Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 486: Giải Huyết Chú

Cập nhật lúc: 2025-11-12 05:49:34
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Tần Lưu Tây và đoàn xuất hiện tại tộc địa Tư gia, họ khiến lão tộc trưởng sợ hãi ít. Khi bọn họ đến để giải chú, ông càng vội vã đưa cấm địa.

"Đại sư, các vu sư khác thể đến kịp. Chuyện ..." Lão tộc trưởng vô cùng lo lắng.

Việc giải chú diễn quá đột ngột, các vu sư của Tư gia xa đều kịp thông báo. Tài sản của Tư gia cũng mới sắp xếp thỏa. Ngoại trừ việc quyên góp tiền bạc cho các thiện đường trong mùa đông , khoản tiền lớn nhất vẫn kịp gửi .

Theo lời Tần Lưu Tây, công đức... liệu tích góp kịp ?

"Không còn kịp nữa." Tần Lưu Tây bế Tư Lãnh Nguyệt, thẳng đến nhà cũ của Tư Khánh, : "Mệnh của cô đổi. Nếu bây giờ giải, e là qua nổi năm nay."

Tim lão tộc trưởng thắt , vội bảo cháu trai là A Kỳ dẫn đến nhà cũ thắp đuốc, chuẩn thứ.

Gió núi ở tộc địa Tư gia gào thét, lạnh thấu xương. Bông tuyết từ trời rơi xuống, đậu lên .

Tần Lưu Tây cảm thấy cơ thể Tư Lãnh Nguyệt càng lúc càng lạnh, nàng cúi xuống, thấy cô nhắm nghiền mắt, tay bất giác siết .

Nhà cũ của vị thánh nữ đèn đuốc sáng trưng.

Tần Lưu Tây đặt Tư Lãnh Nguyệt xuống, bảo mang chậu tắm chuẩn sẵn, đổ đầy nước tuyết , về phía Phong Tu. Phong Tu lấy khối huyền băng mang về từ , đặt trong chậu. Nước tuyết trong chậu tắm lập tức đặc quánh , lạnh buốt.

Thanh Lam quan chủ liếc , hỏi: "Cần gì?"

Tần Lưu Tây : "Sư bá, con cần bố trí Thất Tinh Đăng Tục Mệnh Trận."

Thanh Lam quan chủ kinh hãi, trầm giọng: "Cháu gái, đó là nghịch thiên cải mệnh. Cháu sẽ gánh chịu thiên phạt nhẹ ."

"Sư phụ con , nghiệp hỏa thể thiêu rụi tội nghiệt. Con sợ cô chịu nổi, sẽ hồn phi phách tán."

Thanh Lam quan chủ há miệng, định hỏi, giao tình của hai đứa sâu đậm đến mức đó ?

"Không , chỉ là để phòng vạn nhất." Tần Lưu Tây cong môi: "Con là 'con cưng của Thiên Đạo', nó phạt, lẽ nào để con c.h.ế.t thật ? Hổ dữ còn ăn thịt con mà."

(Thiên Đạo: Ha hả, đặt cho ngươi một suất 'sống dở c.h.ế.t dở' nhé?)

Thanh Lam quan chủ còn gì đó, Tần Lưu Tây ngắt lời: "Sư bá, đây đều là những gì con cân nhắc kỹ. Nếu con sợ, ngay từ đầu con nhận việc . Một khi nhận, thì lý do gì bỏ dở giữa chừng, đây tính cách của con."

"Cũng ." Thanh Lam quan chủ : "Ta sẽ giữ trận."

Tần Lưu Tây mỉm gật đầu.

Việc thể chậm trễ, tất cả những ai thể giúp đều bắt tay việc.

Tần Lưu Tây lấy bảy ngọn đèn trời chuẩn , bắt đầu bày trận, xếp chúng thành hình Bắc Đẩu Thất Tinh. Bên ngoài Thất Tinh, nàng bày thêm bốn mươi chín ngọn đèn nhỏ. Chậu tắm huyền băng đặt ngay trung tâm trận pháp.

Đằng Chiêu bắt đầu niệm chú đốt đèn, từng ngọn đèn nhỏ lượt sáng lên. Bảy ngọn đèn chủ của Thất Tinh thì do Tần Lưu Tây tự tay thắp. Thanh Lam quan chủ phụ trách dán các lá bùa mà Tần Lưu Tây vẽ lên khắp nơi.

Khi Tư Đồ tỉnh , ông vẫn cảm thấy như đang mơ. Nhìn thấy Phong Tu, con ngươi ông co rút , định hét lên "yêu quái", nhưng lập tức ánh mắt của cho cứng đờ.

"Sắp giải chú . Có thời gian rảnh thì mà xem con gái ông kìa." Phong Tu hừ một tiếng.

Tư Đồ giật , vội lồm cồm bò dậy, xông đến bên Tư Lãnh Nguyệt.

Mí mắt Tư Lãnh Nguyệt run rẩy, mở mắt . Thấy Tư Đồ, cô kéo khóe miệng: "Cha."

Tư Đồ há miệng, nước mắt trào . Ông vội quệt nước mắt: "Cha đây, con đừng sợ."

"Con sợ."

Theo chỉ dẫn của lão tộc trưởng, Tần Lưu Tây lấy bức họa linh khí nhất của Tư Khánh đặt ở trận, châm một nén "Thỉnh Thần Hương", : "Nếu linh hồn còn trời, hoặc tàn niệm vẫn còn vương vấn, xin hãy trợ giúp hậu nhân của một tay."

