Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1090: Ngươi đang dùng Ngũ Thạch Tán sao?
Cập nhật lúc: 2025-12-03 04:20:56
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm , Tần Lưu Tây theo Mộc phu nhân cung. Có lẽ Thừa Ân hầu sớm chuẩn nên việc qua cửa cung diễn thuận lợi.
Ngồi xe kiệu nhỏ, Mộc phu nhân áy náy với Tần Lưu Tây: “Để Quan chủ chịu thiệt thòi .”
Chuyến , Tần Lưu Tây đóng giả cháu gái họ xa của Mộc phu nhân, gọi Hoàng hậu nương nương là biểu tỷ. Lý do cung là vì từng theo học y thuật ở đạo quan, nên đến thăm bệnh.
Tần Lưu Tây nhạt: “Không gì, chỉ là một cái danh phận thôi mà.”
Nàng ngoài xe, thu hết cảnh sắc hoàng cung tầm mắt, hỏi Mộc phu nhân về bệnh tình của Hoàng hậu. Thực , từ khi Hoàng hậu ốm mãi khỏi, Mộc gia mời ít danh y nhưng đều tìm nguyên nhân. Họ chỉ đành chữa trị theo hướng suy nhược khí huyết. Ngay cả thánh thượng cũng ban tặng đan dược, nhưng sức khỏe Hoàng hậu vẫn ngày một yếu , tính tình cũng trở nên cáu bẩn hơn.
Tìm đến Tần Lưu Tây là vì đó nàng trở , nhưng Mộc Tích tìm mãi thấy, đành sai canh chừng ở Cửu Huyền. Vừa tin nàng xuất hiện, lập tức chạy đến.
Qua lời kể của Mộc phu nhân, Tần Lưu Tây nắm sơ qua bệnh trạng của Hoàng hậu: Chán ăn, mất ngủ, đau đầu như búa bổ, đổ mồ hôi trộm, lạnh toát, tính tình u uất nóng nảy.
“Thái y phát hiện dấu hiệu trúng độc ?”
Mộc phu nhân lắc đầu: “Thực sự phát hiện , họ đều khẳng định trúng độc.”
“Vậy thử mời tăng ni đạo sĩ đến xem trúng tà ?”
Mộc phu nhân khổ: “Vô Thượng Quốc sư trong cung xem qua, cũng bảo chỉ là bệnh lý cơ thể. Hơn nữa trong cung là nơi ở của chân long thiên tử, tà ma nào dám lộng hành? Ngoại trừ Quốc sư, giờ chỉ còn trông cậy ngài. Hoàng cung tuy thánh thượng si mê tu đạo luyện đan, nhưng việc mời tăng ni đạo sĩ từ bên ngoài cũng tiện. Trong cung kiêng kỵ nhất là thuật yếm thắng (bùa ngải). Nương nương là thiên kim phượng thể, chân long che chở, tà ma dám gần !”
“Chưa chắc . Hoàng cung tuy chân long, nhưng c·hết ở đây cũng nhiều vô kể, oan hồn thiếu. Chỉ là vì long khí trấn áp nên chúng dám càn. Có kẻ hồn thể yếu ớt thể tụ hình nên quấy phá thôi.” Tần Lưu Tây những du hồn mờ mịt bay lượn trong cung, : “Bà tin ư? Ngay cả bên ngoài xe chúng cũng một con đang bay lơ lửng kìa.”
Mộc phu nhân cứng đờ : “!”
Sao ngài với những điều ? Có gì hài lòng cứ thẳng, nhất định sẽ đáp ứng mà!
Bà liếc mắt ngoài, cảm giác như bóng ma thật, mặt mày tái mét, run rẩy niệm Phật.
Xe đến Tây Lục Cung thì dừng , tiểu thái giám khiêng kiệu đến đón. Đến Phượng Dương Cung, một cung nữ mặc áo xanh, vẻ mặt mệt mỏi đang chờ, thấy Mộc phu nhân liền hành lễ.
“Thúy Trúc, nương nương tỉnh ?”
Thúy Trúc đáp: “Nương nương mới tỉnh, đang đợi phu nhân đấy ạ. Thái y cũng đang bắt mạch bình an.”
Nàng tò mò Tần Lưu Tây, cung kính hành lễ.
Tần Lưu Tây khẽ gật đầu, theo họ trong điện.
Thái y đang bắt mạch nên Mộc phu nhân dẫn Tần Lưu Tây sang thiên điện chờ. Đợi thái y rời , Hoàng hậu truyền triệu, họ mới bước chính điện.
Mộc phu nhân định quỳ lạy hành lễ nhưng Hoàng hậu ngăn : “Đều là nhà, mẫu cần đa lễ.”
Nàng sang Tần Lưu Tây, đôi mắt vẩn đục nheo : “Vị là Bất Cầu quan chủ ? Bổn cung danh ngài từ lâu qua lời thập thất (Mộc Tích).”
