Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 466: Đều do nghèo mà ra

Cập nhật lúc: 2025-11-11 11:46:30
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Lưu Tây rút kim một hồi châm cứu, Chu thiếu phu nhân thấy con trai bình tĩnh trở , còn mở to mắt yếu ớt gọi một tiếng "", khỏi mừng rỡ : "Xem đại sư khiêm tốn , con trai tỉnh . Không bệnh thể chữa tận gốc ?"

"Đây là chứng bệnh bẩm sinh, thể trị tận gốc." Tần Lưu Tây . "Giống như , dù chữa khỏi, chỉ cần hít phấn hoa bách hợp thì bệnh vẫn sẽ tái phát. Chúng hít thì , nhưng cơ địa của thằng bé là , nên hoa bách hợp đối với nó chính là độc. Ngày thường các vị chú ý một chút thì sẽ vấn đề gì lớn."

tiếp: " kê cho một thang Ma Hạnh Thạch Cam, hằng ngày các vị nên chuẩn sẵn một ít Giải Độc Tán mang theo , để phòng khi phong tà xâm nhập, hít phấn hoa, bệnh tái phát."

"Vậy xin đại sư kê đơn." Chu thiếu phu nhân .

Chưởng quầy vội vã mang giấy bút lên.

Tần Lưu Tây nhận lấy, nhanh chóng hai toa t.h.u.ố.c đưa qua: "Toa Ma Hạnh Thạch Cam uống xong thì chuyển sang toa để bồi bổ cơ thể, giúp gân cốt cứng cáp hơn. Ngoài , nên cho thằng bé phơi nắng nhiều, thể cho học võ thì học, thì luyện Ngũ Cầm Hí, như sẽ tăng cường thể chất. Nếu , cho dù hít phấn hoa mà tái phát, bệnh cũng sẽ quá nghiêm trọng, vì cơ thể đủ khỏe mạnh để chống cự."

"Tập võ cực." Nha ngập ngừng .

Tần Lưu Tây khẽ: "Tập võ dĩ nhiên là cực, học bản lĩnh nào cũng cực. Nếu chịu khổ thì chỉ thể chấp nhận sự tầm thường. so với việc mất mạng, chịu chút khổ thì đáng là gì?"

Mặt nha nóng bừng, dám thêm lời nào.

Thư Sách

Chu thiếu phu nhân lọt tai, so với mạng sống của con trai, bà thà thấy nó chịu khổ còn hơn.

"Về cứ sắc t.h.u.ố.c cho nó uống là . Trong thời gian uống thuốc, kiêng ăn hải sản, trứng gà, thịt bò và các thức ăn dễ gây dị ứng." Tần Lưu Tây dặn dò vài câu chuẩn rời .

Chu thiếu phu nhân giao con cho v.ú n·ội bế, lấy một túi tiền từ tay nha đưa cho Tần Lưu Tây: "Hôm nay ngoài may mà gặp đại sư, con trai mới tai qua nạn khỏi. Không đại sư trụ ở , khi trở về, vợ chồng nhất định sẽ đích đến tạ lễ."

"Không cần , lát nữa rời Dư Hàng về Li Thành , thế là đủ ." Tần Lưu Tây nhận lấy túi tiền, thản nhiên giắt bên hông.

Chu thiếu phu nhân thấy liền : "Vậy đại sư mua tơ lụa ? Hôm nay ngài mua bao nhiêu, xin trả hết."

Nàng sang Khánh nương tử.

Khánh nương tử cũng là ý, lập tức với tiểu nhị bên cạnh: "Đi hỏi xem đại sư xem những loại lụa nào, tính tổng . Rồi lấy thêm một súc Tùng Giang miên, một súc tố cẩm, đây là tiền thù lao Tô Ký chúng biếu đại sư."

May mà Tần Lưu Tây tay, "tiểu bảo bối" nhà họ Chu mới gặp chuyện. Nếu , dù cho hoa chỉ là vô ý, cửa hàng cũng khó thoát liên can.

Khánh nương tử hỏi Tần Lưu Tây: "Thưa đại sư, ngài rằng ai cũng thể mắc chứng dị ứng , chỉ là dị ứng với những thứ khác , chỉ cần tránh là sẽ , đúng ?"

Tần Lưu Tây gật đầu: "Phổ biến nhất là dị ứng với sữa bò, hải sản như tôm cua, đậu phộng, cá..."

"Ngài chờ một chút." Khánh nương tử lấy giấy bút , ghi : " ghi , các cửa hàng của Tô Ký đều điểm tâm, còn cả tửu lầu, nhắc nhở khách hàng, tránh để xảy chuyện tương tự."

"Cô cẩn thận." Tần Lưu Tây khen một câu, : "Để cho."

những nguồn gây dị ứng phổ biến nhất trong trí nhớ của , từ thức ăn đến phấn hoa, v.v., đưa cho Khánh nương tử.

Chu thiếu phu nhân cũng vội vàng bảo nha chép một bản.

