Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 413: Sợ bị sét đánh

Cập nhật lúc: 2025-11-08 06:37:37
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một câu "cứu " khiến gã gia nhân và Mã phu nhân đều sững sờ.

Gã gia nhân chút hoảng hốt. Lần đến, gì cũng cửa, bây giờ còn bước đuổi về ?

“Khoan , đại sư, ngài còn xem cho thiếu gia nhà mà, cứu ?” Gã gia nhân chút sốt ruột.

Tần Lưu Tây hất cằm về phía Mã thiếu gia: “Đây là đang thấy ?”

Mã phu nhân tức điên lên, : “Cửa hàng của các ngươi mở để giỡn mặt khác ? Chúng từ ngàn dặm xa xôi đội gió tuyết đến đây, ngươi còn hỏi một câu cứu , là đang trêu đùa chúng ? Chính các ngươi chúng tự tới cửa, bây giờ bảo cứu , là các ngươi đùa giỡn khác! Rốt cuộc là bản lĩnh nên cứu , cứu!”

Tần Lưu Tây thản nhiên : “Ta rõ từ , dù các ngươi đến thì cũng chắc cứu . Chẳng lẽ ngươi hiểu?”

Câu là nàng gã gia nhân mà .

Sắc mặt gã gia nhân trắng bệch. Hắn nghĩ Tần Lưu Tây chỉ mà thôi, nhưng ngờ nàng thật sự cứu.

“Đại, đại sư, …”

Mã phu nhân gằn giọng: “Chính là các ngươi đùa giỡn chúng ! Một cái cửa hàng nhỏ bé như ngươi mà dám trêu đùa , là ai ?”

Đấy, chủ nào tớ nấy, cái giọng điệu y hệt .

Tần Lưu Tây như gã gia nhân.

Gã gia nhân mặt đỏ bừng, cúi gằm đầu.

Vị hộ vệ của Đông Dương Hầu đang gác ở cửa thấy Mã phu nhân sắp ầm lên, liền tiến lên hai bước, Tần Lưu Tây, : “Đại sư, cần đuổi bọn họ ?”

Lúc Mã phu nhân mới chú ý đến mấy hộ vệ. Thấy bọn họ toát sát khí, qua là dễ chọc, đầu óc bà lập tức tỉnh táo vài phần. Bà nhớ lời gã gia nhân, rằng cửa hàng chống lưng.

Chẳng lẽ là những ?

thu vài phần lửa giận, cố nén giận : “Chúng từ Lăng huyện tới, ngươi thể cứ thế đuổi chúng khỏi cửa? Dù ... dù cũng xem cho nó một chút, bao nhiêu bạc cũng thể trả.”

“Thiếu gia nhà bà vì nên nỗi , chẳng lẽ trong lòng bà tự ?” Tần Lưu Tây chằm chằm bà : “Gieo nhân nào gặt quả nấy, bao nhiêu chuyện ác thì đều trả giá.”

Mã phu nhân co rụt đồng tử, lùi hai bước, tim đập thình thịch.

lảng tránh ánh mắt, nuốt nước bọt, cố gắng né tránh đôi mắt đen thẳm như hồ nước sâu của Tần Lưu Tây, nhưng ánh mắt dường như bám riết lấy bà như hình với bóng.

Các hộ vệ ở cửa đưa mắt , dùng khẩu hình hỏi: (Ngươi ?)

Trương Chiêu, vị tiểu tướng dẫn đầu, tinh mắt thấy Tần Lưu Tây đang giấu tay lưng, nắm thành quyền. Ông vẻ mặt nàng, một vẻ lạnh lùng và chán ghét mà ông từng thấy.

Thư Sách

Trương Chiêu bất giác theo tầm mắt của nàng về phía đang co rúm trong chiếc áo khoác đen. (Kẻ gì?)

Mã phu nhân c.ắ.n chặt răng, "bịch" một tiếng quỳ xuống: “Đại sư, là mắt thấy Thái Sơn, là ăn lỗ mãng. Xin ngài đại nhân đại lượng, đừng so đo với , cứu con trai với! Người tu đạo các ngươi, đều chú trọng trừ tà, giữ gìn chính đạo ? Bây giờ con quỷ ám, chẳng lẽ ngài nên thu phục đám tà ma đó?”

Tần Lưu Tây : “Trừ tà giữ gìn chính đạo? Ai là tà, ai là chính? Trong mắt , tội ác ngập trời, chính là tà! Còn những phụ nữ vô tội và cả những đứa trẻ kịp đời c.h.ế.t oan vì , họ bất quá chỉ là đến báo thù mà thôi. Sát nghiệt, nghiệp chướng nặng như , cứu , vì sợ sét đánh!”

Nàng dứt lời, liền vung tay. Chiếc áo khoác đang trùm kín bỗng như một bàn tay vô hình lột xuống, để lộ gã nam tử trẻ tuổi gầy trơ xương.

