Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 400: Thật quá làm rạng danh nữ nhân

Cập nhật lúc: 2025-11-07 07:08:17
Lượt xem: 58

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hàng năm cứ đầu mùa đông là Tần Lưu Tây bận rộn nhất. Nàng bận rộn ủ rượu tuyết, bận việc thiện ở đạo quan. Năm nay cũng ngoại lệ, thậm chí còn bận hơn .

Vừa dạy tử, luyện dược, chế phù, trông coi chuyện ăn ở cửa hàng, cả ngày bận tối mắt tối mũi. Chuyện tao nhã như chôn tuyết ủ rượu cũng đành tạm gác .

Hôm nay, Tần Lưu Tây châm cứu cho cả hai em Tống Diệp, đó điều chỉnh phương t.h.u.ố.c đưa qua.

“Phương t.h.u.ố.c của Tống tướng quân cứ kiên trì uống nửa năm là . Còn phương t.h.u.ố.c của Tống nương tử, khi uống hết nửa tuần thì đổi sang đơn t.h.u.ố.c bình an .”

Trải qua biến cố lớn, Tống Liễu trông càng gầy gò hơn, hốc mắt trũng sâu, ánh chút u ám, vô hồn.

"Tâm như tro tàn" chính là từ để hình dung trạng thái của nàng lúc .

Ánh mắt Tống Liễu Tần Lưu Tây cũng phức tạp nên lời, tựa như bi thương, như tức giận, mà cũng giống như oán hận.

Tần Lưu Tây thẳng nàng, ánh mắt phẳng lặng gợn sóng, tĩnh lặng như mặt hồ.

Bị ánh mắt chạm , Tống Liễu vội cúi đầu lảng tránh.

Tống Diệp chắp tay cảm tạ, liếc với Tần Lưu Tây: “Lần nhờ đại sư chỉ điểm, tên tà đạo đền tội. Chúng quyết định đưa hài cốt của hai đứa nhỏ về chôn cất ở huyệt mộ đại sư chọn. Muội cũng quyết định về nhà cũ ở hai năm để tịnh dưỡng. Ta hỏi đại sư, khi an táng, chúng còn thể gì cho các con ?”

“Làm việc thiện.” Tần Lưu Tây thản nhiên : “Cứ hành thiện tích đức, công đức sẽ về với bản các vị, cũng ban phước cho đứa trẻ. Cho dù đứa trẻ đầu thai, công đức của cha kiếp phù hộ, kiếp cũng sẽ thuận lợi hơn, đầu thai gia đình tử tế, hưởng bình an, vui vẻ.”

Tống Liễu khẽ run lên.

Tống Diệp : “Vậy cảm tạ đại sư.”

Hắn lấy một phong bì đỏ đưa cho Tần Lưu Tây: “Chúng thỉnh đại sư thắp mấy ngọn đèn trường minh.”

Tần Lưu Tây đẩy , mỉm : “Muốn thắp đèn thì cứ đến Thanh Bình Quan. Sắp tới Thanh Bình Quan bắt đầu đợt bố thí và khám bệnh từ thiện mùa đông, Tống tướng quân và Tống nương tử cũng thể đến thể hiện chút lòng thành.”

Tống Diệp , đành thu phong bì, rằng nhất định sẽ đến, dậy cáo từ.

Tống Liễu xoay hai bước thì dừng , hành một đại lễ với Tần Lưu Tây mới rời .

“Sư phụ, Tống nương tử dường như oán hận.” Đằng Chiêu nhíu mày: “Không sư phụ giúp họ ? Vì nàng mang oán hận?”

Tần Lưu Tây cong môi nhạt: “Có những thà sống với vẻ bề ngoài, thà sống cả đời trong một lời dối hoa mỹ và hạnh phúc. Một khi chọc thủng, dù điểm xuất phát là , thì đối với tâm tính của họ, đó cũng là một tai họa chí mạng. Có sẽ vượt qua và vực dậy tinh thần, nhưng cũng sẽ suy sụp, tuyệt vọng.”

Nàng cửa: “Tống nương tử oán, là oán chọc thủng lời dối mà nàng cho là , phá hủy cuộc sống bình lặng của nàng, buộc nàng đối mặt với sự thật tàn khốc.”

Đằng Chiêu nhíu mày chặt hơn: “Người giận ?”

“Có gì đáng giận? Chiêu Chiêu, thế gian ngàn vạn , ai cũng thấy việc con là đúng, cũng ai cũng đồng tình với con. Ta quan tâm đến sự ủng hộ , vì cần sự đồng tình đó.” Tần Lưu Tây cụp mắt: “Ta chỉ việc nên .”

Đằng Chiêu im lặng.

“Đại sư, chúng đến.” Chu Nguy và Chu Ngưng ăn mặc chỉnh tề bước .

Tần Lưu Tây mỉm gật đầu.

“Đại sư quả nhiên đoán như thần, đại ca của nhận ân điển, chức quan .” Chu Ngưng khúc khích báo tin vui.

