Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 401: Không thiếu người chống lưng
Cập nhật lúc: 2025-11-07 07:08:18
Lượt xem: 57
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vu phu nhân đến đây hẳn là vì Tần Lưu Tây khám thai, mà chủ yếu là đến quen, để nếu việc cần tìm cũng dễ dàng hơn.
Chỉ là bà ngờ, cửa hàng kinh doanh những thứ chút kỳ quái.
Tần Lưu Tây bắt mạch xong, : “Phu nhân yên tâm, thai nhi định. Đã là t.h.u.ố.c thì ba phần độc, bà cần uống thêm t.h.u.ố.c dưỡng thai gì, chỉ cần chú ý sinh hoạt và ăn uống điều độ là . Thai gần năm tháng, phu nhân cũng da thịt hơn nhiều. Thường ngày nên ăn uống quá tẩm bổ, nên ăn nhiều rau quả, mỗi ngày một quả trứng gà. Nhà điều kiện thì dùng thêm chút tổ yến, thỉnh thoảng ăn chút canh hầm bổ dưỡng là đủ .”
“Phụ nữ thai mà tẩm bổ ? Một ăn nuôi hai cơ mà.” Vu Khâu Tài hiểu.
Tần Lưu Tây mỉm : “Phu nhân tuổi cũng còn trẻ, nếu ăn uống quá bổ, chất bổ cũng sẽ nuôi thai nhi. Một khi thai nhi quá lớn, đến lúc sinh nở sẽ gặp chút phiền phức. Mỗi ngày ba bữa đảm bảo chút thịt là , cần quá mức. Nên ăn nhiều bữa nhỏ, ăn xong cho tiêu cơm.”
Nàng ngoài cửa hàng, tuyết bắt đầu rơi. Nàng tiếp: “Hiện giờ trời lạnh, tiện ngoài tản bộ, nhưng dù chỉ trong phòng cũng giúp tiêu thực. Rèn luyện thể khi sinh sẽ giúp việc sinh nở thuận lợi hơn. Đây cũng là thêm, đến cuối thai kỳ, các đại phu và bà mụ thông thường cũng sẽ dặn dò những điều .”
Vu phu nhân chút ngượng ngùng sờ mặt: “Không , cô kịp thời. Dạo cứ thấy đói, ăn nhiều thêm một chút, bất tri bất giác... suýt nữa thì gây chuyện.”
Tần Lưu Tây định khiêm tốn vài câu, bỗng đội gió tuyết xông .
“Ai là chủ sự ở cửa hàng ?” Người nọ mặt mày hốt hoảng, chạy hỏi ngay.
Tần Lưu Tây dậy, vòng qua bàn, chắn mặt Vu phu nhân, đồng thời hiệu bằng mắt cho Vu Khâu Tài.
Vu phu nhân thấy hành động bảo vệ của nàng, kìm mà nở một nụ ấm áp.
Tần Lưu Tây mới đến: “Ta là chủ nhân, chuyện gì?”
“Ngươi ? Trẻ tuổi như .” Người nọ đ.á.n.h giá Tần Lưu Tây từ xuống , nhíu mày : “Vậy ở đây đại sư trừ tà ? Mau gọi ông đây theo , lão gia nhà sẽ trả hậu hĩnh.”
Tần Lưu Tây đáp: “Trong tiệm hiện vẫn còn khách, thể ngoài. Nếu cần khám, xin quý chủ của ngươi tự đến đây.”
“Cái gì? Phải tới đây? Này, ngươi lão gia nhà là ai , ông ...”
“Bất kể là ai, cần khám bệnh thì chỉ thể đến đây.” Tần Lưu Tây liếc , : “Hơn nữa, dù đến, cũng chắc giúp quý chủ của ngươi.”
“Chà, ngươi đúng là vẻ đây!” Người nọ giậm chân.
“Ngươi mới là kẻ vẻ!” Vu Khâu Tài bước lên một bước, lạnh lùng : “Cầu thì thái độ của cầu, thái độ của ngươi là thế nào? Muốn cưỡng ép ? Lão gia nhà ngươi là ai, bản quan cũng xem là vị quan lão gia nào mà quan uy lớn đến , gọi ai là đó ?”
“Không sai, bản công tử cũng xem, là ch.ó nhà quan nào xích, chạy đây sủa bậy.” Chu Nguy từ trong sảnh , theo là Chu Ngưng.
Vu Khâu Tài xoay , thấy Chu Nguy toát lên vẻ quý khí, dung mạo vài phần quen thuộc, nhưng nhớ gặp ở .
Chu Nguy tới, gật đầu chào Vu Khâu Tài , mới gã gia nhân mặc áo bông ngắn, ngạo nghễ : “Chính là ngươi đang sủa bậy ở đây?”
Ánh mắt lạnh lùng và khinh thường, như thể đang một con kiến.
