Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 455: Là phúc cũng là họa
Cập nhật lúc: 2025-11-11 07:58:17
Lượt xem: 59
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thôi Phán Quan , Đường sơn trưởng và vẫn còn chìm trong chấn động, mãi lấy bình tĩnh.
“Ta quên cả hỏi xem tuổi thọ của là bao nhiêu.” Nhan Kỳ Sơn chút tiếc nuối.
Tần Lưu Tây liếc xéo ông : “Hỏi thì ? Dù cho ngài cát hung, nếu là thì , lỡ , ngài cứ canh cánh trong lòng, chẳng là tự lo sợ vẩn vơ?”
Nhan Kỳ Sơn sững sờ, gượng: “Là vẻ bề ngoài che mắt .”
Đường sơn trưởng chua lè : “Thôi Phán Quan Nhan gia các ông đại khí vận, bây giờ tổ tiên hóa thần. Chỉ cần Nhan gia tự bậy, phú quý thêm trăm năm nữa cũng thành vấn đề, sức khỏe của ông càng cần .”
“Chưa chắc . Nếu ông bảo dưỡng, dù tổ tiên phù hộ, cũng thể ông trường thọ.” Tần Lưu Tây : “Bao gồm cả trong tộc Nhan gia. Phúc ấm của tổ tiên đúng là giúp gia tộc sum vầy, hưng thịnh, phúc vận, nhưng nếu gặp con cháu bất hiếu, tiêu tan hết phúc đức, thì tổ tiên cũng đành chịu. Còn một điểm nữa, dù thành tiên thành thần, cũng thể can thiệp chuyện thế tục, Thiên Đạo sẽ cho phép.”
Mấy trong lòng run lên. Lời là nhắc nhở, cũng là một lời khuyên.
Nhan Kỳ Sơn: “Những lời cô , đều ghi nhớ.”
Thai Khanh lúc lên tiếng: “Bây giờ là nên tìm Phong Bá ?” (Nhan Tòng Hạc lúc sinh thời tên tự là Phong Bá.)
Nhan Kỳ Sơn và sững sờ, ấp úng : “Đường Dư Hàng xa xôi, vả đông giá rét, mười ngày nữa là Tết , đường cũng dễ .”
Tuy ông cũng bái lạy lão tổ tông, xem ngài thật sự ở đó , nhưng thực tế cho phép.
Thai Khanh mắt long lanh Tần Lưu Tây: “Cô nhận tiền xem quẻ đấy.”
Thư Sách
Nhan Kỳ Sơn sợ Tần Lưu Tây khó xử, liền : “Hay là sáng mai chúng lên đường, nhưng cũng chỉ thể đường bộ.”
“Không cần.” Tần Lưu Tây đồng hồ, : “Sự việc nặng nhẹ nhanh chậm. Ta cũng thể cùng các vị lặn lội ngàn dặm đường bộ đến Dư Hàng . Để cho các vị ' nhờ xe'.”
Đi nhờ xe?
“Đi đường của âm sai.”
Mọi : “?”
Trần Bì bên cạnh giải thích " đường âm" là như thế nào, xong ai nấy đều thấy lạnh sống lưng, nhưng dị thường hưng phấn.
“Các vị thể , đưa bà là .” Tần Lưu Tây Đường sơn trưởng và : “Dù sống đường âm cũng chuyện gì.”
“Đi đường âm , ảnh hưởng đến cơ thể ?”
“Tự nhiên là . Đã gọi là đường âm thì đều là âm hồn mới . Trên đường đó nhiều cô hồn dã quỷ, khi c.h.ế.t đều giữ nguyên bộ dạng lúc lâm chung mà lang thang, nào là mất đầu, đứt tay đứt chân, ruột gan lòi ... kể hết. Người sống đó, mùi dương khí sẽ hấp dẫn chúng. Nếu thể chất , bát tự nhẹ, bám cũng là khả năng. Đi đường âm về, cũng sẽ còn vương âm khí.”
Đường sơn trưởng và nghĩ đến cảnh tượng đó, sắc mặt đều trắng bệch như Thai Khanh.
“ cô ở đây thì thành vấn đề, đúng ?” Giang Văn Lưu một câu.
Tần Lưu Tây nhướng mày: “Đó là đương nhiên.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-455-la-phuc-cung-la-hoa.html.]
“Vậy chúng thử xem.” Ánh mắt Nhan Kỳ Sơn sáng lên.
Tần Lưu Tây bấm đốt ngón tay, với Giang Văn Lưu: “Đi Dư Hàng xong, cứ từ Dư Hàng về kinh ứng thí luôn . Năm nay đợt rét đậm, đường về kinh dễ , nếu từ đây về, sẽ kịp mất.”
Giang Văn Lưu kinh ngạc.
Đường sơn trưởng : “Quỳnh Chương, như , con cứ Tiểu Tây. Tới Dư Hàng thì nhanh chóng về kinh, nếu lỡ qua sang năm, chờ thêm ba năm nữa.”
Nhan Kỳ Sơn cũng đồng tình: “Chỉ là đến lúc đó, chúng tìm một thương đội để cùng, còn gã sai vặt đành để họ áp giải hành lý chậm .”
