Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 505: Ta với Mông thị đúng là trời sinh khắc tinh

Cập nhật lúc: 2025-11-13 03:58:32
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lúc Nhạc Định đang lưu châm, Tần Lưu Tây tranh thủ nghỉ ngơi một lát. Nàng cũng khách khí mà uống hết một chén canh gà sâm, sắc mặt trông đỡ hơn, còn tái nhợt như .

Châm cứu thì đơn giản, nhưng xác định huyệt vị chuẩn, lúc hành châm còn đòi hỏi sự tập trung cao độ. Giống như việc trị chứng tê liệt hiện giờ, càng hao tổn tâm thần. Hễ thể lực đủ, tinh khí thần suy nhược, đều thể thành nổi một lượt châm.

Chẳng thế mà nhiều đại phu khi hành châm xong liền kiệt sức, thật sự là hao tâm tốn sức. Nghiêm trọng hơn, còn thể hao tổn tinh khí, hành châm xong liền hộc máu. Đương nhiên, châm pháp thể khiến đại phu kiệt sức hộc m.á.u chắc chắn là loại phức tạp và tốn sức nhất.

Đã đến giờ, Tần Lưu Tây tiến lên rút kim, dẹp bỏ ngải cứu, Nhạc Định hỏi: "Cảm giác thế nào?"

"Chân cảm giác đau nhỏ." Nhạc Định thành thật đáp.

"Mới là ngày đầu tiên trị liệu chính thức mà ngươi cảm giác, đây là một khởi đầu , cơ thể hồi phục tệ. Có điều, những thi châm tiếp theo, ngươi sẽ thấy càng lúc càng đau, cảm giác cũng càng mãnh liệt hơn. đó là chuyện ."

Nghe , Nhạc Định : "Ta mong chờ."

Tần Lưu Tây lộ nụ đầy ẩn ý: Không, ngươi sẽ mong chờ .

Nhạc Định còn hiểu nụ đó, mãi cho đến bốn ngày , chỉ cần thấy túi kim châm là run rẩy lý do. Thật sự là quá đau.

Cơn đau do châm cứu còn kịp dịu , ngâm thùng t.h.u.ố.c tắm đặc chế. Cảm giác cơ thể như đang chịu ngàn vạn vết cắt, một cơn đau buốt tận xương tuỷ. Dù là một đại nam nhân quanh năm luyện võ, cũng cảm thấy đây là một sự dày vò, đau đớn khôn tả.

cơn đau càng mãnh liệt, Nhạc Định càng tươi. Bởi vì càng đau, chứng tỏ tri giác của đang hồi phục càng .

Cứ như , Nhạc Định trải qua bảy ngày "vui sướng trong đau đớn" như ở trong dầu sôi lửa bỏng, chân của thể co duỗi, gập .

Chuyện khiến tất cả kích động đến rơi nước mắt.

Bản Nhạc Định cũng thấy sống mũi cay cay. Cảm giác chân thể cử động tự nhiên , thật sự quá lâu .

"Hồi phục , thêm vài ngày nữa là thể lên ." Tần Lưu Tây bắt mạch xong, bảo ngâm t.h.u.ố.c tắm.

Lão bộc và Nhạc Thuỷ đẩy Nhạc Định phòng tắm, chuẩn ngâm bồn như khi.

Thư Sách

Nhạc Thuỷ kích động : "Thiếu gia, thiếu quan chủ vài ngày nữa là ngài thể dậy , thật quá. Lúc ngài nhanh thì hai ba tháng, chậm thì nửa năm sẽ khỏi, nô tài thấy khi thật sự chỉ cần hai tháng là ngài như xưa."

Nhạc Định trong lòng vui sướng, nhưng vẫn cố tỏ trầm : "Đừng đắc ý quá sớm, mới chút tiến triển thôi. Vui mừng mặt như thế kẻo chê ."

Nhạc Thuỷ ngây ngô gãi đầu: "Nô tài đúng là vui quá giấu , nhưng mà thật sự cao hứng."

Nhạc Định sờ sờ đôi chân hồi phục tri giác, cao hứng cho ?

Nhạc Thuỷ thấy sắc mặt lão bộc chút sầu lo, khỏi hỏi: "Quan thúc, ngài ? Thiếu gia hồi phục thế , trông ngài vẻ lo lắng?"

Nhạc Định cũng sang, ánh mắt tỏ ý thăm hỏi.

Lão bộc : "Ta đang lo tiền khám bệnh của thiếu gia."

Cả hai đều ngẩn .

"Lúc lão Hầu gia cầu xin thiếu quan chủ, ngài điều kiện trị bệnh, là một viên giao châu 500 năm. Hiện giờ tung tích của nó, nhưng khác nhanh chân đến , mà cũng đổi . Thiếu gia, chuyện ăn với thiếu quan chủ thế nào đây?"

Niềm vui của Nhạc Định tắt dần. Chuyện bọn họ cũng mới , là do vệ bên cạnh tổ phụ đích đến báo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-505-ta-voi-mong-thi-dung-la-troi-sinh-khac-tinh.html.]