Tần Lưu Tây thấy bà trông như sắp lâm trận đại địch thì bật : "Cứ cho thằng bé rèn luyện thể chất là . Cơ thể cường tráng thì dị ứng cũng chống đỡ , uống t.h.u.ố.c là khỏi. Hơn nữa, rèn luyện nhiều, cơ thể khỏe mạnh, ít bệnh vặt, mới gánh nổi cái mệnh trời sinh phú quý ."

"Không đại sư thể tặng một lá bùa bình an ?" Chu thiếu phu nhân nhân cơ hội hỏi.

Tần Lưu Tây , lấy một lá bùa bình an từ trong túi áo giắt áo bé, xoa trán nó cầu phúc: "Phúc Sinh Vô Lượng Thiên Tôn."

Cậu bé bà, non nớt một câu cảm ơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-466-deu-do-ngheo-ma-ra.html.]

Tần Lưu Tây thêm, rời trong sự vây quanh của Khánh nương tử và nha của Chu thiếu phu nhân.

Vĩnh Tuyền đống tơ lụa khuân lên xe ngựa mà cũng choáng. Ánh mắt y Tần Lưu Tây càng thêm kính sợ.

Vị chỉ xem tướng, mà còn y thuật cao tay!

Lên xe ngựa, Vĩnh Tuyền với Tần Lưu Tây: "Vị Chu thiếu phu nhân là phu nhân của thiếu gia nhà họ Chu, nhà buôn châu báu lớn nhất Dư Hàng. Đừng thấy nhà chồng chỉ là thương nhân, nhưng nhà họ núi vàng núi bạc, gia tộc còn Vinh tần, sinh hạ tiểu công chúa. Ngoài , nhà đẻ của Chu thiếu phu nhân là Trường Hưng Bá Phủ."

"Ồ? Vậy xem tiền thù lao bao nhiêu." Tần Lưu Tây lấy túi tiền ném cho Đằng Chiêu: "Xem ."

Đằng Chiêu mở , bên trong là ba tờ ngân phiếu, mỗi tờ một ngàn lượng.

Tần Lưu Tây liếc qua, gật đầu: "Không tệ, xứng với danh hiệu nhà núi vàng núi bạc."

Vĩnh Tuyền phần cạn lời: "Chuyện tiền bạc là nhỏ, cái tình nghĩa với nhà họ Chu và Trường Hưng Bá Phủ mới là lớn."

"Ngươi hiểu , tiền bạc đối với chúng mới quan trọng hơn." Tần Lưu Tây nhớ tới cái am của : "Ngươi thấy Thanh Bình Quan của chúng . Miếu của thì to lớn đồ sộ, còn am của chúng , rách nát thành hình, gì đến to lớn. Mái vòm vàng của chính điện cũng mới lợp năm nay, tượng vàng của Tổ Sư cũng ."

"Không còn cách nào khác, đều do nghèo mà cả. Cho nên, nhân tình đối với tu đạo chúng cũng , cũng chẳng , nhưng tiền bạc mới là mấu chốt nhất. Ngươi , một đồng tiền cũng khó bậc hùng. Chúng tu sửa cung điện, bố thí, cái nào mà cần bạc?"

Vĩnh Tuyền: "..."

Y " tầm nông cạn ", nhưng bà cũng đúng. Miếu thờ to lớn, đồ sộ, khang trang thì mới cái uy, mới thu hút tín đồ, mới xuất gia đến xin tá túc. Chứ đến chỗ ở cũng , đến chẳng lẽ dựng lều cỏ?

"Bằng bản lĩnh của đại sư, chỉ cần ngài , kiếm tiền công đức dễ như trở bàn tay." Vĩnh Tuyền : "Chưa xa, chỉ riêng đám thương nhân, tiền bạc thiếu, nhưng họ đổi địa vị. Ngài chỉ cần tay chọn cho họ một cái âm trạch tổ tiên , bạc sẽ tự khắc ào ào chảy . Hoặc là sửa mệnh gì đó, cũng cả đống mang tiền đến cầu xin ngài."

Đằng Chiêu nghiêm mặt : "Thanh Bình Quan chúng là chính đạo, tiền công đức kiếm đường đường chính chính, mấy cái tà thuật nghịch thiên cải mệnh, đổi trắng đen, ngươi đừng bậy."

Vĩnh Tuyền rùng , vội lành: "Là do lỡ lời."

Tần Lưu Tây xoa đầu tử, với Vĩnh Tuyền: "Người , trời . Người nhập đạo chúng việc gì cũng sẽ gánh nhân quả lớn, thể tùy tâm sở dục."

Vĩnh Tuyền chút hổ: "Là tiểu nhân nông cạn, khiến đại sư chê ."

Tần Lưu Tây bỗng đổi giọng: "Đương nhiên, chỉ cần giá hậu hĩnh, mà trái âm đức, thì tay giúp cũng !"

Vĩnh Tuyền: "!"

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...