Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 383: Hay là sinh một đứa con nối dõi rồi hẵng giải chú?
Cập nhật lúc: 2025-11-06 06:36:13
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Lưu Tây nhận lễ tạ ơn của bọn Hùng Nhị. Chính xác hơn là, nàng cũng , nhưng nhận. Nàng chỉ bảo họ đưa hết cho tộc trưởng Ô Dương, dùng để lo liệu việc cúng tế cho hành trại.
Đây cũng coi như là quà cảm ơn của nàng và Tư Lãnh Nguyệt vì phiền ở đây mấy ngày nay.
Tộc trưởng Ô Dương tất nhiên vội từ chối, nhưng Tần Lưu Tây kiên quyết, ông cũng đành cảm tạ mà nhận lấy.
Hùng Nhị vội kể chuyện Tần Lưu Tây từ chối nhận lễ cho Cảnh Tiểu Tứ . Cảnh Tiểu Tứ nhíu mày. Gã dưỡng thương một ngày, định tự đến cảm tạ và hỏi xem nàng cần gì, nhưng tộc trưởng Ô Dương báo là Tần Lưu Tây và .
Cảnh Tiểu Tứ nên lời, trong lòng cảm thấy bứt rứt khó chịu, giống như vả mấy cái mặt mà giấu mặt .
Lần , Hùng Nhị hiếm khi lanh lợi, : “Tiểu Tứ, tộc trưởng cô là đạo sĩ của Thanh Bình Quán ở Li Thành, Ninh Châu ? Cô nhận lễ, thì chúng tự đến đạo quán đó quyên góp một khoản tiền nhang khói, cũng là thể hiện tấm lòng thành của . Chùa chiền đạo quán nào mà chẳng cần tiền nhang khói chứ.”
Tổ sư gia Thanh Bình Quán: Chính thế, nhiều hơn, mau đến đây!
Cảnh Tiểu Tứ hiếm khi ông họ Hùng bằng ánh mắt tán thưởng. Cái tên ngốc to xác cuối cùng cũng động não .
“Anh đúng. Cô nhận là chuyện của cô , chúng thể lễ nghĩa.” Cảnh Tiểu Tứ gật đầu: “Vậy chúng ở thêm hai ngày nữa xuống núi, vòng đường qua Li Thành.”
“Được thôi!”
Tần Lưu Tây Cảnh Tiểu Tứ dự định . Nàng và Tư Lãnh Nguyệt thẳng bằng "âm lộ" , về Ngũ Trại của Tư gia. Dù chuyện giải chú cũng báo cho lão tộc trưởng và cha nàng là Tư Đồ .
Đây là chuyện cược cả tính mạng.
Tư Đồ và lão tộc trưởng phương pháp giải chú ác độc đó, mặt lập tức trắng bệch. Tư Đồ thì bật ngay tại chỗ, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng.
“Con thà g.i.ế.c quách còn hơn!” Tư Đồ lóc: “Dù con cũng chờ lâu lắm . Ta c.h.ế.t còn bạn với bà , còn hơn là trơ mắt con tìm chỗ c.h.ế.t.”
Lão tộc trưởng gì đó nhưng thôi, cuối cùng gì cả. Ông run rẩy lấy tẩu t.h.u.ố.c , nhưng loay hoay mãi cũng cuốn nổi thuốc, đành ngậm cái tẩu trong miệng.
“Cha, lão tộc trưởng, đây là cơ hội duy nhất của Tư gia chúng .” Tư Lãnh Nguyệt : “Đây cũng là thiên cơ mà Thánh nữ thấu. Chỉ Tây Tây mới là duy nhất thể giải cứu tộc .”
“ mà nghiệp hỏa đốt , đau đớn đến mức nào chứ? Không qua là c.h.ế.t đấy!” Tư Đồ nức nở.
Tư Lãnh Nguyệt khổ: “Nếu thử, con còn sống mấy năm nữa? Người Tư gia sống quá 25 tuổi, đó là dối cho dài thôi, chứ con năm nay mười sáu, sang năm mười bảy, còn mấy năm? Mẹ cũng chỉ sống đến 21 tuổi thôi mà.”
Tư Đồ cứng họng.
“Cha, thử thì con cơ hội nào để sống. Nếu thử, con còn một tia hi vọng. Chịu nổi thì cũng chỉ là c.h.ế.t, khác gì việc c.h.ế.t muộn hơn chút ?” Tư Lãnh Nguyệt lấy khăn lau nước mắt cho ông: “Cha, cái tia hi vọng , lẽ nào ngài thà con c.h.ế.t chứ con nắm lấy nó ?”
“Nói hươu vượn! Cha thể?” Tư Đồ vội : “Cha chỉ nghĩ, còn cách nào khác!”
Tư Lãnh Nguyệt nhạt: “Nếu cách khác, tộc chúng điêu tàn đến thế . Thánh nữ cũng sẽ thấu thiên cơ chỉ thẳng về phía Tây Tây.”
Thư Sách
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-383-hay-la-sinh-mot-dua-con-noi-doi-roi-hang-giai-chu.html.]
