Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 158
Cập nhật lúc: 2025-10-16 14:31:02
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 158: Ta là nghịch tử của Thiên Đạo
Dược liệu do Trường Sinh điện đưa tới vận chuyển thẳng qua cửa hông, từng xe từng xe, chuyển thẳng sân của Tần Lưu Tây.
Tần Minh Nguyệt và Tống Ngữ Tình các nàng đến gần đó, trơ mắt tiểu Trần Bì dẫn theo hai mặc trang phục áo ngắn màu trắng, chuyển d.ư.ợ.c liệu về phía sân của Tần Lưu Tây.
"Đây, đây mới là chân tướng của việc đại tỷ tỷ ở tại thiên viện ?" Tần Minh Nguyệt trợn mắt há mồm .
Chân tướng chính là để tiện cho nàng và những khác .
Tống Ngữ Tình nhỏ giọng : "Đây chỉ là sở thích cá nhân của Lưu Tây biểu tỷ thôi."
Tần Minh Nguyệt liếc cô một cái, vẻ thương tâm : "Từ khi đại tỷ tỷ tặng ngươi một tấm lụa, ngươi liền về phía nàng , còn với nữa."
"Nào ."
Tống Ngữ Tình cúi đầu, thầm nghĩ tấm lụa đó, chẳng ngươi cũng lấy một đoạn .
Tần Minh Nguyệt cảm thấy mất hứng, những đó cuối cùng cũng chuyển xong, lúc mới kéo tay cô : "Đi, chúng tìm đại tỷ tỷ chuyện."
Thư Sách
Tống Ngữ Tình vài phần kháng cự. Xem tư thế , Tần Lưu Tây chắc là đang bận việc, vẫn là đừng phiền thì hơn. chịu nổi tay đối phương quá khỏe, cứ thế lôi .
Hai đến cổng viện Kỳ Hoàng ngăn .
"Chúng đến tìm đại tỷ tỷ chuyện." Tần Minh Nguyệt nhíu mày.
Kỳ Hoàng : "Đại tiểu thư việc bận, e là thể tiếp đãi hai vị, mời hai vị trở về."
Tần Minh Nguyệt nhất thời chút giữ bình tĩnh. Tần Lưu Tây thì thôi , đến cả tỳ nữ của nàng cũng khách khí như , đúng là ch.ó cậy thế chủ.
Tống Ngữ Tình lập tức : "Nếu Lưu Tây biểu tỷ rảnh, Minh Nguyệt, chúng ."
Nàng dùng sức kéo Tần Minh Nguyệt, lực còn mạnh hơn cả lúc Tần Minh Nguyệt lôi nàng, cứ thế mạnh mẽ kéo .
Kỳ Hoàng thấy lắc đầu, "rầm" một tiếng đóng cổng sân . Các nàng gì nhiều thời gian để những chuyện phiếm của tiểu nữ nhi.
Tần Lưu Tây từng chút một kiểm tra d.ư.ợ.c liệu mà Trường Sinh điện đưa tới. Trong tay còn cầm một cây bút than và giấy Tuyên Thành, giấy vẽ vẽ.
Kỳ Hoàng qua chuyện Tần Minh Nguyệt và những khác đến, Tần Lưu Tây đầu cũng ngẩng, chỉ "ừm" một tiếng.
Rõ ràng là thèm để tâm.
Kỳ Hoàng thấy cũng nhiều, đống d.ư.ợ.c liệu ở cửa phòng bào chế, : "Nhiều d.ư.ợ.c liệu như , e là xử lý mệt nghỉ."
" , hối hận ." Tần Lưu Tây chút suy sụp, ngẩng đầu trời: "Ngươi , từng một cơ hội yên cần gì cũng tiền bày mắt , mà nắm lấy. Nếu thể một nữa, ..."
"Ầm!"
Trên đỉnh đầu vang lên một tiếng sấm.
