Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 506: Ta muốn "tay không bắt sói"

Cập nhật lúc: 2025-11-13 05:40:13
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe Nhạc Định xong, Tần Lưu Tây cũng sững sờ một chút, bật .

"Ta chỉ chữa bệnh tê liệt cho ngươi, còn ngươi đem mạng gán. Giao dịch , kiểu gì cũng là lời to. Một cuộc trao đổi bình đẳng, ngươi cũng chấp nhận ?"

Nhạc Định lắc đầu: "Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy. Lúc tổ phụ đồng ý tìm giao châu thù lao chữa bệnh cho ngài. Bây giờ lỡ hẹn, đương nhiên dùng thứ khác để đền đáp. Ta vật đó tác dụng gì với ngài, nhưng khiến ngài mở lời, chắc chắn nó vô cùng quan trọng. Gia huấn của Nhạc gia là trung với Đại Phong, trung với Hoàng thượng, thể nào vì tư lợi mà phản bội vua, phản quốc. Nghĩ tới nghĩ lui, ân tình , chỉ mới thể tự báo đáp. Cái mạng của là của ngài."

Tần Lưu Tây nhạt: "Giao châu đó quả thực quan trọng với , nhưng tung tích của nó, sẽ tự nghĩ cách lấy về. ngươi , mạng của ngươi là của . Vậy thì giữ cái mạng cho kỹ, đừng c.h.ế.t dễ dàng. Trừ , ai phép lấy mạng của ngươi, hiểu ?"

Nhạc Định ngẩn .

Lão bộc thấy vội : "Thiếu quan chủ, Mông thị hiện đang đắc thế, ngài mà đối đầu với họ, e là..."

Tần Lưu Tây hừ lạnh: "Ta cũng xem thử, bọn họ thật sự đủ can đảm để đắc tội một thuật sĩ Huyền môn ."

"Mông thị hành sự âm hiểm. Giao châu là do bọn họ dụ dỗ con trai nhà ngư dân họ Ngỗi cờ bạc, khiến nợ một khoản tiền khổng lồ. Đầu tiên, họ lấy nợ nần ép, đó lấy tính mạng cả nhà họ Ngỗi uy hiếp, cuối cùng dùng phú quý tiền đồ để dụ dỗ. Cứ ép buộc từng bước như , cuối cùng mới đoạt ." Nhạc Định lạnh mặt : "Bọn chuột nhắt như , hành sự chút quang minh lạc, ngài cần đem công đức của cược để đối đầu với họ. Chẳng ngài từng quy tắc 'ngũ tệ tam khuyết' ràng buộc ? Ngài mà dốc sức đấu với họ, bọn họ đáng."

"Phải đó, thiếu quan chủ cứ chờ một chút, xem Mâu quân sư thể thương lượng thỏa với An Thành Hầu , đó hẵng tính."

Tần Lưu Tây thấy lòng ấm : "Yên tâm, bọn họ xứng để dốc sức như ."

Mấy đều thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng mắng Mông thị thêm một nữa.

Tần Lưu Tây mang Đằng Chiêu trở về Phi Thường Đạo. Phong Tu đang vắt vẻo cây trong sân như một ông tướng, thấy nàng về liền nhảy xuống, hình xoay một cái, biến thành hình .

"Ngươi đúng là cái đồ 'tiểu vô lương tâm', tìm ngươi là ngươi cũng thèm tìm ?" Phong Tu lên án: "Sao hả, tiểu Trần Bì ngươi đang chữa bệnh tê liệt cho một tiểu tướng quân ? Xong , đó ?"

"Bệnh tê liệt chuyện chữa khỏi ngay lập tức. Ta là đạo y, thần tiên, chuyện châm một kim là khiến liệt hai năm thể bật dậy nhảy nhót. Nếu thì cũng là c.h.é.m gió, hoặc là liệt giả thôi." Tần Lưu Tây đạo thất, hỏi: "Mà ngươi về ? Không định nhân dịp hội thi mùa xuân náo nhiệt, tổ chức một buổi đấu giá ?"

"Còn vì nhớ ngươi, cái đồ 'tiểu vô lương tâm' ? Hội đấu giá cũng chỉ quanh quẩn mấy thứ đó, chán phèo, để Mị Sinh lo là ." Phong Tu : " hội thi mùa xuân đúng là náo nhiệt thật. Nghe giữa tháng Ba sẽ thi Đình, đến lúc đó sẽ Trạng nguyên cưỡi ngựa dạo phố, còn 'bảng hạ bắt rể'. Ngươi kinh xem náo nhiệt ?"

"Đi chứ."

"Hả?" Phong Tu nghiêm mặt : "Thật ? Ngươi thật sự kinh?"

Tần Lưu Tây sầm mặt: "Giao châu nhà Mông thị nẫng tay mất ."

Phong Tu sững sờ, hỏi: "Là viên giao châu 500 năm đó hả? Sao ?"

Tần Lưu Tây kể sơ qua tin tức mà đám Nhạc Định nhận .

Phong Tu giao châu là thứ nàng định dùng thuốc, vô cùng quan trọng, liền hứng thú xoa tay: "Vậy chúng kinh là để cướp ?"

