Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 440: Bị trúng gió

Cập nhật lúc: 2025-11-10 07:35:43
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Tần Lưu Tây chạy tới sân của lão thái thái, liền thấy một trận lóc t.h.ả.m thiết, mày nàng bất giác nhíu .

“Đại tiểu thư đến !” Cúc Nhi đang canh ở cửa, thấy nàng liền cao giọng hô một tiếng, đồng thời vén tấm rèm vải dày cộm chắn gió lên.

Tần Lưu Tây thẳng gian trong, thấy đang vây quanh phòng ngủ của lão thái thái mà lóc.

“Tụ tập ở đây gào cái gì? Tất cả dồn hết trong phòng, là chê căn phòng đủ ngột ngạt ?” Tần Lưu Tây quát lên.

Tiếng lập tức im bặt. Mọi đều về phía nàng, thấy sắc mặt nàng âm trầm, kìm mà co rúm .

Cố thị mắt đỏ hoe bước lên, giọng khàn khàn: “Tây Nhi, mau xem tổ mẫu con thế nào.”

Tần Lưu Tây thấy mắt bà chi chít tơ máu, tầm mắt dừng cổ tay bà, nơi đó một mảng bầm tím, trông như là tự véo . (Nghĩ đến chuyện tam thúc tàn phế, bà hẳn cũng . Chỉ là tình huống nguy cấp, bà dám gục ngã.)

lúc , từ phía giường bệnh truyền đến một mùi hôi thối. Sắc mặt đều đổi, bất giác về phía lão thái thái.

Sắc mặt Tần Lưu Tây cũng trầm xuống, lệnh: “Ra ngoài hết .”

Tần Minh Châu và mấy khác vội vàng ngoài, mùi thật sự quá khó ngửi. Tạ thị cũng , nhưng bà là con dâu, nếu lúc mà bỏ , e là đến tối đuổi khỏi nhà.

Tần Lưu Tây bước lên , lật chăn lên, mùi hôi thối càng nồng nặc, khiến những còn ở đó suýt nữa thì nôn ọe. Nàng xuống hạ của lão thái thái, quả nhiên là đại tiểu tiện tự chủ. Nàng lên mặt bà, sắc mặt xanh trắng, miệng mắt chút méo lệch. Đây rõ ràng là triệu chứng tai biến (trúng gió).

“Kỳ Hoàng, bảo Lý thẩm chuẩn nước ấm. Đinh ma ma, các bà xử lý cho lão thái thái một chút.” Tần Lưu Tây bắt mạch cho Tần lão thái thái, phân phó.

Kỳ Hoàng lệnh rời . Đinh ma ma và Cố thị liền đến cuối giường, giúp bà cởi quần áo. Tạ thị đảo mắt, : “ lấy quần áo sạch sẽ đây.”

Tần Lưu Tây bắt mạch, mày nhíu . Nàng mở hòm thuốc, lấy một hộp dược. Dù chút tiếc, nàng vẫn lấy viên An Cung Hoàn nhét miệng lão thái thái.

Nàng nâng lão thái thái dậy, nhét t.h.u.ố.c , trực tiếp dùng chân khí để tan thuốc. Sau đó, nàng đặt bà xuống, lấy ngân châm , lượt châm mấy đại huyệt, dùng ngân châm chích m.á.u mười đầu ngón tay.

Trong lúc nàng những việc đó, nước ấm cũng mang tới. Đinh ma ma và Cố thị vội vàng lau dọn, thu thập sạch sẽ cho lão thái thái.

Kỳ Hoàng mở hé một khe cửa sổ cho thoáng mùi, thắp một cây hương, lấy từ trong hòm t.h.u.ố.c một lá bùa trừ uế, đốt lên.

Lúc Tạ thị lề mề mang quần áo tới thì thấy đúng cảnh đó. Bà cũng thấy hòm t.h.u.ố.c với đủ loại chai lọ, cùng một cái hộp nhỏ. Cái hộp đó trông giống hộp An Cung Hoàn của Trường Sinh Điện.

Sau khi mặc quần áo sạch cho lão thái thái, Cố thị và Đinh ma ma đều mệt toát mồ hôi. Họ rửa tay sạch sẽ, lúc mới cảm thấy mùi vị trong phòng tươi mới hẳn lên. Mùi hôi thối bẩn thỉu dường như từng tồn tại, biến mất nhanh.

Cố thị và những khác cây hương đang cháy, cảm thấy thật thần kỳ. Họ Tần Lưu Tây, nàng vẫn đang xem mạch cho lão thái thái, mà lão thái thái vẫn phản ứng gì. Trong lòng họ khỏi sốt ruột, nhưng dám hỏi.

Tạ thị thấy liền : “Hay là mời thêm một đại phu khác đến xem?”

Tần Lưu Tây thèm , Cố thị vội : “Y thuật của Tây Nhi giỏi.”

Tạ thị vẻ tin. (Vào đạo môn thì cũng chỉ một ít y thuật, nhiều nhất là chút da lông bên ngoài mà thôi. Tuổi còn trẻ như , so với mấy lão đại phu hành nghề nhiều năm? Đừng mà chữa cho luôn.)