Tần Lưu Tây nghiến răng nghiến lợi: "...Ta vẫn như cũ là nắm !"
Trần Bì đang xổm bên cạnh đống d.ư.ợ.c liệu bật thành tiếng.
Kỳ Hoàng cũng , : "Ngài vẫn nên thành thật một chút , đừng nghĩ đến những chuyện đó nữa. Nếu thật sự chuyện như đến tay ngài, chừng 'ngũ tệ tam khuyết'¹ nào đó đang chờ ngài đó, vạn nhất là tàn phế thì ?"
Tần Lưu Tây u sầu nàng: "Mệnh khổ thế ."
"Ăn một viên kẹo , sẽ ngọt ngay." Kỳ Hoàng từ túi tiền bên hông móc một cái bình t.h.u.ố.c nhỏ, đổ một viên nhét miệng nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-158.html.]
Đây cũng là loại kẹo do chính Tần Lưu Tây , dùng bối mẫu, mật ong, cúc hoa Tứ Xuyên, còn cho thêm cả nước lê tuyết và các loại d.ư.ợ.c liệu nhuận họng, nhuận phổi khác để nấu thành. Dùng để ngậm một viên mùa thu hanh khô, thể cho cổ họng thanh mát.
Tần Lưu Tây thở dài một , phân phó Trần Bì: "Đi lấy hộp chu sa ngâm giấy vàng giá đồ cổ trong phòng đây, còn cả cây kéo nữa."
"Có ngay ạ."
Trần Bì từ đất dậy, nhanh như chớp chạy nhà, nhanh lấy giấy vàng và cây kéo đưa cho nàng.
Tần Lưu Tây trực tiếp xuống đất, động tác nhanh nhẹn cắt bảy tám giấy nhỏ, xếp thành một hàng. Sau đó, ngón tay bấm quyết, miệng lẩm nhẩm chú ngữ, pháp quyết đ.á.n.h lên giấy nhỏ. Những giấy nhỏ như thể sinh mệnh, dậy, ngây ngô chắp tay thi lễ với Tần Lưu Tây.
Tần Lưu Tây : "Kỳ Hoàng, ngươi dẫn theo giấy nhỏ xử lý d.ư.ợ.c liệu . Cứ theo phân lượng , tiên lấy cho một phần để thử bào chế tinh luyện."
Nàng đưa tờ giấy vẽ lúc nãy qua.
Bào chế d.ư.ợ.c liệu yêu cầu tính toán chính xác. Đặc biệt là trung dược, nhiều một tiền thiếu một tiền, hiệu quả đều sẽ giảm nhiều, nghiêm trọng hơn còn thể gây thương tổn hoặc tử vong.
Cho nên những việc vô cùng cẩn thận. Bản Tần Lưu Tây vốn coi trọng nhân quả, chuyện liên quan đến tính mạng con , nàng cũng dám gánh cái nhân quả .
Kỳ Hoàng cũng hiểu rõ, liền nhanh chóng bốc một phần theo phân lượng d.ư.ợ.c liệu, đưa đến phòng bào chế.
Lúc sắc trời bên ngoài chút âm u, nhưng phòng bào chế sáng như ban ngày. Trên tường đều dán đá quang, cho dù là trong đêm tối cũng phát ánh sáng trắng. Ngoài còn cả minh châu, đều là những thứ thể chiếu sáng. Còn về lửa?
Mồi lửa ngày thường sợ gây hỏa hoạn nên đốt, chỉ khi cần dùng lửa mới dùng đá đ.á.n.h lửa. Dựa góc tây bắc một cái bếp lò, bên cạnh còn xếp ngay ngắn than bạc và những mảnh tre mỏng để nhóm lửa.
Mà phòng bào chế còn ngăn cách thành mấy gian phòng nhỏ. Trong đó một gian dùng để bào chế và tinh luyện d.ư.ợ.c liệu, thông với bếp lò bên ngoài. Một bên trong gian là một dãy các thiết bằng thủy tinh sáng trong. Đây là do Tần Lưu Tây nhờ chủ nhân của Trường Sinh điện là Phong Tu đặt ở hải ngoại theo bản vẽ mang về.