Nén hương cắm lư, khói bay thẳng lên. Hết thảy chuẩn xong.

Giờ Tý đến.

Tần Lưu Tây bước đến mặt Tư Lãnh Nguyệt. Thấy cô tỉnh, nàng : "Nên bắt đầu ."

Tư Lãnh Nguyệt , gật đầu: "Mọi việc phiền cho ngươi ."

"Yên tâm, sẽ rời nửa bước." Tần Lưu Tây lấy một viên đan dược, đút cho cô: "Đây là Thất Bảo Hồi Sinh Đan, trong đó d.ư.ợ.c liệu quý hiếm, luyện cùng đan phù, sẽ giúp ngươi tăng cường thể chất."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-486-giai-huyet-chu.html.]

Tư Lãnh Nguyệt nuốt xuống, cảm nhận một luồng ấm chạy khắp cơ thể, xua bớt cái lạnh.

Tần Lưu Tây: "Nếu thành công, ngươi hãy từ bỏ. Đừng vì mà gánh chịu Ngũ tệ tam khuyết, cũng đừng nghịch thiên cải mệnh, càng cần tự trách. Vì đây, đều là mệnh của Tư gia."

"Đừng những lời đó. Ngươi , đấu với trời một trận." Tần Lưu Tây siết nhẹ tay cô: "Vậy thì đấu cùng ngươi."

Tư Lãnh Nguyệt : "Kỳ thực, vốn dĩ định vài năm nữa mới giải chú. Bởi vì... thời gian quen ngươi, quá ngắn."

"Sau còn nhiều thời gian. Ta còn đang ngươi, một 'đại phú bà', b.a.o n.u.ô.i cơ mà." Tần Lưu Tây giả vờ giỡn. "Đến giờ . Bảo A Trà cởi áo ngoài cho ngươi ."

Tần Lưu Tây A Trà đang một bên lau nước mắt, dặn dò: "Chỉ để trung y, bế cô chậu tắm."

"Vâng."

Tư Đồ nhịn , bật .

"Ông ngoài ." Tần Lưu Tây .

"Tại ?"

"Ông cứ ngừng, sẽ phân tâm. Vừa phân tâm, sẽ sai. một ly, cô chắc chắn tiêu đời."

Tư Đồ: (Gào thầm) Ngươi cứ thẳng là ngươi ghét !

Ông con gái, nức nở: "Nguyệt nhi, cha chờ con. Con cố gắng vượt qua. Nếu con sống nổi, cha cũng chỉ thể tìm con."

Tư Lãnh Nguyệt thở dài.

Tư Đồ ngoài, dám xa, chỉ thụp xuống cửa, lắng động tĩnh bên trong. Ông lấy từ trong tay áo một pho tượng đất nhỏ, đó là tượng của vợ ông. "Mình ơi, nếu trời linh thiêng, nhất định phù hộ cho Nguyệt nhi của chúng ..."

TG

Tư Lãnh Nguyệt chỉ mặc một lớp trung y màu trắng tuyết, đặt chậu nước huyền băng. Hơi lạnh buốt thấu xương khiến cô rùng . Phong Tu thấy mặt cô trắng như tuyết, liền bất đắc dĩ truyền một tia yêu lực cô.

Tư Lãnh Nguyệt ngạc nhiên, bỗng thấy còn lạnh nữa. Cô an tĩnh xếp bằng trong chậu.

Tần Lưu Tây lấy chiếc tiểu quan , đặt một trận pháp "Tru Tà Trấn Sát" khác. Nàng đốt hương, cầm lấy một thanh thất tinh đồng kiếm cổ xưa, bắt đầu đạp cương bước (bước chân theo hình Bắc Đẩu), miệng niệm Kim Quang Thần Chú: "Thiên địa Huyền Tông, vạn khí bổn căn..."

Kim Quang Thần Chú dùng để hộ thể, trừ ma vệ đạo, đuổi quỷ mị, c.h.é.m yêu khí, trả sự thanh bình.

Khi nàng niệm chú, Phong Tu cảm thấy khó chịu, liền lóe , lánh ngoài. Thanh Lam quan chủ thấy nàng ẩn hiện kim quang, khỏi kinh ngạc. Lão hữu của ngài đúng là nhặt bảo vật.

Thư Sách

Đằng Chiêu chăm chú quan sát động tác và bước chân của Tần Lưu Tây, thầm ghi nhớ trong lòng. Đột nhiên, về phía chiếc tiểu quan trong trận pháp.

Khi Tần Lưu Tây niệm xong thần chú, chiếc tiểu quan bắt đầu rung động dữ dội. Tiếng rít gào như xé rách màng nhĩ vang lên. Từ trong khe hở, luồng sát khí đen kịt như mực trào . Có thứ gì đó phá quan lao ngoài.

Ầm!

Nắp tiểu quan nổ tung. Một tiếng thét chói tai, thê lương vút lên trời. Thứ bên trong định bay ...

"Nghiệp hỏa của , nơi nào qua, tội nghiệt tiêu trừ, đốt cháy, tinh lọc hết thảy. Sắc!" Một đốm Nghiệp Hỏa từ trong ý niệm của nàng sinh , rơi thẳng xuống chiếc tiểu quan.

Oanh!

Nghiệp hỏa đỏ rực bùng lên, cùng lúc một tiếng sấm vang rền trời.

 

 

 

 

 

 

 

Loading...