Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 456: Ta đây hung danh lẫy lừng

Cập nhật lúc: 2025-11-11 09:55:15
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khí vận thế... Mấy chữ cần Tần Lưu Tây giải thích thêm, chỉ cần chuyện lành gì.

Nhan Kỳ Sơn trong nhã thất, nghĩ về Nhan thị nhất tộc. Gia tộc ông vốn chú trọng gia phong thi thư, bất kể nam nữ đều sách, cũng đều nghiêm khắc kiềm chế bản . Đương nhiên, trong tộc ai cũng hảo, cũng vài kẻ ăn chơi lêu lổng, nhưng cũng chỉ là ham vui, chứ dám mấy chuyện trộm cắp, ức h.i.ế.p kẻ yếu, g.i.ế.c phóng hỏa.

Mấy chục năm gần đây, gia tộc cành lá sum suê, cũng xuất hiện vài vị tiến sĩ. Nhan gia cũng là đối tượng mà nhiều thế gia kết thông gia, các cô nương trong nhà đa phần đều là tiểu thư tri thư đạt lý, tính tình nhàn nhã, nhiều hỏi cưới.

Đây là nhờ phúc ấm khí vận ? Nếu khí vận khác nhòm ngó, chẳng là... xong đời?

“Thật sự cướp khí vận ?”

Tần Lưu Tây như : “Khí vận, ai mà ? Gia tộc nào mà hưng thịnh phồn vinh từ đời sang đời khác?”

Lòng Nhan Kỳ Sơn thắt .

Giang Văn Lưu : “Sẽ những phương sĩ ( tu đạo) như cô loại thuật pháp đó ?”

“Thế gian chính ắt tà. Có chính đạo, đương nhiên cũng tà đạo. Vì tư lợi cá nhân mà tổn hại luân thường đạo lý. Các vị du học, từng qua Lăng huyện bên cạnh ?”

“Có.” Giang Văn Lưu trong lòng khẽ động: “Lúc đó chúng chỉ ghé qua ăn bữa cơm trưa, nhưng một chuyện lạ. Con trai của tri huyện Lăng huyện bỗng dưng c.h.ế.t bất đắc kỳ tử. Trong lúc tang lễ, Mã tri huyện và phu nhân, vì quá đau thương , mà đúng ngày thất đầu của con trai, cũng theo luôn. trong nha môn , trạng thái khi c.h.ế.t của họ chút kỳ quái, như thể dọa sợ tột độ. Ngỗ tác (pháp y) chỉ thể kết luận là cả hai đột tử vì bệnh tim.”

nhiều , cả nhà họ là gặp báo ứng, oan quỷ báo thù.” Nhan Kỳ Sơn tiếp lời.

Tần Lưu Tây hề bất ngờ: “ là gặp báo ứng thật, phản phệ, dọa c.h.ế.t. Ngài đoán xem họ gì?”

“Xin rửa tai lắng .”

Tần Lưu Tây liền đem chuyện miếu Nhan Oa và những việc của nhà Mã tri huyện kể tóm tắt .

Mấy họ đều là văn nhân, xong hành vi ác độc của miếu Nhan Oa, kinh ngạc phẫn nộ, : “Hành vi ác độc như đúng là bút nào tả xiết, khiến sôi máu! Tên Mã tri huyện đường đường là quan phụ mẫu, dung túng con trai bậy , vì cứu con mà xem thường mạng sống của các bé gái. Bọn họ xứng cha !”

, phỏng chừng kiếp sẽ đầu thai súc sinh.” Tần Lưu Tây lạnh lùng .

“Tên tà đạo vì luyện chế pháp khí âm tà mà tay tàn nhẫn như , cũng sợ trời cao giáng tội, gặp báo ứng phản phệ ? Hành vi như , thật sự là quá ghê rợn và hung tàn.” Đường sơn trưởng sa sầm mặt.

(Dùng tà thuật khiến trẻ sơ sinh ngừng luân hồi, chỉ vì nó đạt đến hung tính chí âm để luyện pháp khí tà ác. Chỉ nghĩ thôi thấy đáng sợ. Nếu thế gian nhiều tà đạo hoành hành như , sẽ loạn đến mức nào?)

Thư Sách

“Tà đạo mà, đều là nửa điên nửa khùng. Càng thể , càng cố .” Tần Lưu Tây thản nhiên : “Cho nên ngài nghĩ xem, chuyện tổ tiên Nhan gia tu thành bán thần, còn mang đại khí vận mà truyền ngoài, chẳng giống như một miếng thịt nướng thơm lừng, ai cũng c.ắ.n một miếng ? Tên của liền ngược .”

Nhan Kỳ Sơn: (Cầu xin cô câm miệng , lão già sợ thật !)

Đường sơn trưởng liền : “Trọng Thanh, việc ông cứ giả vờ như thì hơn. Nếu bắt buộc , cũng chỉ thể báo cho tộc trưởng, và rõ lợi hại. Chuyện nhất định giữ bí mật, nếu tuyệt đối sẽ mang đến đại họa cho gia tộc.”