Gã gia nhân lập tức hai bóng gió, thêm uy nghiêm bức , cái đầu đang hỗn loạn bỗng tỉnh táo .
Hắn bình thường theo thiếu gia nhà Mã đại nhân ở nha môn tri huyện Lăng huyện bên cạnh, quen thói tác oai tác quái. Vừa vội vã chạy tới, cũng kỹ tình hình mà ăn hàm hồ, bây giờ xem , là đá tấm sắt .
Gã gia nhân cũng là kẻ sắc mặt, đầu óc tỉnh táo , thấy những trong tiệm đều khí độ bất phàm. Người lớn tuổi hơn còn tự xưng "bản quan", toát uy nghiêm của bậc bề , thậm chí còn hơn cả tri huyện đại nhân nhà . Biết đắc tội, vội vàng chắp tay tạ .
“Tiểu nhân đáng c.h.ế.t, va chạm các vị đại nhân, xin các vị đại nhân tha . Tiểu nhân cũng vì tình thế cấp bách, nên mới ăn bừa bãi, cố ý mạo phạm.” Gã gia nhân mặt trắng bệch giải thích: “Thật sự là cứu như cứu hỏa, thiếu gia nhà quỷ ám, kính xin đại sư của quý tiệm tay trừ tà.”
Chuyện liên quan đến ăn, Chu Nguy và Vu Khâu Tài đều xen , mà về phía Tần Lưu Tây. Chỉ là ánh mắt cả hai đều như : Cô thì , thì thôi, chúng chống lưng cho cô!
Tần Lưu Tây gã gia nhân, hỏi: “Ngươi mà tìm tới đây?”
Gã gia nhân nuốt nước bọt, : “Lúc cửa hàng khai trương, các vị tặng mấy lá bùa hộ mệnh đúng ? Thiếu gia nhà một lá, kết quả...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-401-khong-thieu-nguoi-chong-lung.html.]
Tần Lưu Tây híp mắt: “Thật sự là nhận từ tay ?”
Khai trương tổng cộng năm lá bùa, nàng tặng cho ai đều rõ. Bởi vì bùa tặng đều chỉ đưa cho tướng mạo chính khí, chút phúc ấm.
tướng mạo , ấn đường hẹp, cằm ngắn, lông mày rậm mà loạn, là kiểu điển hình thích chiếm tiện nghi vặt, lòng tính toán, chi li.
Đôi khi, tớ là chủ. Gia nhân vô lễ như , hẳn là do chủ tử dung túng, nghĩ đến chủ tử của cũng chẳng nhân vật gì.
Đương nhiên, nàng nghĩ thể là võ đoán. Dù như cũng , đặc biệt là hạ nhân, tính toán, thích chiếm tiện nghi cũng là chuyện thường tình.
, phảng phất một tia âm sát khí mang theo ác oán, thậm chí ấn đường còn biến sắc, ẩn hiện huyết quang.
Bên cạnh âm hồn theo, âm sát khí e là dính từ chủ tử của .
Bị Tần Lưu Tây hỏi vặn, gã gia nhân lập tức ánh mắt lảng tránh, ấp úng dám thẳng.
“Xem .” Tần Lưu Tây liếc mắt là thấu: “Ngươi , lá bùa bình an của cứu đáng cứu.”
“Không , lá bùa tuy do thiếu gia nhà tiểu nhân tự tay nhận, nhưng là do khác cầm cố...”
“Chỉ một lá bùa bình an, cầm cố bao nhiêu bạc? Tên cẩu nô tài nhà ngươi, rõ ràng là dối trắng trợn, còn mau cút ?” Chu Nguy quát lớn.
Bùa bình an đáng giá bao nhiêu còn xem là ai vẽ, nhưng nếu rõ lai lịch, ai dùng nó để cầm cố, mà ai sẽ nhận?
Có thể thấy gã gia nhân đang dối.
Gã gia nhân quýnh lên, : “ là cầm cố.” Hắn ngập ngừng: “Là khác đắc tội thiếu gia nhà , nên bồi thường một cái túi tiền. Lá bùa bình an đó trong túi tiền. Thiếu gia nhà cầm còn mười lăm phút thì lá bùa tự bốc cháy.”
“Ngươi còn dám bậy?” Bùa gì mà tự bốc cháy, là khoác lác ?
Hơn nữa, gã gia nhân cứ lấp la lấp ló, là "bồi thường" là "cướp đoạt", cũng khó mà .
Chu Nguy định bước tới, nhưng Tần Lưu Tây ngăn , lắc đầu. Nàng hỏi gã gia nhân: “Lúc lá bùa đó bốc cháy, thiếu gia nhà ngươi tránh thương tổn gì?”
Gã gia nhân mặt lộ vẻ kinh hoàng, gục đầu xuống, lẩm bẩm: “Là... là cầm d.a.o phay hành hung, suýt nữa thì c.h.é.m trúng thiếu gia nhà .
Thư Sách