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-440-bi-trung-gio.html.]

Ý nghĩ thoáng qua, lão thái thái giường bỗng "ư" lên một tiếng, cổ họng phát âm thanh, mí mắt run rẩy. Bà sắp tỉnh .

lúc , Vương thị và Tần Mai Nương cũng chạy về, run giọng hỏi: “Mẫu thế nào ?”

Cố thị, mặt đầy mệt mỏi và vẫn hết kinh hoàng, sững sờ một chút. Chuyện xảy quá đột ngột, bà dường như còn kịp báo tin cho Vương thị, chỉ vội tìm Tần Lưu Tây, đều cả ?

Mí mắt lão thái thái run rẩy mở . Bà thấy màn giường, nhất thời phản ứng kịp. Mãi đến khi ý thức dần hồi phục, bà mới cố gắng mở to mắt, đầu, thấy vây quanh giường. Bà mấp máy môi, trong cổ họng phát tiếng "hô hô" như tiếng kéo bễ.

Sắc mặt đều biến đổi. Lão thái thái cũng lộ vẻ sợ hãi, bà há miệng thở dốc, nước mắt bỗng trào .

“Đừng cử động, cũng đừng vội. Ngài trúng gió nên mới như .” Tần Lưu Tây vẫn giữ tay mạch của bà, cảm thấy tim bà bắt đầu đập nhanh hơn, liền trầm giọng : “Ngài vẫn đang châm cứu, nếu tình chí kích động, bệnh sẽ càng nghiêm trọng, đến lúc đó chính cũng cứu ngài .”

Đôi mắt lão thái thái thoáng qua vẻ kinh hãi. Mà Vương thị và những khác thấy hai chữ "trúng gió", tim cũng như đá nặng đè xuống, chìm hẳn .

Sức khỏe của lão thái thái vốn , vì trong lòng luôn uất ức nguôi, lo lắng cho mấy đàn ông ở Tây Bắc. Từ khi Tần gia xảy chuyện đến nay, bà vẫn luôn uống thuốc. Trông thì vẫn ăn uống , nhưng vì tâm bệnh và tuổi tác, sức khỏe sa sút nhiều.

Nay trúng gió, cơ thể e là càng khó bình phục . Sắc mặt lập tức trầm như nước. Tần Mai Nương kìm nước mắt, nhưng dám thành tiếng, sợ lão thái thái thấy điềm gở.

Tạ thị liền : “Bị trúng gió thì bây giờ? Đại tẩu, là mời thêm đại phu khác?”

“Xem Tây Nhi thế nào .”

Lão thái thái cũng run rẩy ngón tay, về phía Tần Lưu Tây.

“Con về kịp thời, bệnh kéo dài lâu, cũng cho bà uống An Cung Hoàn và châm cứu , nên sẽ trở nên nghiêm trọng.” Tần Lưu Tây : “ cũng cao tuổi, miệng méo mắt lệch là tránh khỏi. Con sẽ tiếp tục châm cứu cho ngài, kê thêm phương thuốc, từ từ sẽ chuyện . Mấy ngày ngài giường tĩnh dưỡng.”

“Tây Nhi, tổ mẫu con... sẽ bại liệt chứ?”

Tần Lưu Tây lắc đầu: “Chữa trị kịp thời, sẽ bại liệt, chỉ là mấy ngày tới giường thôi.”

Vương thị và thở phào nhẹ nhõm.

trúng gió là do tình chí kích động mạnh. Nếu lão thái thái tự điều chỉnh, thể sẽ tái phát. Một khi tái phát, nhẹ thì bại liệt, , nặng hơn nữa thì…” Nàng hết, nhưng ai cũng hiểu ý nghĩa đằng .

Tim của lão thái thái cũng đập nhanh hơn.

“Ngài giữ tâm trạng thoải mái. Tim đập quá nhanh cũng cho ngài .” Tần Lưu Tây nhíu mày.

Lão thái thái nhắm mắt, hít một thật sâu, cố gắng cho tim đập chậm .

Lúc , Vương thị ngàn vạn lời hỏi, nhưng cũng dám, sợ lão thái thái kích động.

Tần Lưu Tây rút kim châm , : “Con kê đơn t.h.u.ố.c cho sắc. Đinh ma ma ở trông lão thái thái.” Nàng lão thái thái đang , : “Chuyện trong nhà mẫu , hai vị thẩm thẩm và cô mẫu lo liệu, ngài cần bận tâm. Chuyện bên Tây Bắc cũng sẽ thu xếp, thể nào tệ hơn bây giờ . Ngài cứ yên tâm tĩnh dưỡng, nếu ngài còn thấy họ bình an trở về.”

Thư Sách

Lão thái thái phát hai tiếng "hô hô", bà trừng mắt Tần Lưu Tây, dòng nước mắt đục ngầu chảy từ khóe mắt, khiến bà trông càng thêm già nua, gầy yếu và bất lực.

Loading...