Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 485: Cứu mạng, có yêu quái!
Cập nhật lúc: 2025-11-12 05:31:04
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tại Tư gia.
Tư Đồ đến hai mắt sưng húp, tuyệt vọng con gái sắc mặt xanh xao xen lẫn vẻ xám xịt giường. Ông sang Thanh Lam quan chủ, thấy ngài sắc mặt ngưng trọng, nỗi sợ hãi trong lòng càng lúc càng lớn.
Thanh Lam quan chủ nhíu chặt mày, dậy tới bàn, lấy chu sa và bút vẽ bùa.
"Quan chủ, Nguyệt nhi ? Ngài nhất định cứu nó! Ta chỉ mỗi một đứa con gái thôi, nó thể xảy chuyện !" Tư Đồ lóc van xin.
Thanh Lam quan chủ liếc ông, chút đồng cảm: "Sinh cơ của Tư cô nương đang dần biến mất."
Tư Đồ xây xẩm mặt mày, lảo đảo lùi : "Ai... ai đó, mau đỡ ."
A Trà vội đỡ lấy ông, lo lắng chủ tử giường, hốc mắt cũng đỏ hoe.
Tư Đồ hung hăng c.ắ.n đầu lưỡi. Cơn đau buộc ông tỉnh táo, ngất . Ông lao đến mép giường, run rẩy nắm lấy tay Tư Lãnh Nguyệt, giọng lạc : "Nguyệt nhi, con đừng học con, là , một lời từ biệt mà bỏ cha. Nếu con cũng , cha... cha cũng c.h.ế.t theo con cho con xem!"
Đến lúc xuống đó, lỡ vợ ông lôi "xử" thì . Tư Đồ càng nghĩ càng thấy tuyệt vọng, nắm chặt bàn tay lạnh ngắt của con gái, vẻ mặt chán chường, thầm nghĩ là một bước cho xong.
Thanh Lam quan chủ : "Việc giải chú cấp bách như lửa sém lông mày. Phải mời Bất Cầu sư điệt (cháu) của Thanh Bình Quan đến đây mới mong một đường sống."
Tư Đồ lập tức hồn: ", đúng! Mau mời! ... chẳng cô ở Li Thành ? Một một về, liệu kịp ?"
Thanh Lam quan chủ đáp lời . Ngài vẽ một lá "Định Hồn Phù" đè lên trán Tư Lãnh Nguyệt, đó nhanh chóng gấp một con hạc giấy, niệm chú thi pháp: "Đi."
Hạc giấy vỗ cánh, còn bay khỏi phòng thì ngoài sân tiếng quát lớn: "Người nào? Các ngươi là ai, dám xông Tư gia?"
"Ta, Tần Lưu Tây."
Thanh Lam quan chủ sửng sốt, mừng rỡ vọt cửa. Quả nhiên, ngài thấy Tần Lưu Tây đang song song với một nam tử vô cùng tuấn mỹ, bên cạnh còn một đứa trẻ.
"Bất Cầu sư điệt."
"Sư bá." Tần Lưu Tây bước tới: "A Nguyệt xảy chuyện ?"
Thanh Lam quan chủ gật đầu: "Cháu ? Mau xem, sinh cơ của cô đang mất nhanh."
Tần Lưu Tây lập tức . Thanh Lam quan chủ theo , liếc mắt Phong Tu đang đeo cái gùi, ánh mắt chút sâu xa. Người , yêu khí quá nặng!
Phong Tu vuốt tóc, liếc mắt đưa tình: Nhìn gì mà , thấy thiên hạ nhất mỹ nam bao giờ ?
Thanh Lam quan chủ: "..." Yêu khí nặng, còn lẳng lơ, là chủng loại gì đây?
Trong phòng, Tư Đồ thấy Tần Lưu Tây như vớ cọc cứu mạng, cũng chẳng kịp thắc mắc nàng xuất hiện nhanh như , vội la lên: "Tây Tây, cháu mau cứu Nguyệt nhi!"
Ngay khi thấy Tư Lãnh Nguyệt, Tần Lưu Tây lập tức nhíu chặt mày. Gương mặt Tư Lãnh Nguyệt một lớp tử khí bao phủ, càng lúc càng nồng đậm.
"Tránh ." Tần Lưu Tây đẩy Tư Đồ sang một bên, bước lên nắm lấy tay Tư Lãnh Nguyệt. Tay nàng chạm , một chút ấm, giống hệt như tên của cô , lạnh như băng.
Tần Lưu Tây rút kim châm bên hông , chút do dự châm mấy đại huyệt của cô, khẽ vê kim.
Thanh Lam quan chủ xem đến kinh hãi, nhưng dám hó hé tiếng nào. Bên cạnh, Tư Đồ cũng căng thẳng ngóng theo.
Phong Tu thì ai để ý, lười biếng tựa cửa, kéo Đằng Chiêu , cho .
Mí mắt Tư Lãnh Nguyệt khẽ run, chậm rãi mở . Hình ảnh đầu tiên đập mắt là Tần Lưu Tây, cô cố nhếch mép : "Tây Tây, mơ thấy ngươi..."