Bất kể giao châu đó ai lấy , nhưng bọn họ lấy , đó chính là vấn đề của bọn họ, là do bọn họ vô năng.

"Cứ thẳng ." Nhạc Định trầm giọng: "Giao châu đó quả thật hiếm . Mông thị rõ điểm nên mới dùng nó để ép buộc, Nhạc gia thể nào đồng ý. Cứ rõ với cô , xem ý cô thế nào, tổng thể giấu giếm mãi ."

Lão bộc gật đầu: "Đành thôi."

Nhạc Thuỷ phẫn hận : "Cái nhà Mông thị đó ỷ Mông Quý Phi sủng ái, thật . Bây giờ Trữ quân còn lập mà bá đạo như , nếu Thánh thượng thật sự lập con trai bà , chẳng bọn họ sẽ lên trời ?"

"Nhạc Thuỷ, cẩn thận lời !" Nhạc Định trừng mắt lườm .

Nhạc Thuỷ mím môi, chỉ dám mắng thầm Mông thị mười tám đời tổ tông trong lòng.

Dọn dẹp xong xuôi, mấy phòng khách. Tần Lưu Tây đang giảng y lý cho Đằng Chiêu, thấy họ đến, nàng liền dừng , đưa qua một toa t.h.u.ố.c mới.

"Trị liệu một thời gian, cũng thấy hiệu quả bước đầu. Ta đổi cho ngươi một toa t.h.u.ố.c khác, từ nay cứ theo toa mà dùng. Rèn luyện dừng, chân co duỗi thì nên cử động nhiều hơn một chút cho quen, dù ngươi cũng gần hai năm cử động ."

Nhạc Thuỷ nhận lấy đơn thuốc.

"Nếu còn việc gì, chúng xin phép ."

Lão bộc vội giữ nàng : "Thiếu quan chủ xin dừng bước, lão hủ việc bẩm báo."

Tần Lưu Tây nhướng mày, xuống .

"Là thế , đây thiếu quan chủ và lão Hầu gia nhà chúng thương lượng, dùng giao châu điều kiện trị bệnh cho thiếu gia. Giao châu , qua dò hỏi, tung tích."

Tần Lưu Tây khẽ nheo mắt: "Sao nào, giao châu khác cướp mất, phế ?"

Nhạc Thuỷ kinh ngạc: "Sao ngài ?"

"Tất nhiên là biểu cảm của các ngươi cho . Nhắc đến giao châu mà mặt chút vui mừng, ngược còn áy náy, chắc chắn là lấy ." Tần Lưu Tây .

Nhạc Định khổ: "Quả nhiên gì qua mắt ngài. Cũng , mà là nhanh chân lấy mất. Món đồ đó vốn ở trong tay một gia đình nhiều đời đ.á.n.h cá, truyền từ đời sang đời khác, ngờ con trai nhà chủ tiết lộ ngoài, đem đổi lấy tính mạng và tiền đồ."

"Ai lấy ?"

"Là phủ An Thành Hầu, cũng chính là Mông thị, nhà đẻ của Mông Quý Phi. Bọn họ báu vật , định dâng lên cho Thánh thượng lễ mừng thọ." Nhạc Định trầm giọng : "Tổ phụ đích đuổi theo, thương lượng với nhà Mông thị, nguyện dùng mười vạn lượng bạc trắng để đổi lấy viên châu đó nhưng từ chối. Điều bọn họ chỉ là mười vạn lượng bạc trắng, mà còn Nhạc gia tương lai ủng hộ Ngũ hoàng tử (con trai Mông Quý Phi) Trữ quân."

Lão bộc tiếp lời: "Nhạc gia nhiều đời bảo vệ Đông Hải, Thuỷ sư Nhạc gia tuy uy danh lừng lẫy nhưng bao giờ tham gia việc tranh đoạt hoàng vị, luôn trung thành với Hoàng đế. Bọn họ đây là đang mượn cơ hội để ép buộc. Lão Hầu gia tất nhiên sẽ đồng ý, cho nên... Chúng thật sự với thiếu quan chủ."

Tần Lưu Tây gõ nhẹ ngón tay lên bàn, nhạt hai tiếng: "Lại là Mông thị . Bọn họ đúng là trời sinh khắc tinh với ."

Năm Tần gia gặp chuyện, Mông thị cũng nhúng một tay, khiến Tần gia tan tác, cả nhà sụp đổ, phụ nữ trẻ em dắt díu về nhà cũ, gián tiếp khiến nàng gánh một mớ bòng bong.

Hiện giờ nàng giao châu, Mông thị nẫng tay . Không trời sinh khắc tinh thì là gì?

Nàng vui!

Nhạc Định : "Về viên châu , tổ phụ cử phụ tá tin cậy nhất đích đến thương lượng với An Thành Hầu xem thể đổi , cũng cho dò hỏi xem còn giao châu nào khác . Chỉ là, e là hy vọng mong manh, dù giao châu 500 năm tuổi, thể so với thánh vật, thật sự khó tìm. Nếu kết quả cuối cùng vẫn là , cái mạng của chính là của thiếu quan chủ."

Lão bộc và Nhạc Thuỷ cả kinh. Lời hứa , cần nặng nề ?

Loading...