Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1091: Tự nguyện dùng
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:20:57
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngũ Thạch Tán, mỗi đại phu kê đơn một kiểu, nhưng d.ư.ợ.c tính chung đều là khô nóng, kích thích. Sau khi dùng sẽ khiến nóng ran, sinh ảo giác mê hoặc, mê tâm trí, quên đau đớn. nếu dùng lâu dài sẽ gây nghiện và trúng độc.
Trong lịch sử, nhiều quyền quý thích dùng Ngũ Thạch Tán vì cảm giác hưng phấn mê ảo mà nó mang . Một y giả cũng dùng nó như t.h.u.ố.c mê để giảm đau cho bệnh nhân khi phẫu thuật ngoại thương.
Tuy nhiên, vì tác dụng phụ gây độc mãn tính, Ngũ Thạch Tán liệt danh sách cấm dược, phép lưu thông rộng rãi. Đương nhiên, lén lút dùng thì vẫn .
Thế nhưng, trong cơ thể Mộc Hoàng hậu phát hiện độc tố của Ngũ Thạch Tán!
Mộc phu nhân còn bàng hoàng hơn cả Mộc Hoàng hậu, lập tức phẫn nộ : “Đây là đầu độc! Điều tra, nhất định điều tra! Là kẻ nào dám hạ độc thủ với nương nương như ? Phải bẩm báo thánh thượng rõ chuyện !”
Tần Lưu Tây bình tĩnh : “Phu nhân đừng vội tức giận, nghĩ nương nương trong lòng tự hiểu rõ.”
Mộc phu nhân ngẩn , theo bản năng về phía Mộc Hoàng hậu. Ý là ?
“Nương nương?”
Mộc Hoàng hậu sầm mặt, một lời.
Tần Lưu Tây bà, nhàn nhạt : “Nương nương là tự nguyện dùng, đúng ?”
“To gan!” Mộc Hoàng hậu đập mạnh tay xuống giường phượng.
Thư Sách
Tất cả cung nhân sợ hãi quỳ rạp xuống đất, hô to xin nương nương bớt giận.
Mộc Hoàng hậu kìm chế cơn giận, chỉ cảm thấy một luồng tà hỏa bốc lên ngùn ngụt. Lửa càng bốc cao, đầu óc bà càng choáng váng, đau nhức. Trước mắt lờ mờ hiện bóng ma chập chờn, tiếng quỷ sói gào vang vọng bên tai, khiến bà chịu nổi mà hét lên: “Câm miệng! Câm miệng hết ! Đầu bổn cung đau quá! A!!! Thúy Trúc, Thúy Trúc, mau lấy t.h.u.ố.c cho bổn cung, nhanh lên!”
Mộc phu nhân ngây như phỗng, chân tay luống cuống.
Tại như ?
Hoàng hậu nương nương thật sự tự nguyện dùng Ngũ Thạch Tán ?
Ánh mắt Mộc phu nhân như g·iết b.ắ.n về phía Thúy Trúc.
Đồ khốn kiếp, dám giấu giếm bọn họ!
Thúy Trúc run lẩy bẩy.
Bốp.
Mộc Hoàng hậu bất ngờ ném chiếc gối ngọc lưng ngoài, quát: “Câm miệng! Mau lấy t.h.u.ố.c cho bổn cung!”
Bà ôm đầu, vẻ mặt vặn vẹo dữ tợn, khiến Mộc phu nhân sợ đến trắng bệch mặt, run rẩy. Nương nương biến thành thế ?
Mộc Hoàng hậu phát điên, chẳng còn chút khí độ ung dung hoa quý nào. Tóc tai bù xù, thần sắc điên loạn, trông chẳng khác gì một mụ điên.
Mộc phu nhân dám tin mắt . Nếu bộ dạng của Mộc Hoàng hậu truyền ngoài, chắc chắn sẽ gây nên sóng to gió lớn.
Chưa đến bệnh tình thế nào, chỉ riêng bộ dạng điên khùng cũng đủ để bà phế truất ngôi hậu.
Ai một điên Hoàng hậu của một nước chứ!
Nhất là phe cánh của Thái tử, chắc chắn sẽ bỏ lỡ cơ hội để công kích, tranh thủ phế truất bà, đưa Hiền quý phi lên ngôi, giúp Thái t.ử càng thêm danh chính ngôn thuận.
là "họa vô đơn chí", sợ cái gì thì cái đó đến. Bên ngoài cung nhân hốt hoảng chạy báo tin: Hiền quý phi nương nương đến thỉnh an Hoàng hậu.
Đồng t.ử Mộc phu nhân co rút, trầm giọng lệnh: “Ngăn nàng ! Nói nương nương đang khám bệnh, phép quấy rầy!”
Bà Tần Lưu Tây với ánh mắt cầu cứu.
Tần Lưu Tây rút kim châm , với Mộc Hoàng hậu một tiếng "đắc tội", nhanh tay châm xuống. Mộc Hoàng hậu cứng đờ , mềm nhũn ngã xuống, sắc mặt tái nhợt.
Bên ngoài vọng tiếng quát tháo của Hiền quý phi, ngang ngược như thể bà mới là chủ nhân của Phượng Dương Cung. Mộc phu nhân tức đến run , sang Thúy Trúc: “Ngươi ngoài định tình hình.”
