Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 459: Thần tồn tại dựa vào tín ngưỡng
Cập nhật lúc: 2025-11-11 09:55:18
Lượt xem: 61
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chứng kiến cảnh tượng đôi tình nhân trăm năm giờ "thần quỷ khác đường", những mặt đều chút im lặng.
Thấy Thai Khanh chảy huyết lệ, Nhan Kỳ Sơn cũng cảm thấy lão tổ nhà hình như "tra". ông đủ thông minh để mở miệng, vì đây là chuyện mà một phàm nhân tiểu bối như ông thể xen .
Tần Lưu Tây liền dùng dăm ba câu tóm tắt chuyện Thai Khanh khi c.h.ế.t, oan hồn nhập cây đàn, cho đến gần đây hậu duệ m.á.u mủ của ông đ.á.n.h thức, tìm đến đây.
“Cụ cố, đứa cháu cố đó... chính là con.” Nhan Kỳ Sơn giơ tay lên. Thấy Phong Bá qua, ông chút do dự quỳ xuống, dập đầu ba cái: “Cháu cố Kỳ Sơn bái kiến cụ cố.”
Phong Bá kỹ Nhan Kỳ Sơn, : “Là ngươi . Ngươi và phụ ngươi đều đến đây lạy .”
Nhan Kỳ Sơn mừng rỡ: “Cụ cố vẫn còn nhớ con ?”
“Ngươi tuy phong thái bằng hồi trẻ, nhưng ít nhiều cũng vài phần bóng dáng của , tự nhiên là nhớ rõ.” Phong Bá liếc ông: “Ngươi cũng già .”
Nhan Kỳ Sơn: “…” (Lần đầu tiên gặp mặt, cần đá xoáy như ?)
ông dám so đo, vội kéo tử và bạn của cùng quỳ lạy.
Thai Khanh yếu ớt : “Chàng cái gì cũng nhớ, nhưng bao giờ tìm . Cho nên những lời thề non hẹn biển đó, cuối cùng cũng chỉ là một trò .”
Thư Sách
Phong Bá nàng, môi khẽ mấp máy, ngàn vạn lời cuối cùng cũng chỉ hóa thành một câu xin .
Ban đầu, ông đúng là cảm thấy c.h.ế.t oan, tìm một thế mạng, đó rời Lục Hồ tìm nàng. hết đến khác, ông đều nỡ tay. Thủy quỷ ở Lục Hồ gần như ba năm đổi một , quỷ bên cạnh đến , chỉ ông vẫn luôn chìm đáy hồ. Về , con quỷ thấy ông mắt, c.h.ử.i ông giả nhân giả nghĩa, liền bắt đầu đấu pháp.
Hồn phách của ông hết đến khác đ.á.n.h tan, ngưng tụ, càng lúc càng rắn chắc. Dần dà, ông biến thành đại quỷ, tự chiếm một vùng địa bàn. Lại hậu nhân cúng bái, hiến tế, quỷ lực càng sâu dày. Những thủy quỷ khác dám chọc đến ông, càng dám tùy tiện bắt thế mạng, sợ ông để ý. Đặc biệt là trẻ con và phụ nữ, chúng tuyệt đối dám động đến, chỉ dám bắt những kẻ ác nhân nghiệp chướng nặng nề thế để rời .
Trong những tháng năm đằng đẵng đó, ngoài việc tu luyện, ông thỉnh thoảng trồi lên mặt nước ngắm nhật nguyệt đổi . Năm qua năm khác, tình yêu cũng dần phai nhạt. Vừa lúc đó Dư Hàng xảy động đất lớn, nhiều rơi xuống nước, ông đành dốc cạn quỷ lực cứu , chỉ còn vài sợi tàn hồn. Không ngờ, bá tánh tưởng ông là Thủy Thần hiển linh, lập miếu thờ cúng.
Ông tín ngưỡng, tàn hồn gặp cơ duyên đáy hồ, dựa tín ngưỡng và đồ tế, ông chậm rãi ngưng tụ hồn phách, trong hồn còn mang theo một chút thần lực, công đức kim quang, trời đất tán thành.
Tần Lưu Tây mím môi, ông một nữa, đôi mắt sáng rực trong đêm tối.
(Thành Bán Thần , ông càng thể rời khỏi khu vực . Bởi vì ông tồn tại nhờ tín ngưỡng của bá tánh, một khi rời , tín ngưỡng chi lực sẽ sụp đổ. Hơn nữa, tính thời gian thì Thai Khanh lẽ cũng c.h.ế.t và đầu thai, ông liền còn vương vấn gì.)
Thai Khanh xong bật , rơi huyết lệ.
“Cho nên, lựa chọn phụ , mà phụ thương sinh.”
Phong Bá áy náy nàng: “Xin , cũng nàng sớm qua đời như . Là phụ nàng.”
(Người tình cũng thể thành nhà, một tấm chân tình cuối cùng cũng trao lầm.)
Đây là kết cục của Thai Khanh. Nàng bật cuồng dại.
“Không lẽ cách nào để bà ở bên cạnh lão tổ ?” Nhan Kỳ Sơn ấp úng: “Năm đó ngài hứa cưới . Thực tế là, con... con cũng quỳ lạy nhận bà bà cố !”
