Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 409: Bị Thiếu quan chủ "khoe kỹ năng"
Cập nhật lúc: 2025-11-08 06:37:33
Lượt xem: 59
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đông Dương Hầu vạn ngờ, sống đến từng tuổi khám bệnh trong một căn lều sơ sài, còn châm cứu, và quan trọng nhất là... ông đem "ca bệnh mẫu" để dạy học. là chuyện đời trăm triệu nghĩ tới.
Ban đầu, trong lòng ông chút ái ngại, sợ Tần Lưu Tây châm chuẩn, đ.â.m sai huyệt vị. Dù thì nàng cũng châm cứu, trả lời câu hỏi của mấy vị lão đại phu đang vây quanh.
Châm pháp "Thiêu sơn hỏa" phức tạp, là sự kết hợp của các thủ pháp nhanh-chậm, nâng-ấn, cửu-lục (9-6), vê-xoay, hô hấp, đóng-mở... Kỹ thuật hạ châm và lưu châm cũng vô cùng quan trọng.
Giống như nàng đang , châm sâu cạn, nâng kim và vê xoay thế nào, cần nâng-ấn bao nhiêu lưu châm, chú ý những gì... Ông mà chẳng hiểu gì, nhưng mấy vị đại phu thì như đói vớ ăn, như đả thông hai mạch Nhâm Đốc, bế tắc đều khai thông.
Thậm chí còn cầm sẵn ngân châm trong tay, chăm chú quan sát thủ pháp của Tần Lưu Tây, học theo động tác nâng-ấn của nàng.
Đông Dương Hầu vẻ mặt thận trọng ham học hỏi của họ, nghĩ đến lời Tần Lưu Tây (học thể cứu nhiều hơn), liền một lời nào. Thôi cũng , chỉ là ca bệnh mẫu, ông vinh dự cũng là một việc công đức.
Hơn nữa, Tần Lưu Tây tuy luôn miệng giải đáp, nhưng khi hạ châm huyệt vị, tay nàng hề run, chút do dự, thuần thục đến mức thuộc lòng.
Đông Dương Hầu ghế, Tần Lưu Tây châm chân , miệng vẫn ngừng về các thuật châm cứu trong y kinh, ông khỏi than thầm: Tuổi còn nhỏ như , bản lĩnh cao cường đến thế. Không sư phụ của nàng là bậc cao nhân thế nào!
"...'Thiêu sơn hỏa' đa phần dùng cho các chứng tê lạnh, tê dại, hư hàn... Trong quá trình châm, nếu cần dùng phép 'hô hấp bổ tả', báo cho bệnh nhân để họ phối hợp. Khi chúng thi châm, nhất định 'kim rời tay, tâm châm hợp nhất', tập trung cao độ, mới thể đạt hiệu quả cao nhất." Tần Lưu Tây cần mấy vị lão đại phu, chỉ hạ châm , giống như đang thuộc lòng sách.
Mọi chỉ cảm thấy đang nàng "khoe kỹ năng" mặt. Nàng đúng là "tâm châm hợp nhất", nhưng là "nhất tâm nhị dụng" (một lúc hai việc). Ai thi châm dạy học như nàng, đ.â.m sai, thậm chí cần thở dốc chứ? Bọn họ nổi!
Vừa , Tần Lưu Tây cảm nhận nhịp thở của Đông Dương Hầu để rút kim , khiến ông cảm giác hàn khí theo kim rút ngoài.
Tần Lưu Tây lưu châm ở tất cả các huyệt vị, đầu ngón tay nàng khẽ búng, đuôi kim rung lên. Nàng Đông Dương Hầu : "Tuy đau một chút, nhưng tin chút đau ngài để mắt. Cảm giác tê, căng và nóng ran đều là bình thường."
"Nóng ran? Đó là lý do gọi là châm pháp 'thiêu sơn' (đốt núi) ?" Đông Dương Hầu tò mò hỏi.
Tần Lưu Tây gật đầu, : "Ngài vốn khí hư, châm huyệt vị là để 'hư thì bổ', khí đủ thì kim châm sẽ sinh nhiệt. Châm pháp vận hành khí huyết, lưu thông , thể đẩy hàn khí và ẩm thấp ngoài. Kinh lạc thông, khí huyết vận hành trơn tru, tự nhiên bệnh sẽ tiêu tan. Ngài thấy hai chân nóng lên, chẳng dễ chịu hơn cái lạnh thấu xương lúc ?"
Đông Dương Hầu cảm nhận , ông chút kích động: " là như ! Đôi chân còn lạnh buốt đến tận xương như khi châm nữa."
Mao đại phu và những khác , đều hau háu những cây kim đang lưu , hận thể tự ông để thử cảm giác đó.
Tranh thủ lúc lưu châm, Tần Lưu Tây hỏi là đáp, thậm chí còn cầm tay chỉ dạy châm pháp cho họ, khiến vị Hoàng đại phu dũng cảm thỉnh cầu lúc nãy kích động đến mức buột miệng gọi "Sư phụ".