Tần Lưu Tây chắp tay với Chu Nguy: “Người hiền gặp may, nhưng vẫn cần thêm nhiều việc thiện để củng cố. Sắp tới Thanh Bình Quan bắt đầu đợt bố thí mùa đông, thiện nhân cũng thể đến giúp đỡ hoặc từ thiện, đều là chuyện tích đức.”

Chu Nguy chút ngạc nhiên: “Ta cứ nghĩ đại sư sẽ đòi phí xem bói, dù đây cũng là cửa hàng mở cửa kinh doanh mà?”

“Kinh doanh là kinh doanh, nhưng giúp Thanh Bình Quan phát triển tín đồ cũng là việc nên .” Tần Lưu Tây .

Chu Nguy nhướng mày.

Tần Lưu Tây sang Chu Ngưng: “Sắc mặt cô nương hơn nhiều. Ta châm cứu cho cô thêm một nữa, t.h.u.ố.c uống thêm hai thang, sẽ tin vui tới.”

Chu Ngưng vui vẻ, đưa tay xoa mặt: “Vậy chúng mau châm cứu ?”

Chu Nguy vẻ nôn nóng của , ánh mắt sâu , nhưng gì, chỉ bảo Tần Lưu Tây rằng đến nhã thất để tham đạo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-400-that-qua-lam-rang-danh-nu-nhan.html.]

Tần Lưu Tây bảo Đằng Chiêu dẫn Chu Nguy đến đạo thất, còn nàng vẫn đưa Chu Ngưng nhã gian hậu đường để châm cứu.

Vừa châm cứu xong, Trần Bì đến báo Vu Khâu Tài dẫn nhà tới.

Tần Lưu Tây bảo Chu Ngưng cũng thể đến nhã thất tĩnh tu, cửa hàng. Quả nhiên, Vu Khâu Tài đang cùng phu nhân và con gái Vu Vân Điệp ngắm đồ trang trí điêu khắc trong tiệm.

Vừa lúc họ bước , tiểu nhị một câu: “Bổn tiệm chuyên trừ tà bắt quỷ, khám bệnh cầu phù, đảm bảo bình an”, khiến họ suýt tưởng nhầm chỗ.

Không hổ là đại sư, mở cửa hàng ăn cũng khác thường.

“Tần tỷ tỷ!” Vu Vân Điệp thấy nàng, liền líu ríu như chim yến nhỏ bay tới.

Nàng cha Tần Lưu Tây là một khôn đạo, thấy đều là nữ tử, nên cũng e ngại.

“Nếu cha , cũng tỷ là khôn đạo .” Vu Vân Điệp đôi mắt sáng lấp lánh Tần Lưu Tây, tràn ngập sùng bái.

Tần Lưu Tây tuổi lớn, y thuật giỏi, huyền thuật cũng giỏi, còn là một cô nương. Thật sự quá rạng danh nữ nhân!

“Điệp Nhi, vô lễ.” Vu phu nhân nhẹ nhàng trách mắng, áy náy với Tần Lưu Tây: “Đại sư, tiểu nữ vô trạng, thất lễ .”

Tần Lưu Tây lắc đầu: “Vu tiểu thư đang ở tuổi ngây thơ, hồn nhiên và thẳng thắn như đáng quý.”

Vu Khâu Tài : “Nếu nó chỉ một nửa sự trọng của đại sư thì chúng mơ cũng tỉnh.”

Thư Sách

“Nếu lớn lên trong sự yêu thương sủng ái của cha như Vu tiểu thư, lẽ cũng sẽ tính cách như .”

Vu Khâu Tài và phu nhân nghĩ đến thế của Tần Lưu Tây, đành ho nhẹ một tiếng.

Vu Vân Điệp lấy một túi giấy dầu đưa cho Tần Lưu Tây: “Tần tỷ tỷ, đây là món bánh nướng mới thử, dùng sữa bò, trứng gà và bột mì nướng lên. Tỷ nếm thử .”

Tần Lưu Tây ngẩn , nàng mở túi giấy dầu, lấy một miếng bánh quy nhỏ, dòng suy nghĩ bỗng dưng chút ngưng đọng.

“Tỷ thích ?” Vu Vân Điệp cẩn thận hỏi.

“Đương nhiên là , chỉ là thấy Điệp thật khéo tay.” Tần Lưu Tây giải thích. Nàng chỉ cảm thấy từng ăn loại bánh quy ngon hơn, nhưng quên mất ăn ở .

Vu Vân Điệp chút ỉu xìu: “Tỷ cứ gọi tên , gọi Vu tiểu thư xa cách quá.”

Vu phu nhân nghiêm mặt: “Điệp Nhi, con càng lúc càng chừng mực.”

“Vu phu nhân, . Điệp ... chỉ là một tấm lòng trong sáng.” Tần Lưu Tây đổi cách xưng hô. Thực , nàng chút quen với kiểu thiết nhanh như .

Hai vợ chồng Vu Khâu Tài là từng trải, lập tức sự tự nhiên và khó xử của Tần Lưu Tây, đứa con gái vô tư của , chỉ thấy đau đầu.

“Đại sư, nay cũng m.a.n.g t.h.a.i gần năm tháng, xin đại sư bắt mạch bình an giúp .” Vu phu nhân xoa cái bụng nhô lên, cố ý lái sang chuyện khác.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...