Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 484: Mệnh số có biến

Cập nhật lúc: 2025-11-12 05:31:03
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lúc Tư Lãnh Nguyệt xảy chuyện, Tần Lưu Tây đang Vương thị dặn dò sắp xếp chuyện năm mới thì bỗng nhiên trong lòng cảm ứng, liền bật dậy.

"Sao con?"

Tần Lưu Tây nhanh chóng bấm đốt ngón tay. Nàng đang tính toán dựa sinh thần bát tự của Tư Lãnh Nguyệt. Mệnh của cô biến.

"Mẫu , con việc gấp xa một chuyến, e là thể ở nhà ăn Tết."

Vương thị ngạc nhiên: "Sao đột ngột như ?"

Tần Lưu Tây gật đầu: "Chuyện liên quan đến tính mạng. À , tiệc tất niên của nhà họ Đinh, cần , chỉ tổ tăng thêm thể diện cho họ. Chuyện bên đạo quan cũng cần lo, con sẽ với sư phụ. Nếu nhà họ Vu Đường sơn trưởng gửi thiệp, thì cứ dẫn , nhưng theo ý con, tổ mẫu đang bệnh, cũng . Muốn giao thiệp với những nhà , còn nhiều cơ hội.”

Vương thị gật đầu nhận lời.

"Mặt khác, Đường sơn trưởng nhận Tần Tiểu Ngũ học trò, nhớ bảo nó đến chúc Tết ngài ."

Vương thị ngẩn : "Chuyện khi nào ? Thuần Nhi từng ."

"Nó ngốc nghếch, chắc chẳng để tâm . Chuyện cũng mới đây thôi, ." Tần Lưu Tây quên kháy em trai .

Nàng dặn dò liên tiếp vài câu vội vàng trở về thiên viện. Vừa sân, nàng liền với con quỷ sách tường: "Đi gọi Phong Tu đến gặp ."

Kỳ Hoàng thấy nàng vội vã, hỏi: "Chủ tử, chuyện gì ?"

"Bên Tư Lãnh Nguyệt lẽ xảy chuyện, qua đó một chuyến. Tết năm nay chắc thể ở nhà . Ta vắng, ngươi ở trông Vong Xuyên, sẽ mang Đằng Chiêu ." Tần Lưu Tây thẳng phòng thuốc, lấy d.ư.ợ.c liệu luyện chế mấy hôm , cùng những thứ chuẩn sẵn, xếp cả một cái giỏ.

Nàng e là giải Huyết Chú cho Tư Lãnh Nguyệt.

Sau khi xếp gọn thứ cần dùng, nàng khỏi phòng thuốc, đào tiểu nhân sâm tinh.

"Làm gì? Làm gì? Để yên cho sâm tu luyện coi!" Tiểu nhân sâm tinh nàng đào từ đất lên, la oai oái.

"Nuôi ngươi trăm ngày, dùng một giờ. Đưa đây."

Tiểu nhân sâm tinh sợ hãi ôm chặt lấy : "Ngươi... ngươi định giở trò lưu manh ? Ta bán nghệ chứ b·án th·ân!"

"Ngươi thì cái nghệ quái gì mà bán." Tần Lưu Tây liếc nó: "Mà ngươi câu ? Tên hồ ly già dắt ngươi chơi bời ở ?"

Tiểu nhân sâm tinh ngượng ngùng: "Chỉ là đến hoa lâu mở mang tầm mắt chút thôi."

Tần Lưu Tây túm lấy nó giật mạnh một cái: "Ngươi là nhân sâm ngàn năm, ngươi đến mấy chỗ ô uế đó mà sợ linh khí nhiễm bẩn ? Còn hóa hình? Ngươi lo mà mọc não !"

Tiểu nhân sâm tinh kêu t.h.ả.m thiết, xoa xoa vết rách nơi giật đứt một cái rễ to, la lớn “Cứu mạng!”

Phong Tu đến thấy , xoay định chuồn.

Tần Lưu Tây thèm đầu : "Ngươi dám , đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi!"

Phong Tu khựng : "Tiểu nhân sâm tinh chọc ngươi ? Củ sâm sống c.h.ế.t , xử nó !"

Tiểu nhân sâm tinh: (Gào thầm) Lúc cùng ngắm hoa cô nương thì là bạn , giờ thì đổ hết tội cho ! Ngươi !

Tần Lưu Tây đầu: "Lần ngươi còn dám dắt nó đến mấy chỗ bẩn thỉu đó, linh khí của nó ô nhiễm, xử lý ngươi."

Phong Tu chột : "Ta ngốc. Ta đều hạ kết giới bao bọc nó, một chút vẩn đục cũng dính , ngươi yên tâm." Hắn dĩ nhiên nhân sâm tinh tu luyện dễ, nếu dính khí bẩn, linh khí sẽ ảnh hưởng, nên chắc chắn bảo vệ cẩn thận.

Tần Lưu Tây hừ một tiếng, lấy hộp ngọc , bỏ cái rễ sâm cất giỏ.

Phong Tu liếc cái giỏ, hỏi: "Gấp gáp gọi đến đây gì?"