Tần Lưu Tây: "Ta đồ , dám nhận các vị sư phụ, đây chỉ là đồng nghiệp giao lưu, cùng tu công đức thôi."
Thư Sách
Hoàng đại phu : "Cũng ai cũng vô tư như ngài. Như vầy, ngài dạy châm pháp , một phương t.h.u.ố.c tổ truyền chuyên trị chứng băng lậu của phụ nữ, nguyện chép tặng Thiếu quan chủ, xem như cùng cứu đời."
Những khác cũng phản ứng , sôi nổi cũng một đơn t.h.u.ố.c hoặc một kỹ năng độc môn dâng tặng, xem như qua .
Bất kể Tần Lưu Tây cần , nàng đều tươi nhận hết, còn niệm một câu "Phúc Sinh Vô Lượng Thiên Tôn", khuyên bọn họ nên lên Thanh Bình Quan xin một lá bùa hộ mệnh mang về cho bình an.
Đoàn của Đông Dương Hầu cảnh , tâm trạng vô cùng phức tạp. Họ vốn chỉ đến tìm thầy chữa bệnh, giờ trông cứ như thể vô tình xông một buổi... đại hội giao lưu y thuật.
Tâm trạng Đông Dương Hầu càng dâng trào, ông càng cảm nhận đôi chân khôi phục ít tri giác, liền càng thấy may mắn vì cố chấp bỏ , mà theo lời lão bộc. Tuệ Năng đại sư quả nhiên tiết lộ thiên cơ.
Tần Lưu Tây thấy đủ thời gian lưu châm, liền rút kim cho Đông Dương Hầu, nhanh chóng ấn day, bịt huyệt để giữ ấm bên trong.
"Châm thêm hai nữa là , cứ cách một ngày ngài đến."
Lão bộc vội vàng hỏi: "Cũng là đến căn lều ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-409-bi-thieu-quan-chu-khoe-ky-nang.html.]
"Ở phố Hồng Bạch, phường Thọ Hỉ, Li Thành một cửa hàng tên là 'Phi Thường Đạo', đó là tiệm của . Lão tướng quân thể đến đó châm cứu." Tần Lưu Tây .
Đông Dương Hầu vô cùng kinh ngạc: "Cô là Thiếu quan chủ của Thanh Bình Quan ? Người xuất gia mà cũng mở cửa hàng?"
"Ta tuy là xuất gia nhưng thoát ly trần tục. Rượu vẫn uống, thịt vẫn ăn, hôn nhân tự do. Lợi nhuận kinh doanh của cửa hàng, cũng một phần chuyển đến Thanh Bình Quan để tiền dầu mè cho việc thiện." Tần Lưu Tây thở dài: "Không còn cách nào khác. Thanh Bình Quan của chúng mới mở cửa mười năm, hương khói vẫn thể gọi là đại vượng, phát triển tín đồ, nhiều việc thiện hơn, cũng chỉ đành cố gắng tích cóp thêm tiền dầu mè."
Mọi : Hiện tại xuất gia cũng dễ dàng gì nhỉ?
Đông Dương Hầu ha hả: "Thiếu quan chủ tuổi còn trẻ mà hết lòng vì đạo quan như ."
"Gánh nặng đường xa mà." Tần Lưu Tây : "Lão tướng quân nếu vội, cũng thể lên đạo quan bái lạy Tổ sư gia, ngài sẽ phù hộ cho."
"Ta vốn dĩ cũng định lên đó." Đông Dương Hầu liếc lão bộc.
Lão bộc vội vàng móc mấy tờ ngân phiếu trong n.g.ự.c đưa qua: "Thiếu quan chủ, đây là tiền khám bệnh. Không loại đan d.ư.ợ.c ...?"
"Hôm nay là khám bệnh từ thiện, thu tiền khám. Lòng của các vị, thể lên đạo quan góp dầu mè, thắp đèn. Đơn t.h.u.ố.c thì các vị cứ đến Trường Sinh Điện bốc. Còn loại đan d.ư.ợ.c đó, sẽ luyện chế cho lão tướng quân trong hai ngày tới. Hôm ngài đến châm cứu thì lấy luôn thể." Tần Lưu Tây nhận ngân phiếu.
Lão bộc sững sờ, sang lão hầu gia.
Đông Dương Hầu liền : "Vậy chúng lên đạo quan bái thần."
Tần Lưu Tây mỉm gật đầu, hẹn với ông thời gian châm cứu gì thêm.
Đông Dương Hầu dậy. Gã sai vặt theo bản năng vội đưa tay đỡ, nhưng cánh tay chợt khựng giữa trung: "Lão Hầu gia, ngài... ngài tự thẳng ?"
Lão bộc cũng kinh ngạc thôi. Mấy ngày nay trời lạnh, chân lão hầu gia yếu tê, lên đều đỡ.
hiện tại, ông tự dậy .
Đông Dương Hầu cũng sững sờ, ông thử cử động chân, liền lảo đảo.
Tần Lưu Tây vội đỡ lấy ông: "Không cần vội. Châm thêm hai nữa, uống thuốc, chứng tê dại sẽ hết, sức lực cũng sẽ dần dần hồi phục."