Thúy Trúc là đại cung nữ cận của Mộc Hoàng hậu, tiếng hơn những cung nhân khác.
Thúy Trúc vội vàng ngoài. Lát , giọng trầm nhưng đanh thép của nàng vang lên, quát mắng cung nhân: "Hoàng hậu nương nương đang châm cứu, các ngươi ồn ào ở đây lỡ việc trị liệu, ai gánh trách nhiệm ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1091-tu-nguyen-dung.html.]
Đây rõ ràng là chỉ gà mắng chó!
Người trong cung, dù chỉ là một cung nữ, cũng chẳng dạng !
Tần Lưu Tây đỡ Mộc Hoàng hậu ngay ngắn giường, bắt mạch nữa. Mạch tượng càng thêm rối loạn. Nàng đành lấy thêm vài cây kim châm, bảo cung nữ cởi bớt y phục cho Hoàng hậu, chọn huyệt vị châm xuống.
Tuy nhiên, tiếng ồn ào bên ngoài tẩm điện ngày càng gần. Nghe như Hiền quý phi tin Mộc Hoàng hậu đang châm cứu, nhất quyết xông .
Sắc mặt Tần Lưu Tây lạnh băng.
Tiếng bước chân xông thẳng . Nàng đầu .
Một quý phụ nhân ăn mặc lộng lẫy, đầu đầy châu ngọc xuất hiện trong tầm mắt. Chính là ruột của Thái t.ử - Hiền quý phi.
Bà hiển nhiên ngờ Mộc Hoàng hậu thực sự đang châm cứu, thoáng sững sờ. Thúy Trúc nhanh trí : “Đa tạ ý của Quý phi nương nương. Đợi nương nương tỉnh , nô tỳ nhất định sẽ bẩm báo sự thật.”
Hiền quý phi gượng, khẽ nhún gối hướng về phía giường phượng, dịu dàng : “Muội thực sự lo lắng cho Hoàng hậu tỷ tỷ nên mới to gan thất lễ, mong tỷ tỷ thứ tội.”
Hành lễ qua loa lấy lệ xong, bà thẳng dậy, về phía Tần Lưu Tây. Ánh mắt đối phương lạnh lùng như băng khiến bà rùng , cứng đờ tại chỗ. ngay đó, bà nổi giận. Một y nữ từ chui mà dám bà bằng ánh mắt đó? Thật to gan!
Chưa đợi bà mở miệng, Tần Lưu Tây lạnh lùng lệnh: “Ra ngoài!”
Sắc mặt Hiền quý phi biến đổi.
Tần Lưu Tây dậy, : “Khi châm cứu, cho phép ngoài mặt. Nếu châm sai huyệt, tổn thương phượng thể nương nương, ai chịu trách nhiệm?”
Nàng kẹp một cây kim bạc tay, ánh kim lóe lên, như thể chỉ cần ai đó cử động, cây kim sẽ lập tức phóng .
Mộc Hoàng hậu tỉnh từ lúc nào, giọng khàn khàn : “Thúy Trúc, mời Quý phi ngoài.”
Thúy Trúc lập tức chắn mặt Hiền quý phi, đưa tay mời: “Quý phi nương nương, nô tỳ đưa ngài ngoài.”
Hiền quý phi nhạt: “Nếu tỷ tỷ tiện, lát nữa đến hầu chuyện tỷ tỷ.”
Bà sâu Tần Lưu Tây và Mộc phu nhân một cái bỏ .
Mộc phu nhân tức giận nhẹ. Chỉ vì con trai bà Thái t.ử mà bà dám xông thẳng tẩm điện của Hoàng hậu ?
Bà đầu Mộc Hoàng hậu, ánh mắt đau xót. Người tình cảnh Hoàng hậu gian nan, nhưng bà đó chỉ là bề nổi của tảng băng chìm.
“Nương nương...” Giọng Mộc phu nhân nghẹn ngào.
Mộc Hoàng hậu nhếch môi khổ, Tần Lưu Tây, yếu ớt : “Đại sư, bổn cung đau đầu quá. Ngũ Thạch Tán là do bổn cung chủ động yêu cầu dùng. Có thể nào...”
Nàng cố nén sự khó chịu khắp , cảm giác như kiến bò c.ắ.n xé da thịt, cùng cơn đau đầu co rút, khiến run rẩy, mồ hôi túa .
Mộc phu nhân trừng mắt, kinh hãi thốt lên: “Nương nương, tại ... Người điên ?”
Lại là do chính bà chủ động dùng?
Tần Lưu Tây châm thêm một kim, : “Ngươi thể dùng tiếp nữa. Ngũ Thạch Tán tích độc trong cơ thể ngươi . Cứ tiếp tục thế , sớm muộn gì ngươi cũng chịu nổi .”
“ bổn cung thực sự chịu nổi nữa . Bổn cung lạnh quá, đầu đau quá. Chỉ Ngũ Thạch Tán mới bổn cung thoải mái hơn.” Mộc Hoàng hậu run rẩy, nước mắt trào Tần Lưu Tây van xin.
Tần Lưu Tây nở nụ trấn an: “Đừng sợ, bần đạo ở đây .”
(Hết chương 1091)