"Không mơ, đến ." Tần Lưu Tây rút kim: "A Nguyệt, mệnh của ngươi biến, sinh cơ đang mất . Ta giải Huyết Chú cho Tư gia các ngươi, tìm một con đường sống."
Tư Lãnh Nguyệt khẽ nhắm mắt: "Được."
Tần Lưu Tây nắm tay cô: "Ta sẽ dốc hết lực."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-485-cuu-mang-co-yeu-quai.html.]
"Ta tin ngươi."
Tần Lưu Tây sang Tư Đồ và Thanh Lam quan chủ: "Muốn giải chú, về tộc địa của Tư gia. Nơi đó thở và sự che chở của bao thế hệ, còn nhà cũ của vị Tư Khánh Thánh nữ . Biết bà để hậu thủ gì đó, thể bảo vệ cô một ."
Tư Đồ rối rít: "Ta cháu."
"Sư bá cũng cùng cháu, đến lúc cần thiết xin ngài hãy hộ pháp." Tần Lưu Tây .
Thanh Lam quan chủ gật đầu.
Nói là , Tần Lưu Tây vẫn giữ nguyên kim châm, bế thốc Tư Lãnh Nguyệt lên.
Tư Đồ há hốc mồm. Mạnh dữ ? Ông con gái, thấy mắt nó ánh lên vẻ tin cậy và dịu dàng, trong lòng khỏi thấy là lạ. Ông Tần Lưu Tây. Con nhóc ... nam nữ đều "g.i.ế.c" hết !
Tư Đồ bước lên, ngập ngừng gọi tên Tư Lãnh Nguyệt. Cô ông, khẽ nhắm mắt.
Tần Lưu Tây bế Tư Lãnh Nguyệt cửa. Phong Tu vội giọng chua lè: "Để bế cho."
"Nam nữ thụ thụ bất ." Tần Lưu Tây lườm . "Trừ phi ngươi ở rể nhà họ Tư, thì ."
Tư Đồ liền sang. Cũng đó chứ! Người còn hơn , đứa bé sinh nhất định sẽ .
Phong Tu lập tức nhảy lùi , khoanh tay ngực: "Ở rể cái gì, !"
"Vậy thì tránh , mở đường ." Tần Lưu Tây .
"Chỉ sai vặt ." Phong Tu lẩm bẩm, dùng yêu thuật, x.é to.ạc một cánh cổng đen (quỷ môn), hiệu cho họ .
Tư Đồ cánh cổng đen ngòm đột ngột xuất hiện giữa hư mà ngây dại, run rẩy dám bước.
Thanh Lam quan chủ sâu Phong Tu, với Tư Đồ: "Đây là đường âm. Tư lão gia và A Trà sát theo . Nghe thấy ai gọi cũng đầu ."
"Nhanh lên, đừng lề mề nữa!" Phong Tu mất kiên nhẫn hối thúc.
Thanh Lam quan chủ đưa cho Tư Đồ và A Trà mỗi một lá bùa hộ mệnh, kéo cả hai .
Âm phong gào thét, quỷ sói tru.
Tư Đồ thấy mấy con quỷ c.h.ế.t t.h.ả.m là nổi nữa, la hét còn thê lương hơn cả trăm con quỷ. Thật là kinh khủng, thật đáng sợ!
A Trà cũng run rẩy, mặt tái mét, nhưng vẫn trấn tĩnh hơn Tư Đồ.
Thanh Lam quan chủ tuy đạo hạnh cao, nhưng cũng đường âm mấy , ban đầu chút quen. Ngài thầm niệm Tĩnh Tâm Thần Chú mới giữ bình tĩnh. khổ nỗi, ngài trông chừng Tư Đồ. Tư Đồ thì mềm nhũn bám chặt lấy ngài, kéo nổi.
Cuối cùng, Phong Tu ngứa mắt quá, xách thẳng cổ áo Tư Đồ lôi .
"Không vị thiện nhân đây xưng hô thế nào?" Thanh Lam quan chủ hỏi .
Phong Tu liếc sang, đôi mắt hồ ly thon dài, đầy quyến rũ khẽ nheo : "Phong Tu."
"Ngươi cũng là trong Huyền môn?"
"Ngươi đúng là đạo sĩ nhàm chán." Phong Tu hừ một tiếng. "Biết rõ , còn vòng vo thăm dò. Sao hỏi thẳng cho thoải mái?"
Thanh Lam quan chủ nghẹn họng: "Vậy... ngươi là?"
Thư Sách
"Ta ? Ngươi chờ chút, biến hình." Phong Tu dứt lời, liền khôi phục nguyên hình, : "Lão tử đây... là Cửu Vĩ Hồ Ly Tinh ngàn năm tuổi!"
Thanh Lam quan chủ: Thảo nào yêu khí nặng còn lẳng lơ, hóa là hồ ly tinh!
Tư Đồ trơ mắt đang xách cổ , từ một sống sờ sờ bỗng biến thành một con hồ ly khổng lồ. Ông trợn trắng mắt: "Cứu mạng! Yêu quái! Ta ngất đây."