“Học trò theo lão sư.” Giang Văn Lưu đồng ý, chắp tay với Tần Lưu Tây: “Đa tạ Thiếu quan chủ chỉ điểm.”
“Giờ Tý chúng sẽ .” Tần Lưu Tây bảo Trần Bì dẫn Giang Văn Lưu dặn dò gã sai vặt, bảo Vạn Sách lấy thêm chút thức ăn cho Đường sơn trưởng bọn họ dùng, sắp xếp họ nhã thất nghỉ ngơi. Còn nàng thì chuẩn những thứ khác.
Nhan Kỳ Sơn và trong nhã thất, lập tức cảm thấy sự khác biệt. Khí trong căn phòng khiến đặc biệt thoải mái, phảng phất mệt mỏi đều tan biến. Lại phù văn và tâm kinh khắc tường, họ một phen cảm thán.
“Nha đầu tuổi còn nhỏ mà bản lĩnh phi phàm như , thật khiến chúng hổ thẹn.” Nhan Kỳ Sơn thật lòng khen ngợi.
Đường sơn trưởng đắc ý vuốt râu: “Học trò của so với Quỳnh Chương cũng kém nhỉ.”
“Tất nhiên là kém. Chỉ là hai thuộc hai lĩnh vực khác , là mỗi một vẻ cũng ngoa.”
Lời Đường sơn trưởng đồng ý. Luận về y thuật, trừ tà bắt quỷ, Tần Lưu Tây là chuyên gia. nếu luận về nghiên cứu học vấn, nàng chắc chắn bằng Giang Văn Lưu. Mỗi sở học khác , nên con đường cũng khác .
“Ông đến đây một chuyến thật đáng giá.” Đường sơn trưởng bạn , trong mắt lộ rõ vẻ hâm mộ.
Mắt Nhan Kỳ Sơn sáng rực: “Chuyện cũng trăm triệu ngờ tới. Thành tiên, thành thần, đó là chuyện chỉ trong truyền thuyết ? Nanh Đế của triều Đại Vũ đây, chẳng cũng vì trường sinh mà bao nhiêu chuyện đáng hổ, cuối cùng cũng thoát khỏi sinh lão bệnh tử. Vậy mà hôm nay, Nhan gia xuất hiện một vị Thủy Thần. Lão Đường, ông véo một cái , sợ đang mơ.”
Tất cả những chuyện thật sự giống như một giấc mơ. Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, thế giới quan của ông lật đổ. Sống hơn 50 năm, ông mới chứng kiến sự tồn tại của một thế giới khác, còn trong tộc lão tổ tông thành thần.
Có thể vị thần là do quỷ tu thành, xem là chính thống, nhưng đó cũng là vị thần tín ngưỡng.
Đường sơn trưởng thấy ánh mắt bạn si mê, liền đưa tay véo mạnh ông một cái: “Đau ?”
Nhan Kỳ Sơn ngây ngô: “Đau.”
“Đau là . Mau thu cái vẻ mừng rỡ mặt của ông .” Đường sơn trưởng nghiêm mặt: “Gia tộc đại khí vận như là phúc, nhưng nếu cẩn thận cũng là họa. Trọng Thanh, ông hiểu rõ trong lòng, đừng lộ .”
Nụ của Nhan Kỳ Sơn vụt tắt: “Ý ông là?”
“Gia tộc thư hương như chúng , tuy so với đám huân quý, nhưng nội tình cũng kém, 'đào lý khắp thiên hạ' cũng ngoa. Nếu về 'miệng lưỡi thế gian', ai địch văn nhân? Ông thử nghĩ xem, một gia tộc đại khí vận, tổ tiên thành thần trong truyền thuyết, một khi truyền ngoài, sẽ gây chấn động gì?” Đường sơn trưởng vuốt ve tấm ngọc phù bên hông, thản nhiên : “Luận về khí vận hưng thịnh ham trường sinh, ai mà ? Vị cao càng !”
Nhan Kỳ Sơn thấy ông giơ ngón trỏ chỉ lên trời, sự hưng phấn lập tức tan biến, đó là vẻ mặt ngưng trọng. Ông cũng kẻ ngốc, tự nhiên hiểu ý tứ sâu xa trong lời .
Làm hoàng đế, ai là trường sinh. Nếu thật sự Nhan gia mệnh như , chỉ sợ kịp ăn Tết, nữ nhân Nhan gia triệu cung phong phi. Nếu coi trọng hơn, khi còn đẩy lên ngôi vị Hoàng hậu. Đến lúc đó, khí vận mang đến cho Nhan gia còn là phúc, mà là cuốn vòng xoáy tranh đoạt quyền lực.
“Lão sư lý.” Tần Lưu Tây và Giang Văn Lưu ở cửa bao lâu. Nàng bước , Nhan Kỳ Sơn: “Còn một điểm nữa, ngoài thiên tử, còn nhiều quý tộc thế gia đời . Nhan , khí vận là thứ thể sửa, cũng thể trộm đổi. Một khi thế, ngài nghĩ xem?”
Nhan Kỳ Sơn tê dại cả .