Tư Đồ nghẹn lời. Đạo lý thì ông hiểu, nhưng bảo ông con gái chịu đựng sự đau đớn thể c.h.ế.t đó, ông cam lòng? con gái vết xe đổ của tổ tiên, ông cũng đành lòng.
Tư Đồ rơi thế tiến thoái lưỡng nan, ông hỏi một câu ngớ ngẩn nhất: “Cha chịu con ? Bên Huyền môn mấy tà thuật, kiểu như thế mạng gì đó... chúng mời phép ?”
“Cha!” Tư Lãnh Nguyệt nghiêm giọng quát: “Chúng là hậu duệ của Bạch Vu, chỉ theo chính đạo, diệt trừ tà ma. Gia tộc chúng rơi cảnh cũng là vì tà thuật. Giờ cha còn dính mấy thứ bậy bạ đó ư? Cha con c.h.ế.t nhanh hơn ? Làm sẽ trời phạt đó!”
Tư Đồ mắng co rụt cổ . Thấy Tư Lãnh Nguyệt giận, ông rụt rè kéo tay áo nàng: “Là cha nhất thời nghĩ quẩn, con đừng giận. Cha chỉ là... nỡ.”
“Dù nỡ cũng nghĩ đến tà thuật. Tà thuật hại hại , tuyệt đối ý nghĩ đó.” Tư Lãnh Nguyệt thở dài.
“Ta .”
Tư Lãnh Nguyệt thấy ông ủ rũ như "cà tím sương đánh", héo rũ cả , khỏi thở dài: “Cha, thử thì hy vọng. Con nhất định sẽ vượt qua, cha tin con .”
Tư Đồ : “Ta tin con, nhưng tin cái nghiệp hỏa quái quỷ đó sẽ ‘nhẹ nhàng’!”
Ai cũng ác nhân xuống địa ngục nghiệp hỏa đốt. Chỉ nghĩ thôi thấy đáng sợ. Con gái ông gì sai? Nó xinh , lương thiện, từng điều ác, tại chịu khổ thế ?
Lão tộc trưởng lên tiếng: “Gia chủ, cô quyết tâm ?”
Tư Lãnh Nguyệt gật đầu: “Lão tộc trưởng, ngài là duy nhất còn sống từng theo Thánh nữ. Vu thuật của bà thế nào, ai rõ hơn ngài. Thiên cơ mà bà cam chịu phản phệ để , con tin tưởng.”
Lão tộc trưởng đương nhiên bản lĩnh của Thánh nữ, nhưng nghiệp hỏa đốt , liệu thể trần mắt thịt chịu nổi ? nếu thử, cơ hội duy nhất sẽ trôi , và Tư Lãnh Nguyệt vẫn sẽ c.h.ế.t.
Lão tộc trưởng c.ắ.n răng: “Khi nào bắt đầu giải chú?”
“Còn chuẩn một chút. Tây Tây cần bào chế một d.ư.ợ.c liệu để hộ cho con, cũng cần mượn thêm ngoại vật để giảm bớt đau đớn.” Tư Lãnh Nguyệt im lặng một lát tiếp: “Mặt khác, lão tộc trưởng, công đức thể hóa giải tội nghiệt. Con dùng một nửa gia sản của Tư gia để việc thiện, mong rằng thể tiêu trừ bớt nghiệp chướng của lời nguyền.”
Lão tộc trưởng sáng mắt lên: “Đây là một cách .”
Tư Đồ xen : “Một nửa đủ ? Hay là thêm nữa ? Đáng ghét cái nhà họ Cung đó, tự mắt mù lầm , dùng lời nguyền ác độc như . Kết quả là chúng tự bỏ tiền để tiêu tai giải nạn. Ông trời thật công bằng!”
Tư Lãnh Nguyệt và lão tộc trưởng ho khan, chút hổ. (Vì) cái " lầm" đó, là do Tư gia họ phái .
Tất cả đều là nhân quả.
“Cha, chuyện đúng sai qua cần nhắc nữa. Chúng việc cần là .” Tư Lãnh Nguyệt hai : “Gia sản tán một nửa, nửa còn cũng tính toán cẩn thận. Lỡ như con qua khỏi...”
“Không !” Tư Đồ hét lên, bịt miệng nàng : “Không mấy lời xui xẻo đó!”
Tư Lãnh Nguyệt thấy rõ sự sợ hãi tột độ mặt ông, lòng nàng đau xót. Nàng gỡ tay ông : “Được, con .”
Tư Đồ thở phào, nhưng nghĩ nghĩ, : “Dù cũng định ngày giải chú. Nguyệt Nhi, là... lùi một năm? Trong một năm , con mau tìm một nào đó hợp ý sinh một đứa con. Như , Tư gia cũng nối dõi.”
Tư Lãnh Nguyệt: “…”
Cha, cha "trở mặt" cũng nhanh thật đấy.
Bảo sinh con chẳng là để phòng trường hợp lỡ như, sợ nàng chịu nổi mà c.h.ế.t ? Vừa mới bảo lời xui xẻo mà.