Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 447: Vấn đề không lớn
Cập nhật lúc: 2025-11-10 09:42:27
Lượt xem: 61
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đã từng đến nơi âm tà nào ?”
Câu hỏi của Tần Lưu Tây khiến Nhan Kỳ Sơn chút ngơ ngác.
Giang Văn Lưu chợt hiểu , : “Thiếu quan chủ hỏi , chẳng lẽ sức khỏe của lão sư liên quan đến chuyện ?”
Đường sơn trưởng thì nha đầu Tần Lưu Tây bản lĩnh, hơn nữa nàng là vô căn cứ, nhất là với lạ. Nàng hỏi , chắc chắn là thấy điều gì đó . “Tiểu Tây, ý con là Trọng Thanh (tên tự của Nhan Kỳ Sơn) quỷ ám ?”
Bị quỷ ám?
Nhan Kỳ Sơn và Giang Văn Lưu đều sững sờ, chút cạn lời, Đường sơn trưởng : “Tử Thật, bậc thánh nhân chuyện ‘quái, lực, loạn, thần’ .”
Đường sơn trưởng lạnh: “Ông cái gì, nha đầu rảnh rỗi bừa, nàng là trong Huyền môn, thuộc loại bản lĩnh thật sự. Nha đầu, con xem, rốt cuộc ông vấn đề gì?”
Tần Lưu Tây nhấp một ngụm : “Vấn đề lớn…”
Ba mấy chữ liền thấy tê dại. Vừa nàng cũng sức khỏe của Nhan Kỳ Sơn "vấn đề lớn", nhưng chẩn đủ thứ: khí huyết mệt mỏi, "kim thủy song mệt" (ý chỉ Phế và Thận đều suy), còn phong thấp. Đó rõ ràng là cả đống vấn đề. Bây giờ nàng "vấn đề lớn", e là đang mỉa.
Nhan Kỳ Sơn liếc mấy cây kim còn găm , bỗng thấy lạnh sống lưng. Thật sự, vốn dĩ hoảng hốt, bây giờ ông bắt đầu thấy luống cuống .
“Con đừng kiểu đó, là tim đập nhanh.” Đường sơn trưởng ôm ngực, suýt nữa sờ đến viên "Cứu tâm đan" (thuốc trợ tim) mà ông mang theo nhiều năm. Đó là t.h.u.ố.c Tần Lưu Tây luyện cho ông.
Tần Lưu Tây trấn an: “Đừng sợ, vấn đề thật sự lớn. Chỉ là thấy dính chút âm khí.”
Mọi thở phào nhẹ nhõm. Âm khí , chẩn là khí huyết mệt mỏi, thêm hàn chứng, chút âm khí cũng là bình thường.
Nào ngờ, Tần Lưu Tây bồi thêm một câu: “Là âm khí dính từ vật âm tà, hoặc là tà ma.”
Mọi : “?”
“Ý con là ông thật sự quỷ ám?” Đường sơn trưởng trừng mắt.
Tần Lưu Tây gật đầu: “Có thể như , nhưng vấn đề lớn…”
“Rốt cuộc là vấn đề gì?” Đường sơn trưởng bất đắc dĩ nàng: “Con một lèo cho xong , đừng vòng vo nữa, bệnh tim của sắp tái phát .”
Tần Lưu Tây bấm ngón tay, hướng về phía mặt Nhan Kỳ Sơn khẽ kéo một cái, một tia âm khí nàng kéo , quấn quanh đầu ngón tay. Tay của nàng bóp quyết, lướt qua mắt mấy , miệng niệm pháp chú, hô: “Minh!”
Mọi chỉ cảm thấy mắt chợt lạnh, bất giác nhắm mở . Chuyện gì đây?
“Đây là âm khí.” Tần Lưu Tây giơ ngón tay đang quấn luồng âm khí lên. Một luồng khí màu xám đang ngọ nguậy.
Mấy im phăng phắc.
Tần Lưu Tây búng ngón tay, luồng âm khí liền tiêu tán.
Giang Văn Lưu chút ngây ngẩn. (Cái , "bậc thánh nhân chuyện"...)
“Đó là?” Nhan Kỳ Sơn cũng ngơ ngác. Khí cũng hình dạng ?
“Âm khí, thường là từ âm hồn, vật tà ma, hoặc là nơi âm u sinh .” Tần Lưu Tây : “Ta thấy ngài dính một tia , cho nên cơ thể ngài mới cảm thấy lạnh hơn. Nếu âm khí nặng, thở của ngài sẽ càng yếu, thậm chí ảnh hưởng đến cả vận thế.”
“Là quỷ ?” Đường sơn trưởng quanh quất.
Tần Lưu Tây lắc đầu: “Học quán văn khí nồng hậu như , văn xương chính khí, âm hồn bình thường dám đến đây tác oai tác quái.”
“Nếu loại bình thường thì ?”
