Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 431: Chỉ điểm

Cập nhật lúc: 2025-11-10 06:50:04
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba ngày , Tần Lưu Tây và nhóm của trở về Li Thành. Trong ba ngày , tuy họ hết Lăng huyện, nhưng cũng "hao tốn chút công sức" để phá hủy hết những búp bê đất nặn đưa khỏi miếu Nữ Oa.

Trong mười mấy búp bê đất nặn đó, những trường hợp đầu thai bụng , nàng liền phá hủy Dẫn Hồn Phù. Với một gia đình rõ ràng xem trọng nữ , Tần Lưu Tây còn nhập mộng cảnh cáo, nếu đối xử với đứa trẻ sẽ gặp báo ứng. Còn về việc đối phương sẽ thế nào, thì trong phạm vi kiểm soát của nàng.

Những gia đình phúc vận, gia cảnh khá giả, nàng cũng chỉ hủy lá bùa, vì những nhà như , dù sinh nữ cũng sẽ nuôi nấng đàng hoàng, tồn tại chuyện phá thai nhiều .

Những trường hợp kịp đầu thai, Tần Lưu Tây thu hồi bộ, chuẩn khi về sẽ lễ siêu độ, lập đàn mời quỷ sai, "đóng gói" đưa .

Trường hợp cuối cùng là ở Li Thành, thật trùng hợp ở ngay phường Khánh Lạc, bên cạnh phường Trường Thọ.

Tần Lưu Tây tiễn Đặng Đại Võ, theo họ mấy ngày nay, trở về. Nàng cho bạc coi như tiền công vất vả, mà tặng mấy lá bùa bình an, cho hai đơn t.h.u.ố.c điều trị thể, đều là loại thể cường kiện thể, kéo dài tuổi thọ.

Đặng Đại Võ vui mừng hớn hở về nhà.

Đi theo Tần Lưu Tây mấy ngày, mở mang tầm mắt. Anh miếu Nữ Oa hại , còn họ thì phá hủy búp bê đất nặn. Dọc đường, hễ gặp bệnh, nàng đều thuận tay châm cứu, kê đơn thuốc. Có lúc nàng còn chỉ điểm vài câu huyền cơ, còn tiền thù lao thì tùy ý, đưa gì nàng nhận nấy.

(Vị nữ quan tâm thật thiện. Xem Tết đến Thanh Bình Quan dâng hương, thỉnh một pho tượng thần về thờ, nhất định sẽ bảo hộ gia trạch bình an.)

Tần Lưu Tây "kéo" thêm một nhà tín đồ. Nàng nhà của cuối cùng búp bê đất nặn, liếc qua căn nhà, đuôi lông mày khẽ nhướng lên.

Phong Tu ghé sát , : “Xem nhiều nhà như , nhà kim cát chi khí (khí lành màu vàng) nồng đậm nhất. Xem hồn trong con búp bê đất nặn cũng chút phúc vận.”

Tần Lưu Tây gật đầu.

Luồng kim cát chi khí dày đặc như chứng tỏ gia đình phúc vận, sinh ở đây, chắc chắn sẽ giống như những hồn đáng thương luân hồi lặp lặp .

“Các vị tìm ai ?”

Phía , tiếng truyền đến.

Tần Lưu Tây và đầu , thấy một thanh niên chừng hai mươi mấy tuổi đang dìu một thiếu phụ trạc tuổi. Bụng của thiếu phụ nhô lên, m.a.n.g t.h.a.i mấy tháng.

Tần Lưu Tây mở Thiên Nhãn, liếc mắt một cái liền đứa trẻ trong bụng cô là trai gái.

“Chúng chỉ ngang qua, thấy cây lựu mọc quá, nên thêm vài cái.” Tần Lưu Tây chỉ cây lựu vươn cành ngoài tường.

Đôi vợ chồng trẻ thấy họ dung mạo tuấn tú, khí chất cao quý, giống , liền : “Cây lựu nhà chúng quả cũng ngọt lắm. Đợi đến khi quả, mời các vị đến nếm thử.”

“Được.” Tần Lưu Tây tủm tỉm: “Chúng ở ngay phố Hồng Bạch, phường Thọ Hỉ, cách đây cũng gần. Đến lúc đó nhất định sẽ tới.”

Đôi vợ chồng trẻ ngờ gần như , liền : “Hóa là hàng xóm, các vị cứ tự nhiên đến nhé.”

“Tương phùng là duyên. Xin chúc mừng cử nhân lão gia sắp tin vui sinh con gái. Đứa trẻ sẽ mang đến phúc vận cho ngài.” Tần Lưu Tây đưa một lá bùa bình an qua: “Tặng ngài lá bùa , chúc ngài lên kinh ứng thí thuận lợi.”

Người thanh niên sững sờ, mãi đến khi vợ huých nhẹ tay mới vội vàng nhận lấy, lời cảm tạ.

Tần Lưu Tây lúc mới dẫn Phong Tu và Đằng Chiêu rời .

Đằng Chiêu hỏi: “Sư phụ, búp bê đất nặn nhà họ cần xử lý ạ?”

