Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 500: Thiếu quan chủ là người mê cái đẹp
Cập nhật lúc: 2025-11-13 02:47:47
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tháng Hai, gió xuân se lạnh. Băng tuyết tan bớt, nhưng gió thổi mặt vẫn còn buốt rát.
Sáng sớm, hai chiếc xe ngựa theo dòng dân xếp hàng thành Li. Bên cạnh xe còn sáu hộ vệ cưỡi ngựa cao to theo, khiến ít tò mò ngoái , đây là đại nhân vật nào sắp thành?
Lính gác cổng nhận lấy giấy tờ thông hành xem xét một lát nhanh chóng cho qua, khiến một tên lính khác tò mò bước tới hỏi: "Lai lịch thế nào ?"
"Từ phía Đông tới. Đừng hỏi nhiều, chúng chọc nổi ." Tên lính lật tay, để lộ một miếng bạc vụn mà đối phương kẹp trong giấy tờ đưa qua, : "Lát nữa em uống rượu."
"Được!"
Trong xe ngựa phía , một lão giả đang lải nhải: "Thiếu gia, lát nữa nếu gặp thiếu quan chủ, ngài ráng kiềm chế tính tình một chút, tươi niềm nở, đừng đắc tội ."
Lão giả chính là lão bộc cùng Đông Dương Hầu , giờ ông cùng vị thiếu gia liệt lâu của đến tìm Tần Lưu Tây chữa bệnh.
Nhạc Định dựa vách xe, hai chân duỗi thẳng, đắp một tấm chăn lông. Nghe , nhíu mày: "Quan thúc, mấy lời thúc từ lúc xuất phát đến giờ, con thuộc lòng lầu lầu đây ."
Lão bộc : "Lão nô chỉ sợ ngài nóng nảy, dọa sợ cô nương nhà . Ngài nhớ kỹ, thiếu quan chủ dù bản lĩnh lớn đến thì cũng là một cô nương, mấy gã đàn ông thô lỗ trướng ngài, kiên nhẫn. Còn nữa, lời lão Hầu gia dặn ngài còn nhớ ? Nếu thật sự trị , thì cố 'câu dẫn' ... , khiến cô lòng ngài, đó cũng là một công lớn đấy."
Nhạc Định nhắm mắt : "..."
Hắn rốt cuộc đến đây để trị chân, là 'công cụ' dùng nhan sắc để tán gái. Trị xong thì vớt vát một cô vợ, cái thể thống gì chứ?
Hơn nữa, là một cô nương đàng hoàng, bản lĩnh, thể đầu óC tỉnh táo mà để mắt tới một kẻ tàn phế? Cứ đám tiểu thư thế gia ngày hận thể dán mắt , giờ ai cũng tránh như tránh tà, sợ để ý là .
Nhạc Định đặt tay lên đôi chân vô cảm, tự giễu.
Hắn tàn phế gần hai năm, gặp vô danh y, nhưng ai thể khiến lên trở . Vị "thiên sư" , y thuật liệu thật sự đáng tin?
Nhạc Định tin, nhưng khi nghĩ đến dáng vẻ ông nội giờ tinh thần khỏe mạnh, nhanh nhẹn, còn chứng chân tay yếu ớt phiền, kìm mà dâng lên một tia hy vọng.
Có thể lên, ai cam tâm một phế nhân chứ?
Hắn mới 23 tuổi.
Trước đây khi Đông Dương Hầu ở Li Thành, ông sớm mua một tiểu viện nhị tiến thanh tĩnh, thuê một cặp vợ chồng ngoài 50 tuổi trông coi. Giờ Nhạc Định đến, cần tìm chỗ ở khác, tới nơi cơm nóng canh nóng.
"Thiếu gia, dùng bữa sáng xong, ngài nghỉ ngơi . Lão nô sẽ tự đến bái phỏng thiếu quan chủ, xem cô ở đó ." Lão bộc chút sốt ruột. Thấy sắc mặt Nhạc Định lắm, râu ria lún phún, trông luộm thuộm, ông liền sang gã sai vặt bên cạnh: "Nhạc Thuỷ, lát nữa lấy nước tới hầu hạ thiếu gia chỉnh trang dung nhan, thể để bộ dạng gặp ."
Mí mắt Nhạc Định giật giật.
Nhạc Thuỷ cũng thấy kỳ lạ. Quan thúc đang chê thiếu gia luộm thuộm ? Trông vẫn nam tính lắm mà!
Lão bộc : "Vị thiếu quan chủ là mê cái , chỉ thích những thứ sạch sẽ, xinh xắn, đẽ, dễ coi. Bộ dạng của thiếu gia tiều tụy, e là trông mắt."
Nhạc Định: "!"
Hắn đến đây để trị chân, để bán sắc!
Thấy sắc mặt Nhạc Định đổi, lão bộc cũng ngượng ngùng: "Lão nô đây."