Trời ạ, cái còn thú vị hơn hội đấu giá nhiều.

Tần Lưu Tây khinh khỉnh lườm một cái: "Cướp bóc? Mệt cho ngươi lời đó. Ta là dân lành, thể chuyện vi phạm pháp luật như ?"

Phong Tu ha hả: "Có cần nhắc cho ngươi ? Mười một tuổi ngươi từng kéo hẻm vắng trùm bao tải đ.á.n.h no đòn đấy. Giờ còn giả bộ chính đạo với ai?"

"Chuyện nào chuyện đó. Lúc đó còn nhỏ, tính tình nóng nảy." Tần Lưu Tây : "Giao châu tuy là Mông thị dùng thủ đoạn mờ ám mà , nhưng kết quả cũng coi như là mua bán thuận tình, nhân quả kết. Giao châu , bây giờ là của Mông thị. Cướp là thể cướp, sợ sét đánh."

Lão già Thiên Đạo càng ngày càng khắt khe với nàng, nếu nàng thật sự , thiên phạt e là sẽ giáng sét đ.á.n.h nàng cháy ngoài giòn trong mềm mất.

Thư Sách

"Ta cướp, nhưng giao châu , nhất định lấy về." Tần Lưu Tây : "Phải khiến bọn họ cam tâm tình nguyện mang đây."

"Ngươi cách ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-506-ta-muon-tay-khong-bat-soi.html.]

"Chưa ."

Phong Tu: "!"

Vô lý, ngươi cái quái gì?

"Cứ đến Thịnh Kinh tính. Cái buổi đấu giá , nếu bắt đầu thì dời một chút. Lấy mười bình Ngọc Tuyết Cơ đóng gói đem đấu giá, bảo Trường Sinh Điện tung tin ngoài, năm nay và năm Ngọc Tuyết Cơ sẽ bán nữa, hết hàng ." Tần Lưu Tây : "Nếu Mông gia tìm đến mua, cứ bảo họ dùng giao châu để đổi."

Phong Tu : "Ngươi dùng mười bình Ngọc Tuyết Cơ đổi lấy giao châu? Ngươi coi Mông gia là đồ ngốc ?"

"Ta , cái thật sự là 'tay bắt sói' cơ! Nghĩ thôi thấy sướng ."

Phong Tu: "..."

Vậy ngươi cái để gì?

"Đây chẳng lười động não , lấy vật đổi vật cũng công bằng đấy chứ."

"Công bằng cái gì. Đó cũng chỉ là mười bình Ngọc Tuyết Cơ. Giao châu là thánh vật hiếm như , dùng lễ mừng thọ, vẻ vang cỡ nào. Nói chừng Hoàng đế Đại Phong cao hứng, thăng tước cho Mông gia." Phong Tu vẫn thấy khả thi.

Tần Lưu Tây : "Ngươi quên , Mông gia phất lên là nhờ Mông Quý Phi. Bà sủng ái trong hậu cung thì Mông gia thể vinh thịnh suy. Nếu tự tìm đường c.h.ế.t, việc thăng tước chỉ là sớm muộn. để một giữ sủng ái liên tục là dễ, hậu cung đến ba ngàn giai lệ. Muốn hoàng đế yêu thương dứt, ngoài địa vị , thì tướng mạo vóc dáng là quan trọng. Lẽ nào ngươi nghĩ hoàng đế đường đường chỉ nội tâm của ngươi mà sủng ái ? Đừng đùa!"

Phong Tu sờ mặt : "May mà đây là 'trời sinh xinh , khó mà vứt bỏ'."

"Ừ, đồ ẻo lả."

Phong Tu giận: "Ngươi còn mỉa mai nữa là '' ngươi đấy!"

Tần Lưu Tây ha hả, xắn tay áo lên. Ai sợ ai?

Phong Tu vội đổi giọng tươi : "Ta đùa thôi, thật thì còn gì thú vị nữa."

Tần Lưu Tây hừ nhẹ một tiếng, tiếp: "Hai năm bán Ngọc Tuyết Cơ, đám đàn bà trong cung chắc chắn sẽ sốt sắng nhất. Mông Quý Phi cũng là một trong đó. So với mấy tiểu mỹ nhân trẻ trung mơn mởn , bà dù tự phụ đến , cũng sinh con, chút tuổi , càng cần Ngọc Tuyết Cơ để giữ gìn nhan sắc hơn đám thiếu nữ thanh xuân phơi phới . Lễ mừng thọ hiếm thì thể nhiều loại, nhưng thứ giúp phụ nữ giữ gìn nhan sắc thì chỉ Ngọc Tuyết Cơ. Ngươi xem, bà bắt Mông gia dốc sức đoạt lấy nó ? Nếu lễ Vạn Thọ mà tuyển tú nữa, e là bà còn gấp đến cháy lông mày."

Phong Tu ngẫm , thấy cũng lý.

"Đây chỉ là một cách thôi. Mặt khác, cứ đến Thịnh Kinh tính, chừng còn cần đổi cho bà Ngọc Tuyết Cơ." Cho nên, nàng đến Thịnh Kinh một chuyến, xem cơ duyên nào khác .

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...