“Vậy tất nhiên là đại quỷ, lệ quỷ đạo hạnh cao thâm. quỷ thông minh cũng quý trọng quỷ lực, dù hại cũng sẽ chọn thư viện. Bởi vì khí tràng ở đây tương đương với sức mạnh của thiên sư, tác dụng áp chế nhất định.” Tần Lưu Tây giải thích: “Luồng khí ngài mỏng, cũng thấy xung quanh ngài ‘sạch sẽ’, cho nên mới vấn đề lớn.”
Giang Văn Lưu rót một ngụm , hỏi: “Vậy bây giờ cô trừ luồng âm khí đó, lão sư của sẽ chứ?”
Tần Lưu Tây gật đầu: “Ta Nhan dính nó từ . Ta xem tướng mạo của ngài cũng là tướng hung hiểm mắt, trừ thì vấn đề gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-447-van-de-khong-lon.html.]
“Cô còn xem tướng ?” Nhan Kỳ Sơn hứng thú, chỉ Giang Văn Lưu hỏi: “Cô xem thử học trò của , tướng mạo phận thế nào?”
“Ta một chút.” Tần Lưu Tây sang, : “Giang công tử khí lành vượng, Văn Xương chiếu mệnh, nghĩ ít ngày nữa công tử sẽ thi đỗ cao. Công tử nếu quan, tất là phúc của bá tánh; nếu thầy, cũng là danh sĩ đương thời. Bất kể thế nào, điềm lành tan, một nhân tài như ngài là may mắn của Đại Phong.”
Nhan Kỳ Sơn , lập tức vui mừng, sang Đường sơn trưởng: “Ông xem, thu tử kìa.”
Đường sơn trưởng thấy mà ghen "chua loét", nhưng nghĩ mệnh của Giang Văn Lưu là do Tần Lưu Tây xem, liền : “ , mệnh do Tiểu Tây xem . Bản lĩnh của nó tệ, đúng ?”
Tần Lưu Tây và Giang Văn Lưu , dở dở .
Thấy đủ thời gian, Tần Lưu Tây liền giúp Nhan Kỳ Sơn rút kim, ấn day huyệt đạo, : “Ngày mai châm thêm một nữa là .”
Nhan Kỳ Sơn lúc mới phản ứng, cử động chân, “À” một tiếng: “Đầu gối còn thấy lạnh buốt nữa .”
“Y thuật của nó giỏi.” Đường sơn trưởng đắc ý: “Đâu học trò văn nhân bình thường nào cũng .”
(Nghe xem, đúng là "đá xoáy" rõ ràng.)
Nhan Kỳ Sơn liền : “Đó cũng là sư phụ dạy, chứ ông dạy . Ông ngoài Tứ thư Ngũ kinh, cầm kỳ thư họa, chẳng lẽ còn cả năm thuật của Huyền môn ?”
“Ta dạy chứ, cờ chính là dạy, nó chơi cũng lắm.”
“Ồ?” Nhan Kỳ Sơn nổi hứng hiếu thắng: “Quỳnh Chương đ.á.n.h cờ cũng tệ, là hai đứa một ván?”
Đường sơn trưởng Tần Lưu Tây (đang rút kim cho ông), chớp chớp mắt.
Giang Văn Lưu cũng chút ngứa nghề. Hắn xuất quý tộc, gặp qua bao nhiêu tài nữ, nhưng đó đều là những bồi dưỡng theo khuôn mẫu thế gia. Không thể phủ nhận thật sự tài hoa, chứ hữu danh vô thực, nhưng đ.á.n.h cờ với nữ tử thì đúng là thử qua.
Tần Lưu Tây, con , thật sự tò mò. Mới gặp thì thấy nàng diễn vai một tiểu thư sa cơ thất thế, tùy hứng vô lễ; gặp thì nàng là Thiếu quan chủ đạo quan, y thuật cao siêu, cả huyền thuật quỷ thần khó lường. Liệu cả cờ nữa ?
“Cờ , cũng một chút.” Tần Lưu Tây : “Công tử chê, chúng chơi một ván.”
Giang Văn Lưu : “Được luận bàn cùng Thiếu quan chủ là vinh hạnh của Quỳnh Chương.”
Đường sơn trưởng : “Ta bàn cờ đây.”
Ông dậy, lấy bộ bàn cờ Linh Lung quý giá của , khiến Nhan Kỳ Sơn mà thèm thôi.
“Ai thắng, bộ bàn cờ của chính là tiền cược.” Đường sơn trưởng liếc mắt bạn .
Nhan Kỳ Sơn liền : “Vậy cũng góp thêm tiền cược, lát lấy.”
(Trình độ cờ của học trò nhà , ông quá rõ. Y sư từ Tiển Tòng Chân đại sư, mệnh danh là "cờ si", ở kinh thành cũng hiếm đối thủ. Tần Lưu Tây dù thông minh, nhưng phần lớn thời gian tu tập Huyền môn năm thuật, cờ nghệ đối với nàng chắc cũng chỉ là " một chút" thôi. Chờ học trò thắng bộ bàn cờ Linh Lung của Đường Tử Thật, ông sẽ mượn chơi. Hắc, quá hời!)
Thư Sách