Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 432: Đằng Chiêu ra tay độc ác

Cập nhật lúc: 2025-11-10 06:50:05
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi đuổi Phong Tu , Tần Lưu Tây rảnh rỗi việc gì . Nàng bình ngọc bên hông, dứt khoát lập một pháp đàn đơn giản ngay tại sân , dâng hương, chân đạp Cương Bộ, miệng niệm chú ngữ, mở Quỷ Môn Quan, mời Âm sai đại nhân đến áp giải quỷ.

Một đám mây đen tụ . Ở mấy căn nhà sát vách Phi Thường Đạo, một ông lão đang chống gậy trêu chọc đứa cháu nhỏ đắp tuyết, bỗng nhiên ngẩng đầu, trừng lớn mắt.

(Đám mây đen xé rách hư ... đội mũ đen, tay cầm xiềng xích... là Hắc Vô Thường trong Hắc Bạch Vô Thường ?)

(Đây là đến bắt ?)

Cộp.

Cây gậy của ông lão rơi xuống đất, phát một tiếng vang trầm.

(Mạng xong .)

Tuy nhiên, Hắc Vô Thường đáp xuống sân nhà ông, mà bay về hướng... cửa hàng tên là Phi Thường Đạo?

...

Tần Lưu Tây cũng ngờ mời đến Hắc Vô Thường. Kể từ gặp ở địa bàn của Khuông Sơn, nàng gặp ông .

“Bây giờ âm sai lười biếng đến ? Còn phiền đến Vô Thường ngài chinh?” Tần Lưu Tây trêu chọc.

Hắc Vô Thường : “Ta lúc đang ở châu phủ bắt ác quỷ, ngài triệu hoán quỷ sai nên tiện đường ghé qua, chỉ sợ đám âm sai bên hiểu chuyện, kinh động đến ngài.”

Tần Lưu Tây chắp tay, tiên kể chuyện miếu Nữ Oa, đó thả hồn ma của Từ Chân .

Từ Chân , lập tức định bỏ chạy.

Hắc Vô Thường sa sầm mặt, ném Câu Hồn Tác trói , lạnh lùng : “Thảo nào hai năm gần đây lượng hồn ít hơn năm nhiều, hóa là tên yêu đạo nhà ngươi đang bại hoại chuyện luân hồi. Thật đáng giận!”

Ông siết tay, dây xích căng lên, phát tiếng sấm sét "xẹt xẹt", giật cho Từ Chân hồn phách run rẩy, luôn miệng xin tha.

“Đại nhân yên tâm, tên yêu đạo nhất định sẽ nếm trải đủ tội phạt ở mười tám tầng địa ngục.” Hắc Vô Thường hứa với Tần Lưu Tây.

Tần Lưu Tây gật đầu, thả hết đám hồn và oan hồn thu thập , giao cho Hắc Vô Thường mang , : “Vô Thường đại nhân, mượn một bước chuyện.”

Hắc Vô Thường phóng dây xích dài , bước đến bên cạnh Tần Lưu Tây.

Tần Lưu Tây kể chuyện của Ác Phật Hủy La, ngay cả chuyện Phật cốt cũng giấu giếm.

Nghe tin Hủy La khả năng đang tìm về Phật cốt để tái tạo thể, sắc mặt Hắc Vô Thường lập tức đổi: “Phật cốt... vẫn còn xuất hiện ?”

Tần Lưu Tây gật đầu, liếc xéo ông : “Việc nhỏ . Dù cũng là do địa phủ sơ suất mới để trốn thoát. Hiện giờ biến mất như cá biển, ẩn nấp kỹ để lộ chút dấu vết. Nếu thật sự tái tạo thể như chúng nghĩ, một khi thành công, tất nhiên sẽ gây chuyện. Đến lúc đó sinh linh gặp nạn, địa phủ các ngài chịu trách nhiệm đầu tiên. Vô Thường đại nhân nên bẩm báo rõ lợi hại việc với các vị Điện Quân mới .”

Mặt Hắc Vô Thường từ đen chuyển sang tái mét.

Thư Sách

“Đa tạ đại nhân báo cho, việc nhất định sẽ bẩm báo lên .”

Tần Lưu Tây xua tay: “Vậy vất vả ngài chạy một chuyến.”

Hắc Vô Thường cũng còn tâm trí hàn huyên, lập tức xích theo một chuỗi quỷ rời .

Khi ông biến mất, từng đốm công đức kim quang bay về phía Tần Lưu Tây, vài đốm còn bay sang Đằng Chiêu và Phong Tu.

Phong Tu thấy mấy đốm công đức bay về phía , nhướng mày, khóe miệng nhếch lên, lộ một nụ tà mị.

(Chuyến thật lỗ.)

Lai chưởng quầy đang bẩm báo sự tình thấy , tim cũng hẫng mất mấy nhịp. (Nếu là tiểu cô nương, chắc chủ nhân câu mất cả hồn lẫn xác .)

...

Về đến thiên viện, Tần Lưu Tây liền nhận "đơn tố cáo" kiêm mách lẻo của tiểu sâm tinh.