Phong Bá: “…”
“Câm miệng!” Thai Khanh quát chói tai: “Ai là bà cố của ngươi? Ngươi cũng xứng ?”
Nhan Kỳ Sơn thấy uất ức quá. (Vừa ngài còn một lòng si tình, còn ở bên cạnh lão tổ nhà , tình nguyện "tiểu bí" như lời Phán Quan cơ mà.)
“Lời hứa miệng cũng là hứa. Cụ cố mất lúc cũng vợ. Chúng thể báo cho tộc trưởng, thêm tên và ngày sinh tháng đẻ của ngài gia phả, coi như chính thất, đốt một lá thư mời, chẳng là thành lễ ?”
Phong Bá còn kịp , Thai Khanh lạnh lùng: “Không cần.”
Nàng Phong Bá: “Biết c.h.ế.t còn sớm hơn , chỉ đến gặp một . Nếu còn tình, sẽ ở . vô tình, cũng xin dứt. Thần quỷ khác đường, chỉ là một lão quỷ trăm năm, đúng là xứng vợ của Thủy Thần.”
“Tình cảm của chúng lẽ nên đoạn tuyệt từ trăm năm , chẳng qua là tạo hóa trêu ngươi. Giờ đây, tình cảm đôi cũng như chiếc vòng tay , vỡ đôi, từ biệt đôi ngả.” Dứt lời, nàng rút chiếc vòng cổ tay, ném xuống đất, nó vỡ tan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-459-than-ton-tai-dua-vao-tin-nguong.html.]
Phong Bá chiếc vòng, thần sắc áy náy.
Thai Khanh ngẩng cao đầu xoay , chuẩn bay .
Tần Lưu Tây xách bầu rượu đặt ở miếu lên, đưa cho Đằng Chiêu: “Hóa bầu rượu cho Thai Khanh uống. Nàng cần một cơn say hơn là gã tra nam .”
Thân hình Thai Khanh lảo đảo một chút.
Đường sơn trưởng: “Trăng đêm nay tệ.”
Giang Văn Lưu: “Ngài .”
Phong Bá và Nhan Kỳ Sơn hổ thôi.
“Ngươi vẫn tu thần ( thể của thần)?” Tần Lưu Tây Phong Bá hỏi.
Phong Bá khổ: “Thần dễ tu như ? Ta vốn dĩ là quỷ hồn, chẳng qua cơ duyên xảo hợp mới tu chút sức mạnh Bán Thần, cũng mới một giáp (60 năm) thôi.”
Hắn đầu pho tượng: “Ta xem như là Bán Thần tu tại gia nửa mùa, đúng vẫn là hàng "fake". Nơi bá tánh tin , nhưng hương khói cũng quá thịnh, cho nên thể ngưng tụ thần hồn thế là tệ .”
(Thần tồn tại dựa tín ngưỡng và công đức. Muốn tái tạo, chế tác thần , đối với một quỷ tu mà , hề dễ dàng.)
Tần Lưu Tây hé miệng định hỏi, nhưng khóe mắt liếc thấy Nhan Kỳ Sơn bọn họ, nàng liền im lặng.
Nhan Kỳ Sơn : “Cụ cố, Tiểu Tây... , Thiếu quan chủ Thanh Bình Quan , tạc tượng thần cho ngài cũng hỏi ý ngài. Ngài xem, tượng đến cái mặt cũng , nên nặn một pho tượng mới ? Như bá tánh cũng thấy rõ ngài, hương khói sẽ càng thịnh hơn. Cháu mà ngài ở đây, vốn còn định trùng tu miếu.”
Sắc mặt Phong Bá biến đổi, lạnh giọng quát: “Tuyệt đối ! Quê quán Nhan thị vốn ở Dư Hàng, hiện giờ tộc trưởng cũng về Dư Hàng an cư. Ta nay từng báo mộng, chính là kinh động tộc nhân. Chuyện nếu truyền , đối với Nhan gia, hại nhiều hơn lợi. Ta gieo một tia thần niệm ở đất tổ, che giấu khí vận của gia tộc, để phòng vạn nhất. Các ngươi nếu cứ rêu rao ầm ĩ, chẳng sẽ thu hút sự chú ý ? Nhan thị ắt sẽ gặp tai vạ.”
Nhan Kỳ Sơn ngẩn .
Tần Lưu Tây: “Cũng "ẩn " quá nhỉ? Sao đối với Thai Khanh tra như ?”
Phong Bá: “…”
“Vậy... pho tượng thần?”
“Cũng cần phiền phức.” Phong Bá suy nghĩ một chút, ( một hình dáng rõ ràng cũng tiện cho tín chúng ghi nhớ), liền với Tần Lưu Tây: “Đã là Thiếu quan chủ mời giáng lâm, phiền Thiếu quan chủ, cứ dựa pho tượng cũ mà nặn hình dáng .”
Tần Lưu Tây: “?”
(Nàng định lợi lộc thì đừng hòng sai bảo, nhưng nghĩ đến trong lòng vẫn còn thắc mắc, nàng đảo mắt, liền :) “Được thôi. Nặn tượng dễ, các vị tìm chỗ nào khuất gió trốn một chút .”