vạn dân, thành tựu đại công đức." Lão đạo Xích Nguyên thở dài.

Huyền Thanh Tử ưỡn thẳng lưng, vẻ mặt chính khí lẫm liệt: "Đó là điều tất nhiên. Kim Hoa Quan chúng truyền thừa Chính Nhất Phái, luôn lấy việc trừ tà vệ đạo nhiệm vụ hàng đầu."

Lão đạo Xích Nguyên thầm nghĩ: Chỉ sợ ngươi đùn đẩy, giờ tranh thủ tâng các ngươi lên tận mây xanh .

"Nói đến việc trừ tà vệ đạo, sư chúng con đến đây chính là vì việc đó. Một năm qua, và sư vẫn luôn du lịch bên ngoài. Tại Chu huyện, chúng con phát hiện một con lệ quỷ hại , nó hại c.h.ế.t một nhà năm , ngay cả đứa trẻ ba tuổi cũng tha, cực kỳ hung ác. Sau khi chúng con phát hiện, chúng con đ.á.n.h nó gần hồn phi phách tán. ngờ, con lệ quỷ đó nhân cơ hội nuốt chửng hồn phách của cả năm , hồn lực tăng mạnh, gắng gượng kéo tàn, chạy trốn đến địa phận Li Thành thì mất dấu."

Lão đạo Xích Nguyên nhíu mày: "Lại chuyện như ?"

"Vâng." Sắc mặt Huyền Thanh Tử trầm xuống: "Trên hồn phách của con lệ quỷ đó linh ấn của pháp khí 'Truy Hồn Linh' của Kim Hoa Quan. Suốt đường truy tung đều dựa dấu vết mới đuổi tới đây. Đáng giận là pháp lực của đủ, hiện giờ thể tìm nó ở ."

Diêu Phỉ Phỉ an ủi: "Đại sư , cũng đừng tự coi nhẹ . Vốn dĩ thể theo dấu vết đuổi lâu như , giờ đuổi kịp, chắc chắn là con lệ quỷ đó quỷ lực mạnh hơn, mới thể thoát khỏi 'Truy Hồn Linh Ấn'."

Sắc mặt Huyền Thanh Tử dịu một chút, với lão đạo Xích Nguyên: "Đây cũng là suy đoán của chúng con. Chúng con nghi ngờ con lệ quỷ đó tiếp tục c.ắ.n nuốt các cô hồn dã quỷ khác, thậm chí là hấp thụ sinh hồn để tăng cường quỷ lực, nên mới thể thoát khỏi ấn ký. Tiền bối, nếu thu phục con lệ quỷ , nó ắt sẽ gây họa cho thương sinh, sẽ thêm nhiều bá tánh vô tội nó hãm hại."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-513-co-ke-den-dan-mat-mau-toi.html.]

Lão đạo Xích Nguyên trầm giọng: "Nếu thật sự như , đúng là một phiền phức lớn."

"Vì chúng con mạo đến đây, một là xin tạm thời 'quải đan' (tá túc) ở quý quan, hai là thỉnh quý quan tương trợ, tìm con lệ quỷ , tránh để nó tiếp tục hại ."

Hoá Thanh Bình Quan cu li miễn phí. Lão đạo Xích Nguyên thầm nghĩ, nhưng mặt đổi sắc, : "Thiên hạ Huyền môn là một nhà, các vị đến 'quải đan', chúng lý gì từ chối. Các vị cứ tạm thời ở Thanh Bình Quan. Nếu các vị thời gian, thể tổ chức một buổi 'giảng đạo' ở đạo quán chúng , đó cũng là phúc của bá tánh Li Thành."

Thư Sách

Giảng đạo? Huyền Thanh Tử sững sờ.

Diêu Phỉ Phỉ chút vui. Đây là bọn họ giảng đạo để trả phí 'quải đan' ?

Huyền Thanh Tử thì ngại. Giảng đạo thôi mà, thành vấn đề. Chỉ là, điều quan trọng nhất vẫn là con lệ quỷ , sớm ngày bắt về, để nó lang thang bên ngoài thì càng nguy hiểm.

"Được tiền bối coi trọng, thể giảng đạo cho bá tánh là vinh hạnh của vãn bối. Chỉ là vãn bối lo ngại con lệ quỷ , sợ nó tiếp tục ác bên ngoài. Ngài xem việc ...?"

Lão đạo Xích Nguyên tỏ vẻ thấu hiểu: "Hai vị truy đuổi suốt đường, chắc cũng mệt mỏi. Hay là cứ tạm thời nghỉ ngơi, lát nữa chúng thử dùng chiêu hồn hoặc cách khác để tìm tung tích nó xem ?"

Huyền Thanh Tử cũng tiện ép buộc, đành đồng ý, theo đạo đồng về khách viện dành cho "quải đan".

Lão đạo Xích Nguyên đợi họ , lập tức lấy bùa và bút, một mẩu tin, đó xếp thành một con hạc giấy, bấm tay niệm chú thi pháp: "Đi tìm tiểu tổ tông của ngươi ."

Con hạc giấy vỗ cánh bay khỏi phòng, hướng về Li Thành.

Tần Lưu Tây châm cứu xong cho Nhạc Định, thấy phản ứng tứ chi của ngày càng rõ ràng và nhanh nhạy hơn, liền : "Vẫn là câu cũ, hoạt động nhiều một chút, lợi cho việc hồi phục. Cũng thể thử thẳng, nếu thì đừng miễn cưỡng, vài ngày nữa là thể lên."

Nàng lấy một lọ đan d.ư.ợ.c đưa qua: "Đây là 'Hoàn Thiếu Đan'. Lão Hầu gia trị chứng teo cơ cũng luyện loại đan cho ông , tác dụng cường kiện gân cốt, mỗi ngày uống một viên là ."

Nhạc Định gật đầu.

Tần Lưu Tây thu dọn kim châm, đầu thì thấy một con hạc giấy xếp bằng lá bùa bay , đậu vai Tần Lưu Tây, nó còn mổ nhẹ tay nàng.

"Hạc... hạc giấy mà cũng bay ?" Nhạc Thuỷ trợn mắt há mồm.

Nhạc Định thầm nghĩ: Quỷ cũng thấy , còn gì là lạ nữa?

Tần Lưu Tây mở hạc giấy , bên là nét chữ của lão đạo: "Có kẻ đến dằn mặt, mau tới!"

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...