“Ta cũng che chở, nhưng còn hóa hình, đ.á.n.h con hồ ly giảo hoạt , nên mới để nó đắc thủ.” Tiểu sâm tinh : “Ta rõ, mấy quả mọng đó là đại nhân ngài , chẳng thèm để lòng.”

(Đây rõ ràng là châm ngòi ly gián, oán niệm sâu nha.)

Tần Lưu Tây như nó: “Người tu luyện ngàn năm, ngươi cũng tu luyện ngàn năm, mà ngay cả hóa hình cũng . Ngày thường chỉ chui rúc trong đất đào giun !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-432-dang-chieu-ra-tay-doc-ac.html.]

Tiểu sâm tinh: “!”

(Nó là nhân sâm, yêu quái phong chính, hóa hình là hóa hình ?)

chút ấm ức: “Ta tuy hóa hình , nhưng nhiều nhân sâm ngàn năm còn tu luyện linh trí, chỉ thể bắt t.h.u.ố.c thôi đó.”

Tần Lưu Tây “Ừ” một tiếng: “Vậy là ngươi "ẩn " (cẩu) đấy.”

Tiểu sâm tinh tự kỷ: “...” (Đây rõ ràng là đang mắng sâm mà.)

“Về chôn trong đất , đừng ở đây giả vờ đáng thương, giống chút nào.” Tần Lưu Tây xua tay.

“Vâng.”

Tiểu sâm tinh ủ rũ cụp đuôi về cái chậu của , xổm xuống, tự vùi đất, chỉ để lộ mấy cái cành lá lởm chởm, đáng thương (do đ.á.n.h với Phong Tu mà còn sót ).

Đằng Chiêu thấy , : “Sư phụ, con tưới cho nó chút nước, tiện thể chôn thêm viên ngọc thạch, bổ sung chút linh khí.”

Tiểu sâm tinh khẽ động đậy. ( mà.)

Tần Lưu Tây để ý, mặc cho đồ bưng tiểu sâm tinh . Nàng nhận lấy của Kỳ Hoàng, hỏi chuyện trong nhà.

“Mấy hôm Thuần thiếu gia bọn họ về nhà, qua kỳ khảo thí tháng, thể ở thư viện tiếp tục học. Lão thái thái vui lắm, bày tiệc nhỏ ăn mừng.” Kỳ Hoàng : “Nghe Lý thúc , bây giờ việc kinh doanh mứt hoa quả cũng guồng, thường xuyên lính tuần thành tuần tra, cũng ai dám đến cửa hàng gây sự. Đám tiểu quỷ canh ở bên đó cũng truyền về tin tức gì .”

(Xem Vu Khâu Tài giữ lời hứa, cho tuần là thật.)

, biểu tiểu thư còn gửi tới một đôi bọc đầu gối.” Kỳ Hoàng lấy từ kệ xuống một cái bọc nhỏ, mở , bên trong là một đôi bọc đầu gối, bằng da chuột và bông, trông quá quý giá, nhưng đường may tinh xảo.

Tần Lưu Tây cầm lên liếc một cái: “Để đó , ngươi dùng thì cứ lấy.”

Với tu vi của nàng, cũng cần quần áo chống lạnh quá dày, bọc đầu gối cũng cần thiết.

“Cũng là tấm lòng của cho ngài. Ta thấy đôi bọc gối may chắc chắn, ngài quỳ kinh văn đeo cũng đỡ lạnh.” Kỳ Hoàng cất .

“Bọn họ cũng thông minh đấy. Đám Tần Minh Châu gây sự gì chứ?”

Kỳ Hoàng : “Ta thấy nhị tiểu thư các cô cẩn thận, dè dặt như đám biểu tiểu thư. Tuy quần áo mặc khôi phục như , nhưng tháng vị tiểu cô nãi nãi ở Đông Bắc gửi đồ tới, thấy đám nhị tiểu thư may quần áo mới, còn cả áo choàng, chỉ là chê bộ lông nào .”

Tần Lưu Tây: “Được voi đòi tiên. Không cần để ý, dù lão thái thái cũng gì. Lão nhân gia thấy qua sự chênh lệch rõ ràng đó mà còn nhịn , chúng càng cần bận tâm.”

Kỳ Hoàng . Cũng đúng.

Tần Lưu Tây chuyện với cô một lúc, định chuẩn đến phòng thuốc, thấy tiểu sâm tinh la hét kêu cứu mạng, lao đến như một mũi tên.

“Đại nhân! Ngài nếu gì bất mãn với tiểu sâm, cứ việc răn dạy! Sao để Huyền Nhất tiểu đạo tay độc ác với tiểu sâm thế !” Tiểu sâm tinh t.h.ả.m thiết bò theo ống quần nàng lên lóc kể lể. (Nó còn tưởng , ai ngờ tay với sâm!)

Tần Lưu Tây ban đầu hiểu, nhưng khi thấy mấy cành lá đầu nó cắt tỉa gọn gàng, ngay ngắn...

Nàng hiểu !

Tiếng lớn từ thiên viện truyền ngoài.

Ai tai thính , lập tức rùng . Đại tiểu thư về!

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...