Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 509: Huynh đệ của ta là một tên ngốc

Cập nhật lúc: 2025-11-13 05:40:16
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngoại trừ Hùng Nhị, những ở đây chẳng mấy ai ngốc. Cảnh Tiểu Tứ dứt lời, hầu như tất cả đều hiểu mấu chốt vấn đề.

Hùng Nhị nóng nảy, hỏi: "Tại chứ? Ngươi trúng thuật, còn giải, sợ mất mạng ?"

"Ngốc , thiếu quan chủ ? Thuật nếu giải, bên ắt sẽ phản phệ, bọn họ sẽ thuật của giải. Trên đường về kinh chắc chắn yên , lúc đó mới là 'cửu tử nhất sinh'." Cảnh Tiểu Tứ lườm một cái: "Nếu thuật giải, bọn họ sẽ tự thả lỏng cảnh giác, đợi chúng bình an về kinh giải cũng , còn tránh khả năng ám toán."

Nói cách khác, cứ tạm thời chịu đựng, bình an về kinh .

Hùng Nhị ngẫm , hình như cũng lý.

"Ngươi tính toán cũng đúng, nhưng ảnh hưởng gì tới ngươi . Dạo ngươi cũng xui xẻo thế nào đấy." Hùng Nhị vẫn yên tâm.

Cảnh Tiểu Tứ về phía Tần Lưu Tây: "Việc đành nhờ cậy thiếu quan chủ."

Hùng Nhị cũng mắt sáng rực Tần Lưu Tây: "Thiếu quan chủ, nếu tạm thời giải, nó c.h.ế.t ?"

Tần Lưu Tây: "Chỉ cần tiền bạc đầy đủ."

Nói cách khác, tiền thì chuyện đều dễ .

Hùng Nhị vội gật đầu như gà mổ thóc: "Có, ! Bao nhiêu bạc chúng cũng trả."

Hắn móc túi tiền, lôi mấy tờ ngân phiếu nhét tay nàng: "Ngài cứ cầm , đủ chúng tiền trang rút thêm."

Phong Tu liếc qua, là mệnh giá ngàn lượng, bèn : "Ra tay cũng hào phóng thật, đúng là đồ phá gia chi tử."

Hùng Nhị tức giận: "Ngươi hiểu cái quái gì! So với mạng của Tiểu Tứ, hoàng kim vạn lượng cũng chỉ là mây khói."

Tần Lưu Tây đưa ngân phiếu cho Trần Bì, dặn: "Lấy một tấm ngọc bài cho ."

Trần Bì , nhanh chóng mang tới một tấm ngọc bài khắc phù văn, xâu bằng tơ hồng, đưa cho Cảnh Tiểu Tứ: "Cứ mang bên ."

Cảnh Tiểu Tứ một tiếng cảm ơn, nhận lấy đeo ngay lên cổ.

Hùng Nhị sáp gần ngắm nghía cẩn thận, hỏi: "Như ? Thuật giải cũng sẽ như hôm nay, đột nhiên ngất lịm chứ?"

"Sẽ , đến lúc c.h.ế.t ."

Hùng Nhị thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngẫm kỹ , câu cứ sai sai thế nào ?

Cảnh Tiểu Tứ vẫn nhớ Tần Lưu Tây hỏi sinh thần bát tự của Cảnh Ngũ, bèn .

Tần Lưu Tây bấm đốt tính toán, thấy chút kỳ quái: "Bát tự đúng, tồn tại sợi dây nhân quả."

Tim Cảnh Tiểu Tứ lỡ một nhịp, hỏi: "Ý ngài là... kẻ đó đoạt thọ của ? À đúng , kế của là em họ của cha . Ngài duyên họ hàng, cho dù em ruột, cũng coi như chút quan hệ."

"Không ý đó. Ý là bát tự của đứa em hờ của ngươi đúng, đây hẳn là giờ sinh thật của ." Tần Lưu Tây : "Nếu giờ sinh của , đương nhiên thể kết nối sợi dây nhân quả."

Hùng Nhị lúc xen : "Tiểu Tứ, nhớ lúc Cảnh Ngũ đời, hình như là ở thôn trang. Mụ đàn bà đó chẳng khoẻ, thôn trang suối nước nóng nghỉ ngơi, kết quả trở sinh sớm ?"

Cảnh Tiểu Tứ gật đầu: "Nếu , bà giấu giếm ngày sinh tháng đẻ thật, là sớm đề phòng. Không là đề phòng khác đứa trẻ đó là nghiệt chủng, là đề phòng hãm hại nó."

"Dù là lý do gì, cũng đủ thấy tâm cơ thâm sâu." Hùng Nhị lạnh: "Ta mụ đó 'tiểu bạch hoa' (hoa sen trắng ngây thơ), mà là 'hắc tâm liên' (sen đen lòng độc ác)."

Cảnh Tiểu Tứ Tần Lưu Tây, hỏi: "Nếu sinh thần bát tự thật, thuật phá ?"