Một bên khác là các dụng cụ bào chế d.ư.ợ.c liệu truyền thống, đỉnh lò, chày thuốc, vân vân.
Đây là phòng luyện dược.
Vách bên của phòng luyện d.ư.ợ.c là một gian phòng chứa d.ư.ợ.c liệu. Gian phòng Tần Lưu Tây bố trí Tụ Linh Trận, cho nên d.ư.ợ.c liệu đưa bên trong đều sẽ phẩm chất hơn so với bên ngoài. Có mấy vị d.ư.ợ.c liệu Tần Lưu Tây bán với giá cao, trong đó một vị mới về gần đây là phong linh hoa. Mấy vị d.ư.ợ.c liệu đều đ.á.n.h dấu pháp quyết, hễ động , nàng sẽ lập tức .
Còn một gian phòng nhỏ hơn khác, cũng bày một cái Tụ Linh Trận, xếp từng hàng giá, đó đặt một ít d.ư.ợ.c luyện xong, phân loại, giá cả cũng cao thấp. những bình t.h.u.ố.c ở đây, bất kể là loại kim sang d.ư.ợ.c đơn giản nhất, cũng hơn nhiều so với kim sang d.ư.ợ.c thông thường thị trường.
Những loại d.ư.ợ.c giá , tùy tiện mang ngoài bán, cũng sẽ tranh giành với giá cao. Phàm là Tần Lưu Tây mang bán, cũng sẽ đến mức lao tâm khổ tứ kêu nghèo.
nàng nỡ. Những loại t.h.u.ố.c , đều là trong mười năm qua, nàng theo hứng thú, luyện một chút một chút, tích góp để dưỡng lão. Chờ nàng thật sự động tay động chân nữa, bán một , hắc, tiền dưỡng lão chẳng là ?
Hơn nữa, đôi khi những loại t.h.u.ố.c gặp bệnh nhân cần đến, cũng sẽ lấy dùng. Mỗi một ít, cũng đủ dùng, cho nên bình thường nàng sẽ bán chúng nó.
Tần Lưu Tây ở cửa phòng luyện dược, trừng mắt những thiết thủy tinh sáng loáng , nhất thời chút hoảng hốt.
"Chủ tử, ngài ở đây gì ?" Kỳ Hoàng cầm d.ư.ợ.c liệu , thấy Tần Lưu Tây đang ngẩn , khỏi chút kỳ quái.
Tần Lưu Tây : "Ngươi xem những thứ ?"
Nàng chỉ các thiết bên trong.
Từ lúc xuyên đến đây, ngoài việc tên là Tần Lưu Tây, nhiều thứ, nhiều thứ chỉ cần học một là sẽ , nhưng rốt cuộc nàng là ai?
Không đợi Kỳ Hoàng trả lời, nàng "ha" một tiếng khoe khoang: "Ta , trời sinh chính là một thiên tài, là nghịch tử của Thiên Đạo, cho nên cái gì cũng một chút. Sau đó, chút gì nó liền thẳng tay trừng phạt , chắc chắn là như !"
Kỳ Hoàng: "..."
Thiên Đạo: Nghịch tử, việc !
Lời tác giả:
Tây tỷ: Bấm ngón tay tính toán, thiện nhân đang ngắm phiếu tháng, Phúc Sinh Vô Lượng Thiên Tôn!
Chú thích:
¹ Ngũ tệ tam khuyết: một khái niệm trong mệnh lý học, chỉ những năng lực siêu nhiên (như bói toán, xem tướng...) thường sẽ chịu một trong năm sự bất hạnh (góa, quả, cô, độc, tàn) và ba sự thiếu hụt (tiền, mệnh, quyền).