Ông cũng , nhưng tính cách của Tần Lưu Tây kiểu mềm mỏng, thiện tâm, thấy bệnh là chữa ngay. Chuyện đó là thể nào. Cũng đừng hòng dùng cái lý lẽ " xuất gia từ bi" để gây áp lực bắt chẹt cô , cô đời nào chịu.
Tính cách của vị đó là hành sự tuỳ hứng. Dùng cái lý lẽ "cứu một mạng hơn xây bảy toà tháp" để bắt chẹt cô , thà dùng nhan sắc may còn tác dụng.
Nhạc Định thấy mệt tâm. Quan thúc đổi , y như đàn bà .
Lão bộc mang theo hai hộ vệ, kéo nửa xe đặc sản địa phương đến Phi Thường Đạo. Vừa cửa, ông thấy Trần Bì và Vạn Sách đang chuyện.
"Tiểu Trần Bì, tiểu Vạn Sách, chúc mừng năm mới. Lão hủ đến đây." Lão bộc tươi bước : "Còn nhớ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-500-thieu-quan-chu-la-nguoi-me-cai-dep.html.]
Trần Bì dậy, chắp tay thi lễ: "Lão bá, chúc mừng năm mới. Mới đó mà ngài tới ."
Vạn Sách cũng hành lễ, quanh phía ông, hỏi: "Lão tướng quân tới ạ?"
"Vốn là hẹn , đưa thiếu gia nhà đến. Bọn tới thành sáng nay, đang nghỉ ngơi ở nhà, dọn dẹp một chút mới đến bái kiến thiếu quan chủ. Còn lão chủ tử nhà thì ở trấn thủ biên ải ." Lão bộc giải thích, móc từ trong n.g.ự.c hai phong bao lì xì đưa cho hai đứa trẻ: "Năm cũ qua, nhưng vẫn là đầu xuân năm mới, mỗi đứa một cái bao lì xì, lấy may mắn đầu năm."
là nhà giàu khác, cách cư xử. Đã qua Tết , cũng thiết gì, mà vẫn chuẩn lì xì.
Anh em Trần Bì theo Tần Lưu Tây nhiều năm, tuy công tử quyền quý gì, nhưng Tần Lưu Tây bao giờ bạc đãi họ. Thậm chí những thứ mà thường thấy qua, họ đều hưởng, kiến thức , tiền bạc cũng thiếu. Họ thậm chí còn cảm thấy tiền bạc cũng quá hữu dụng, vì họ chẳng cần mua sắm gì, Tần Lưu Tây đều chuẩn hết.
Giờ thấy lão bộc đưa lì xì, cũng vui vẻ nhận, vì đây là tấm lòng của .
"Cảm ơn lão bá."
Vạn Sách thấy Trần Bì nhận, cũng nhận, cảm thấy bên trong bao lì xì bạc vụn mà hình như là ngân phiếu. Cậu thầm nghĩ, đúng là hào phóng thật.
Hiện giờ, ngân phiếu của Đại Phong, mệnh giá nhỏ nhất cũng là mười lượng.
"Bì ca, để em gọi thiếu quan chủ." Vạn Sách .
Lão bộc vội : "Thiếu quan chủ đang ở ? Sao thể để cô gặp , để qua đó là ."
Ông định cất bước thì Tần Lưu Tây Đằng Chiêu đẩy xe lăn từ nội đường , : "Ta bấm ngón tay tính, ngay là cố nhân tới. Quả nhiên sai. Lão bá vẫn khoẻ chứ? Lão tướng quân dạo thế nào?"
Lão bộc thấy Tần Lưu Tây xe lăn, kinh ngạc hỏi: "Ngài... ngài thế ?"
Sao mới qua một năm mà tàn phế ?
"Chỉ là tạm thời tiện, trúng 'ngũ tệ tam khuyết' thôi, đáng ngại." Tần Lưu Tây giải thích.
Lão bộc thở phào nhẹ nhõm: "Ngài hết hồn. Nhờ phúc của ngài, chuyến về của chúng thuận lợi, lão tướng quân cũng khoẻ mạnh, còn chút khó chịu nào. Vừa qua năm mới là ngài thúc và thiếu gia lên đường. Sáng nay thành, định nghỉ ngơi chút mới sang cầu khám. Nào, chúc mừng năm mới, đều lì xì, để việc thuận buồm xuôi gió."
Tần Lưu Tây : "Thật cần thế. Lần là hễ ngài đến, sẽ cố gắng xem bệnh, nuốt lời ."
"Ta hiểu chứ. chẳng các vị đều là trẻ nhỏ , bao lì xì là mặt lão tướng quân phát, gọi là tiền mừng tuổi." Lão bộc .
Thư Sách
Tần Lưu Tây đành nhận. Lão bộc hàn huyên thêm vài câu, hẹn đầu giờ chiều sẽ đưa Nhạc Định , để đầy đất đặc sản và rời .