"Sao thể. Có ngươi là . Chỉ là nếu bát tự thật của đối phương, việc sẽ đơn giản và nhanh gọn hơn." Tần Lưu Tây thản nhiên .

Cảnh Tiểu Tứ thở phào nhẹ nhõm, tiếp: "Ta định về kinh mới thỉnh ngài giải thuật, ? Cách xa ngàn dặm, phiền phức cho ngài ?"

"Lần đầu gặp ngươi, kiêu căng vẻ, lúc nào cũng cảnh giác. Giờ khiêm tốn khách khí thế." Tần Lưu Tây liếc , khẩy.

Cảnh Tiểu Tứ lộ vẻ hổ, chắp tay : "Trước đây nhiều đắc tội, xin thứ . Thực sự là do ở trong vòng xoáy, thể cảnh giác."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-509-huynh-de-cua-ta-la-mot-ten-ngoc.html.]

Tần Lưu Tây gật đầu: "Ngươi nếu vội, thể tạm thời ở Li Thành. Qua một thời gian nữa, chúng cũng định Thịnh Kinh."

Mắt Cảnh Tiểu Tứ sáng lên: "Thật ?"

"Tất nhiên."

Hùng Nhị chen tới: "Không vội, vội! Nếu đồng hành cùng thiếu quan chủ, dọc đường chắc chắn thú vị lắm."

Phong Tu như : "Đến lúc đó đừng dọa tè quần là ."

Hùng Nhị hiểu, nhưng Cảnh Tiểu Tứ thì như đang suy nghĩ điều gì. Lời ẩn ý khác, lẽ nào đường sẽ bình yên?

Mãi mới , con đường đó "thú vị" đến mức nào, khiến cả đời khó quên, khắc cốt ghi tâm.

Nhạc Định và của Phi Thường Đạo, thấy trong quán đông nghẹt , khỏi kinh ngạc. Lão bộc bước hỏi: "Chúng hôm nay đến đúng lúc ?"

Ngoại trừ việc trị liệu hằng ngày, bọn họ cũng sẽ đến "đạo thất" ở Phi Thường Đạo để tham ngộ tu tâm. Dù căn phòng đó cũng "dưỡng ", nếu , Nhạc Định cũng hồi phục nhanh đến thế.

"Cứ thẳng đến đạo thất ." Tần Lưu Tây .

Hùng Nhị cứ chằm chằm Nhạc Định đang xe lăn, huých tay Cảnh Tiểu Tứ: "Ngươi xem , giống Trấn Đông tướng quân ?"

"Không vô lễ!" Cảnh Tiểu Tứ hung hăng lườm .

Đối phương còn trẻ như xe lăn, trở thành tàn phế, như tối kỵ khác chằm chằm chân. Tên ngốc đúng là sắc mặt, ruột để ngoài da.

"Không , thật sự giống, giống hệt như trong tranh. Hơn nữa Trấn Đông tướng quân tàn phế ở chân trong một trận hải chiến ?" Ánh mắt Hùng Nhị nóng rực, thấy Nhạc Định quán, gạt Cảnh Tiểu Tứ , chạy tới đón, hề hề chắp tay: "Xin hỏi các hạ, là Trấn Đông tướng quân ?"

Cảnh Tiểu Tứ biến sắc, lập tức tiến lên kéo Hùng Nhị , hổ chắp tay xin Nhạc Định: "Xin , của là một tên ngốc, chỗ nào đắc tội, mong ngài bỏ qua."

Hắn lườm Hùng Nhị: "Còn xin ? Về bảo cữu cữu cấm túc ngươi!"

"Ngươi chỉ bắt nạt !" Hùng Nhị phục, ấm ức : "Ta thật sự thấy giống nên mới mạo hỏi thôi mà."

Nhạc Định hỏi: "Ngươi ?"

Ể?

Hùng Nhị gạt Cảnh Tiểu Tứ , mừng rỡ : "Các hạ , chẳng lẽ ngài thật sự là Trấn Đông tướng quân? Ngài chính là tấm gương của chúng đấy! Biết bao ông cha 'hận rèn sắt thành thép' lấy ngài so sánh với lũ ăn chơi trác táng chúng . Ta gặp ngài bao giờ, nhưng thấy bức họa của ngài, thứ 5 'Anh Tài Bảng'. Mặc dù vì ngài tàn phế, thứ hạng tụt xuống... Ưm ưm!"

Thư Sách

Cảnh Tiểu Tứ vội bịt miệng Hùng Nhị , hổ: "Thật sự xin , đúng là đồ ngốc. Ta đang định nhờ thiếu quan chủ châm mấy kim cho thông não đây!"

Đồ ngốc, thì câm mồm !

Hùng Nhị bịt miệng, mặt nghẹn đến đỏ bừng, eo còn Cảnh Tiểu Tứ véo một cái rõ đau, khiến càng trợn tròn mắt.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...