“Đã hủy .”

Phong Tu búng trán : “Bản lĩnh của sư phụ con lớn lắm, học hỏi .”

...

Mà đôi vợ chồng trẻ vẫn còn ngơ ngác về nhà. Một bà lão phúc hậu thấy họ, vội : “Về ?”

Người thanh niên gật đầu, suy nghĩ một chút kể chuyện xảy ở cửa.

Bà lão sững sờ, vui mừng vỗ tay : “Xem là gặp cao nhân chỉ điểm . Sang năm Lương ca (tên chồng) thi nhất định sẽ tin . Tốt quá, tin vui sinh con gái cũng , đây là đứa con đầu lòng của hai con mà. Trước nở hoa kết quả, giống hệt cây lựu nhà .”

Người thiếu phụ chồng , cũng thở phào nhẹ nhõm, thêm: “Người đó còn đứa bé sẽ mang phúc vận đến cho Lương ca nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-431-chi-diem.html.]

“Nó đến nhà chúng thì đều là phúc vận.” Bà lão : “Mau nhà , trời lạnh .”

Người thiếu phụ phòng, theo bản năng về phía con búp bê đất nặn đang thờ chiếc bàn nhỏ giường. Vừa , cô sững sờ. (Sao con búp bê cháy đen thế ?)

qua cầm lên, thấy nóng, liền vội buông tay. Con búp bê rơi xuống, vỡ nát. Ở chỗ bụng nó, một ít tro đen, như thể đốt cháy.

Tim thiếu phụ đập thình thịch. Cô đưa tay xoa bụng, như cảm nhận sự vuốt ve, đứa trẻ trong bụng khẽ đạp một cái. Vẻ mặt cô trở nên dịu dàng.

(Là do con đến, nên con búp bê công thành thoái ?)

Người thiếu phụ lấy chổi, quét dọn mảnh vỡ búp bê, mang chôn gốc cây lựu.

...

Từ khi đông, đường cũng ít . Khi Tần Lưu Tây bọn họ trở Phi Thường Đạo, phát hiện mấy ăn xin đang co ro bên tường cửa hàng. Nàng liếc vài cái trong.

Tuy đội mũ bông dày, mặc áo bông thanh y, nhưng lông mi và lông mày của Đằng Chiêu vẫn đóng một lớp sương băng.

Cậu sư phụ và Phong Tu, chút hâm mộ. Tu vi đến cảnh giới của họ, chẳng hề cái lạnh ảnh hưởng, quần áo mỏng manh mà hề thấy lạnh. Lão yêu quái thậm chí còn khoác một lớp áo sa bên ngoài, trông lòe loẹt... , phiêu dật.

“Chủ tử về.” Trần Bì thấy Tần Lưu Tây, vội đón: “Lần ngài lâu. A, Phong chủ nhân ngài cũng về ?”

Phong Tu : “Ta còn tưởng tiểu Trần Bì thèm thấy nữa cơ.”

“Sao thể.” Trần Bì xong câu đó, bồi thêm một câu ánh mắt hài lòng của Phong Tu: “Chỉ là nhất thời chú ý tới.”

Phong Tu: “...” (Một to đùng thế chú ý? thể so bì với tiểu tổ tông trong mắt ngươi mà!)

Thư Sách

(Sự sỉ nhục quá lớn!)

Vạn Sách cũng tiến lên hỏi an. Đầu tiên tò mò liếc Phong Tu, trai đến mức giống thật, đó Đằng Chiêu, lông mi còn đọng sương, liền : “Đệ bưng cho tiểu đạo trưởng bát canh gừng. Anh Trần Bì, pha t.h.u.ố.c cho họ .”

Tần Lưu Tây đẩy Đằng Chiêu trong: “Vào nhà bếp lấy nước ấm rửa mặt .”

Thấy Đằng Chiêu , Tần Lưu Tây hỏi Trần Bì: “Sao chuẩn canh gừng?”

Trần Bì liền kể: “Mấy ngày nay trời càng lạnh hơn. Mấy hôm ngất xỉu cửa hàng chúng . Lão tướng quân (Đông Dương Hầu) thấy , liền bảo chúng cho một bát canh gừng, còn cho chút bạc, bảo chúng nấu sẵn, phòng khi chịu nổi lạnh thì còn phúc. Mấy ăn xin gần đây tin cũng kéo tới.”

“Thảo nào cửa thêm nhiều lang thang.” Tần Lưu Tây hiểu .

Trần Bì : “Lão tướng quân cho bạc, ngươi liền dứt khoát nấu luôn thuốc. Có khách thì chiêu đãi, thì chúng tự uống, hoặc cho ngoài uống, cũng tốn kém bao nhiêu.”

“Tốt lắm.”

Phong Tu lười biếng nhận lấy tách t.h.u.ố.c ấm áp Trần Bì đưa, : “Cái lão tướng quân cũng mượn hoa hiến Phật ghê.”

Tần Lưu Tây liếc : “Ngươi nên về Trường Sinh Điện ?”

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...