Nhan Kỳ Sơn sa sầm mặt gật đầu, khổ: “Không giấu gì ông, lúc vị thần thờ trong miếu nhỏ ở Lục Hồ là lão tổ nhà từ lời Phán Quan đại nhân, nghĩ ngay đến việc về trùng tu miếu, tạc tượng thần cho đàng hoàng, thể sơ sài . Lại ngờ…”

“Càng khiêm tốn càng chú ý.” Tần Lưu Tây cụp mắt.

Mọi đều tán đồng.

Tần Lưu Tây thấy canh giờ còn sớm, liền bảo họ nhã thất nghỉ ngơi một lát. Đến giờ Tý, nàng mới gọi họ dậy, đưa cho Nhan Kỳ Sơn và Giang Văn Lưu mỗi một tấm phù bài bằng gỗ sét đánh, dặn đeo tùy .

“Lão sư của ?” Nhan Kỳ Sơn thấy Đường sơn trưởng ở đây, khỏi hỏi.

Đường sơn trưởng sờ sờ miếng ngọc phù bên hông, đắc ý: “Ta mà thiếu ? Ngọc phù nàng cho từ lâu .”

Nhan Kỳ Sơn khối ngọc phù tròn, cũng khắc phù văn, vô cùng ôn nhuận, trong lúc lơ đãng như ánh sáng lướt qua. “Ngọc phù trông giống vật phàm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-456-ta-day-hung-danh-lay-lung.html.]

Đường sơn trưởng càng đắc ý: “Đương nhiên, đây là pháp khí, do nha đầu luyện chế và nuôi dưỡng.”

(Pháp khí!)

Hơi thở Nhan Kỳ Sơn nặng trĩu. Tấm phù bài tay ông chắc chắn cũng đồ vật bình thường, nhưng so với pháp khí thì chắc chắn bằng.

“Cái đó…”

“Pháp khí luyện chế dễ.” Tần Lưu Tây .

Nhan Kỳ Sơn móc ngân phiếu, nhưng ông đến đây một , ngay cả túi tiền cũng . Ông về phía Giang Văn Lưu, y cũng khẽ lắc đầu, y cũng mang.

“Ta Trần Bì , cửa hàng của cô cũng bán đồ trang sức, bùa bình an, pháp khí chắc cũng bán ? Chúng thể đặt một cái ? Cũng cần gì cao siêu, chỉ cần giống ngọc phù của sơn trưởng là , chủ yếu là để cầu bình an.” Giang Văn lưu : “Ta nhớ , ban ngày khi cô gảy cây đàn , và lão sư đều ảnh hưởng, nhưng sơn trưởng , như việc gì. Có là nhờ ngọc phù hộ ?”

“Bậc thánh nhân chuyện ‘quái, lực, loạn, thần’…”

Giang Văn Lưu vẻ mặt cạn lời. (Trước đây y thể , nhưng bây giờ ngay cả Phán Quan trong truyền thuyết cũng gặp , còn tin thì đúng là trợn mắt dối.)

“Chúng một lòng góp thêm dầu mè cho Thanh Bình Quan, cầu Tổ sư gia phù hộ.” Y mỉm .

“Không dám giấu gì các vị, Thanh Bình Quan chúng gần đây đang tính xây một tòa lầu giống như Trích Tinh Lâu của Kim Hoa Cung ở Thịnh Kinh, để chứa kinh thư, thể lên cao ngắm cảnh, chỉ là đang thiếu chút kinh phí…” Tần Lưu Tây xoa xoa tay, vẻ "viêm màng túi".

Đừng nữa, chúng hiểu!

“Tượng vàng của Tổ sư gia nhà cô, và cả Trích Tinh Lâu, chúng xin quyên góp!” Nhan Kỳ Sơn và Giang Văn Lưu đồng thanh .

Tần Lưu Tây trong lòng vui nở hoa, : “Đại thiện! Hai tấm phù bài từ gỗ sét đánh, tuy bằng pháp khí ngọc phù, nhưng cũng mạnh hơn bùa bình an thông thường, trừ tà ma là đủ dùng. Pháp khí cần thời gian tẩm bổ, dễ . Nếu hai vị thật sự , đợi Giang công tử thi đỗ, sẽ gửi qua .”

Giang Văn Lưu vui mừng khôn xiết.

Nhận "hợp đồng" xây một tòa tàng kinh lâu, tâm trạng Tần Lưu Tây , sảng khoái : “Đi, đưa các vị đến Dư Hàng.”

“Khoan , cô cứ thế mà ? Không mang theo pháp khí đuổi quỷ gì ? Cô sợ đám hung quỷ xông tới ?” Nhan Kỳ Sơn thấy Tần Lưu Tây tay , ông từng thấy đạo sĩ, ít nhất cũng cầm theo thanh kiếm gỗ đào gì đó cho dáng chứ.

Tần Lưu Tây lắc đầu: “Không cần, bản lĩnh cao cường, chúng nó dám.”

(Chúng quỷ: Ha hả, hung danh lẫy lừng như , đúng là dám thật!)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...