Tần Lưu Tây hành đại lễ mà chỉ chắp tay chào theo kiểu đạo gia: “Bần đạo tham kiến Hoàng hậu nương nương.”
Trước mắt nàng, Hoàng hậu gầy gò xanh xao, mái tóc bạc trắng quá nửa. Hai mắt trũng sâu, tròng mắt vàng vọt, ánh đục ngầu. Không do bệnh lâu ngày khỏi mà tinh thần bà kém. Dù cố kìm nén nhưng vẫn lộ vẻ nôn nóng, mất kiên nhẫn.
Trông bà còn già hơn cả Mộc phu nhân. Sự suy tàn che giấu khí chất ung dung, quý phái vốn của bà .
Bệnh tật rút cạn tinh khí thần của bà.
Tần Lưu Tây thẳng: “Bệnh của nương nương nặng. Cho phép bần đạo bắt mạch ?”
Hoàng hậu gật đầu: “Làm phiền ngài.”
Cung nhân vội vàng chuẩn .
Vì Tần Lưu Tây là nữ đạo sĩ nên cần kiêng kị như nam thái y, việc vọng, văn, vấn, thiết cũng thuận tiện hơn, cần qua màn che khăn lụa.
Tần Lưu Tây xuống ghế thêu giường phượng, đặt hai ngón tay lên cổ tay Hoàng hậu. Vừa chạm làn da lạnh lẽo, mày nàng nhíu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1090-nguoi-dang-dung-ngu-thach-tan-sao.html.]
Thân nhiệt thấp. Trong điện đốt lò than vượng, cung nhân trong phòng ai nấy đều lấm tấm mồ hôi, mà nhiệt độ cơ thể Hoàng hậu thấp đến đáng sợ.
Cái lạnh đơn thuần là nhiệt thấp, mà là âm lãnh (lạnh lẽo âm u).
Tần Lưu Tây vẻ mặt kỳ lạ. Nàng kỹ, thấy âm khí quấn quanh bà, tại cơ thể âm lãnh thế ?
Nàng quan sát xung quanh giường phượng, trong điện cũng vật âm tà.
Thư Sách
Tần Lưu Tây thu hồi tầm mắt, cẩn thận bắt mạch. Hồi lâu , nàng đổi tay, bắt mạch nữa.
Mạch tượng cũng kỳ quái. Vừa còn chậm chạp, giờ trở nên dồn dập. một điều chắc chắn là âm dương mất cân bằng, mạch tượng rối loạn, dẫn đến thận dương hư, khó thở, tức ngực, tỳ vị suy yếu.
Tần Lưu Tây ngẩng đầu Hoàng hậu. Sắc mặt bà dần đỏ lên, liên tục nuốt nước bọt, đôi mắt càng thêm vẩn đục, lắc lư run rẩy như yên, vẻ mặt cực kỳ bứt rứt.
Ánh mắt nàng trầm xuống.
“Nương nương hiện giờ cảm thấy khó chịu ở ?”
Hoàng hậu thở dốc, : “Bổn cung đau đầu, chóng mặt, bực bội quá! Ngươi khám xong ?”
Sắc mặt Mộc phu nhân đổi. Giọng điệu phần gay gắt.
Bà định đỡ vài câu thì Tần Lưu Tây hỏi: “Lúc nương nương thổ huyết, những thứ dơ bẩn đó còn giữ ?”
“Đã thiêu hủy ạ.” Thúy Trúc trả lời.
Tần Lưu Tây : “Ta lấy một giọt m.á.u của nương nương.”
Mọi biến sắc. Đây là phượng thể ngàn vàng, thể tùy tiện lấy máu?
“Chỉ một giọt thôi, .” Nàng chút suy đoán trong lòng, nhưng cần xác nhận .
“ nương nương thể tôn quý...”
Tần Lưu Tây ngắt lời: “Phượng thể tôn quý đến cũng quý bằng mạng sống, đúng ?”
Hoàng hậu đang bực bội, chỉ mau chóng kết thúc nên : “Ngươi lấy .”
Tần Lưu Tây lấy một cây kim bạc từ túi Càn Khôn, nhanh chóng châm nhẹ đầu ngón tay bà, nặn một giọt m.á.u bôi lên hai ngón tay . Nàng vê nhẹ giọt m.á.u sền sệt, đưa lên mũi ngửi, ... nếm thử một chút.
Mộc phu nhân kinh hãi che miệng.
Hoàng hậu thấy thế, thần sắc biến đổi, mím môi, sắc bén hỏi: “Quan chủ, bổn cung trúng độc ?”
Tần Lưu Tây nhận khăn ướt cung nhân đưa tới lau tay, : “Nương nương, đang dùng Ngũ Thạch Tán ?”
“Cái gì?” Mộc phu nhân hét lên thất thanh, bật dậy: “Sao thể? Là kẻ nào to gan hạ độc thủ với nương nương như ?”
Hoàng hậu trầm mặt, ánh mắt lấp lóe.
(Hết chương 1090)