"Lần với ngươi về cô gái Vu tộc nhà họ Tư đó. Mệnh của cô biến, e là giải chú. Đồ bảo ngươi mang về ? Ngươi cùng , để phòng vạn nhất."

Phong Tu , giọng chua lè: "Cô nương đó xinh lắm ? Thấy ngươi khẩn trương ghê."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-484-menh-so-co-bien.html.]

Tần Lưu Tây nghĩ nghĩ, gật đầu tỉnh bơ: "Ừ, khá xinh."

Phong Tu giận: "Ta ! Lão tử ghen!"

"Cho ngươi một cơ hội, lặp nữa?" Tần Lưu Tây liếc .

Phong Tu: "Đi thì ! Đi sớm về sớm!" là ngàn năm đạo hạnh mất hết trong một sớm. Bị nắm thóp !

Tần Lưu Tây hai khối ngọc thạch mới cái hố của tiểu nhân sâm tinh. Đang lóc t.h.ả.m thiết, nó liền nín bặt.

Nàng với Vong Xuyên vài câu, trong ánh mắt oán niệm vô hạn của cô bé, nàng dắt Đằng Chiêu và Phong Tu mượn đường âm, thẳng đến Thanh Bình Quan để lấy thêm đồ, và cũng để báo cho Xích Nguyên lão đạo một tiếng.

Sắc mặt Xích Nguyên lão đạo chút ngưng trọng: "Nghiệp hỏa thể thiêu rụi tội nghiệt và vạn vật. Con cẩn thận. Một khi tội nghiệt và oán sát biến mất, lập tức thu , tùy ý nghịch lửa."

Tần Lưu Tây khựng , liếc xéo ông: "Lão già, ông vẻ đặc biệt sợ dùng nghiệp hỏa thế? Tại ? Chẳng lẽ đây từng dùng nó chuyện gì trời oán giận ?"

Xích Nguyên lão đạo: "Nghiệp hỏa tùy tâm mà động. Ta sợ con chơi quá trớn, lỡ thiêu rụi vạn vật thể cứu vãn, đến lúc đó, con bao nhiêu công đức cũng đủ bù đắp."

"Thật ?" Tần Lưu Tây vờ lơ đễnh: "Mà , đường đường là một con , cái kỹ năng bá đạo như ? Lão già, ông nội tình gì ?"

"Không . Có lẽ... con ."

Tần Lưu Tây: "..." Xin hỏi ngài thật là sư phụ ruột của con ?

"Biến cho lẹ!" Xích Nguyên lão đạo về phòng.

Tần Lưu Tây: "Không thì thôi, ai thèm ! Dù thì đây cũng ngầu!"

Nàng xoay rời , còn tạt qua ngọn núi kế bên, lấy bộ hài cốt đang trấn ở điện Địa Tạng của chùa Vô Tướng.

Xích Nguyên lão đạo ở cửa nàng rời , ánh mắt sâu thẳm.

Điện Địa Tạng của chùa Vô Tướng hôm nay cũng gặp chút phiền phức. Bộ hài cốt mà trụ trì ngày nào cũng tụng kinh cho bỗng nhiên oán khí bùng phát, phá cả bùa chú, quấn lấy một tiểu sa di. Nếu trụ trì đến kịp, tiểu sa di đó e oán khí quấn c.h.ế.t.

Khi Tần Lưu Tây đến, Tuệ Năng đại sư đang dùng một chiếc áo cà sa cũ từng khoác tượng Phật để bọc bộ hài cốt. Ngài : "Mấy ngày nay lão nạp mỗi ngày đều niệm Kinh Vãng Sinh và Kinh Địa Tạng cho nó. Oán khí hài cốt tuy tan, nhưng cũng bình . Hôm nay bỗng dưng bùng phát, thương một tiểu sa di trong chùa. Bất đắc dĩ, lão nạp mới dùng chiếc cà sa trấn áp ."

Tần Lưu Tây hỏi: "Chiếc áo cà sa , cần trả ạ?"

Tuệ Năng lắc đầu : "Đây là áo cũ từng khoác tượng Phật, thời gian lâu, thấm đẫm hương khói Phật khí, cũng coi như chút tác dụng trấn sát. Giờ nó bọc lấy hài cốt, coi như đây là nơi chốn của nó. A Di Đà Phật."

"Đại sư từ bi."

"Là Phật tổ từ bi."

Tần Lưu Tây nhiều, cẩn thận dùng một chiếc hộp gỗ đơn giản nhưng khắc bùa chú Đạo gia để đựng bộ hài cốt. Đây là chiếc hộp nhỏ bằng gỗ sét đánh, dùng để trấn sát. dùng nó thành cỗ quan tài nhỏ, cũng như Tuệ Năng , là cho hài cốt một nơi chốn. Đây cũng là một tia thiện ý của nàng, để nó liệm trong quan tài.

Xách theo chiếc tiểu quan, Tần Lưu Tây khỏi chùa Vô Tướng. Ngay cổng chùa, nàng xé rách gian, mở quỷ môn, thẳng về phía Thanh Châu.

 

 

 

 

 

 

Thư Sách

 

 

 

Loading...