Người nọ, hai mắt trũng sâu, quầng mắt thâm đen, gương mặt còn chút thịt, gò má nhô cao, sắc mặt còn chút huyết sắc, một bộ dạng tinh huyết cạn kiệt, sắp c.h.ế.t đến nơi.

điều quỷ dị nhất là, dù gầy đến mức đó, thì bụng căng phồng lên, giống hệt như phụ nữ mang thai.

Mọi sợ đến mức nhảy dựng lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-413-so-bi-set-danh.html.]

Bộ dạng thật quá đáng sợ.

Mã phu nhân thét lên một tiếng chói tai, vội vàng bảo nhặt áo khoác lên phủ cho .

Tần Lưu Tây mặt cảm xúc, cụp mắt xuống. Ở góc tường, nơi khác thể thấy, một thiếu phụ trẻ tuổi đang quỳ ở đó, lóc kể lể về sự bất hạnh của .

Nàng là một tân nương, mới 17 tuổi, thành đầy một năm mang, tình cảm vợ chồng vô cùng . khi nàng m.a.n.g t.h.a.i sáu tháng, tên súc sinh Mã Hiếu Vệ đó để ý phố, cưỡng ép kéo về tư viện lăng nhục đến c.h.ế.t.

“…Mã Hiếu Vệ là một tên súc sinh vạn ác. Hắn chơi bời trác táng, việc ác nào , còn đặc biệt thích phụ nữ mang thai. Ta và hai vị tỷ tỷ đều c.h.ế.t trong lúc m.a.n.g t.h.a.i tay .” Nữ quỷ trẻ tuổi phẫn hận : “Hắn là con trai độc nhất của tri huyện đại nhân, chúng chỉ là những phụ nữ nông dân hề thế lực. Chúng c.h.ế.t , Mã gia liền lợi dụng phận bồi thường mấy lượng bạc cho qua chuyện. Nhà chồng của Trần tỷ tỷ là t.h.ả.m nhất, họ vì đòi công đạo mà náo loạn, kết quả cả nhà gán cho tội danh mưu hại tri huyện tống đại lao, đó đày sung quân, c.h.ế.t t.h.ả.m đường.”

Tần Lưu Tây sang, một nữ quỷ hai mắt đỏ ngầu đang ghì chặt cổ Mã Hiếu Vệ, bên cạnh nàng, một tiểu quỷ còn dính dây rốn đang ghé n.g.ự.c Mã Hiếu Vệ, ngẩng đầu sức hút dương khí của .

Ngoài đôi con , còn một nữ quỷ khác đang bám chặt lấy chân .

Mấy oan hồn tụ , khiến oán khí và sát khí Mã Hiếu Vệ đen kịt như mực.

Nữ quỷ trẻ tuổi vốn cũng ở . Khi đến gần Phi Thường Đạo, bọn họ tự dưng hoảng hốt, thấy Tần Lưu Tây thì chỉ bỏ chạy, sợ nàng thu phục, thể báo thù.

Bởi vì những đạo sĩ phân biệt đúng sai, cứ thấy lệ quỷ hại thu phục.

Tần Lưu Tây , bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm.

“Còn chồng , vì báo thù cho , cầm đao g.i.ế.c , nhưng bùa hộ mệnh, nên tránh một kiếp!” Nữ quỷ trẻ tuổi đến đây, sợ hãi Tần Lưu Tây: “Lá bùa đó là do ngài vẽ.”

Tần Lưu Tây gật đầu: “Không cho .”

Nữ quỷ vội : “Ta , là cướp từ tay khác. Dân phụ cũng dám trách ngài.”

“Đại sư, ngài đang chuyện với ai ?” Gã gia nhân hai chân run lẩy bẩy, ngay cả Mã phu nhân cũng kinh nghi bất định nàng.

Tần Lưu Tây mím môi: “Đương nhiên là chuyện với chủ nợ của thiếu gia nhà các ngươi.”

Gã gia nhân thấy lạnh sống lưng, vội lùi mấy bước.

Mã phu nhân càng thêm mặt cắt còn giọt máu.

“Oan đầu, nợ chủ, đây là mệnh. Hắn hại ba , đều là một xác hai mạng, tổng cộng là sáu mạng . Ai cũng cứu !” Tần Lưu Tây lạnh lùng ném một câu, xoay trong.

Gã gia nhân nuốt nước bọt. Nàng hết chuyện, quả nhiên là đại sư, nhưng... nàng tay cứu!

“Không, , đại sư! Chúng trả tiền, ngài bao nhiêu cũng ! Cầu xin ngài cứu nó, chỉ một đứa con trai thôi!” Mã phu nhân vội xông lên, đuổi theo.

Thế nhưng, bà chạy hai bước ngã sấp xuống đất, hai chân như thứ gì đó ôm chặt, thể động đậy, sợ đến mức bà hét lên thất thanh.

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...