Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1075: Ai dám phá hỏng chuyện tốt của ta?

Cập nhật lúc: 2025-12-03 00:58:55
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thấy Tần Lưu Tây g·iết c·hết phe tốn chút sức lực, lão Mã - quản gia phủ Mạnh - sợ hãi quỳ sụp xuống. Dưới uy h·iếp của nàng, lão vội vàng dùng quần áo băng bó qua loa vết thương cho Mạnh Quảng, bế dẫn đường.

“Ta thật sự trong từ đường cái gì, lão gia cho phép chúng gần.” Lão Mã run rẩy .

Tần Lưu Tây lạnh lùng: “Không ? Vậy ngươi hẳn ít đứa trẻ Mạnh gia bao giờ trở chứ?”

“Cái ...” Lão Mã ấp úng: “Nô tài chỉ là hạ nhân, nào dám quản chuyện của chủ nhân?”

“Không dám quản? Ngươi tưởng thế là trốn tránh trách nhiệm ? Ngươi tuy trực tiếp tay, nhưng cũng là đồng lõa. Yên tâm , báo ứng dành cho ngươi chắc chắn sẽ thiếu .”

Mặt lão Mã trắng bệch.

Bước từ đường, Tần Lưu Tây hừ lạnh một tiếng. Âm khí nặng nề thế mà Mạnh phủ vẫn bình yên vô sự, rốt cuộc là kẻ nào che chở?

Nàng đ.á.n.h thức Mạnh Tri châu dậy, hỏi: “Thi Cương là do ai luyện ?”

Mạnh Tri châu lảng tránh ánh mắt, ngậm miệng .

Tần Lưu Tây kéo Mạnh Quảng ném đến mặt , x.é to.ạc quần áo, để lộ cái chân đứt lìa chỉ còn dính chút da: “Ngươi cứ việc im lặng . Gãy chân c·hết , nhưng mất m.á.u quá nhiều thì khó lắm. Ta thấy ngươi chỉ mỗi mụn con , cứ cứng đầu , dù tuyệt tự tuyệt tôn cũng !”

Nàng dùng chân di di lên v·ết t·hương của Mạnh Quảng. Máu vốn cầm chảy ồ ạt, khiến Mạnh Quảng đang ngất xỉu cũng giật nảy vì đau.

Mạnh Tri châu trừng mắt lão Mã, gào lên: “Ngươi c·hết ? Sao mau cứu thiếu gia!”

Lão Mã co rúm , thầm nghĩ: Ngài thấy ma đầu ? Nàng cần động thủ cũng khiến thuộc hạ phản , c.h.é.m thiếu gia một đao. Nếu thiếu gia tránh nhanh thì c.h.é.m ngang lưng . Giờ đám tay đ.ấ.m chạy hết, lấy gì mà liều mạng? Nàng tiên thuật đấy!

Mạnh Tri châu lao đến ôm lấy con trai, luống cuống bịt v·ết t·hương đang chảy máu, oán trách: “Nó vẫn còn là một đứa trẻ, ngươi thể tàn nhẫn như ?”

Tần Lưu Tây khẩy: “Có đứa trẻ là trẻ con, nhưng cũng đứa trẻ là ác ma. Một kẻ thích h·ành h·ạ khác đến c·hết, trời sinh ác độc như nó, ngươi gọi là trẻ con ?”

Mạnh Tri châu cứng họng.

Tần Lưu Tây tiếp tục: “Người khác thể nhắc đến hai chữ 'trẻ con', nhưng ngươi thì xứng. Có bao nhiêu đứa trẻ đ·ã c·hết trong tay cha con ngươi, các ngươi tự hiểu rõ. Nói mau, ai giúp đỡ Mạnh gia? Tại nhắm Tần Minh Thuần?”

Mạnh Tri châu vẫn ngậm chặt miệng.

“Cứng đầu ? Ta chuyên trị các loại phục và cứng đầu!” Tần Lưu Tây lấy Hồn Châu , vuốt nhẹ một cái, miệng lẩm bẩm niệm chú.

Trong khoảnh khắc, cuồng phong nổi lên.

Những oan hồn trẻ con bay từ Hồn Châu, mờ mịt một lúc lao thẳng về phía Mạnh Tri châu, điên cuồng c.ắ.n xé, gặm nhấm.

Mạnh Tri châu thét lên t.h.ả.m thiết.

Lão Mã cũng sợ hãi gào : “Có ma! Nhiều ma quá! Á á á!”

Tần Lưu Tây lạnh lùng hơn hai mươi oan hồn trẻ con đang bu lấy Mạnh Tri châu mà c.ắ.n xé.

Quả là nghiệp chướng nặng nề!

“Ta ! Ta !” Mạnh Tri châu điên cuồng vùng vẫy, gào lên: “Là lão tổ tông nhà ! Bà cũng là trong đồng đạo với ngươi!”

“Ta phi! Một kẻ tà đạo luyện Thi Cương mà cũng xứng đ.á.n.h đồng với chính đạo ?” Tần Lưu Tây khinh bỉ: “Bà đang ở trong từ đường ? Ta g·iết lão cương thi , thấy bà mặt? Sợ ?”

“Ngươi dám g·iết phu quân của , g·iết ngươi!”

Một trận gió âm cuộn trào từ trong từ đường lao , mang theo sát ý điên cuồng.

Tần Lưu Tây né tránh, đặt Tần Minh Thuần xuống đất thuận tay bố trí một kết giới bảo vệ , lúc mới xuất hiện trong gió âm.

Đó là một bà lão tóc bạc trắng, mặt đầy nếp nhăn, dáng thấp bé, mắt tam giác, ánh mắt âm hiểm. Trên tay bà quấn một con rắn âm màu đỏ sẫm, mu bàn tay xăm hình thù kỳ quái, trâm cài tóc cũng khắc hình vẽ tương tự.

Có lẽ do lâu ngày thấy ánh mặt trời, cả toát vẻ lạnh lẽo âm u, làn da trắng bệch thiếu sức sống, trông như một ác quỷ bò lên từ địa ngục.

Mạnh Tri châu thấy bà lão như thấy cứu tinh, lóc: “Tằng nãi nãi (cụ cố), mau cứu Quảng Nhi, nó sắp c·hết !”

“Đồ vô dụng! Đến tằng tổ phụ ngươi cũng bảo vệ , nuôi tốn cơm gạo!” Bà lão hung hăng tát Mạnh Tri châu một cái. khi thấy tình trạng thê t.h.ả.m của hai cha con, ánh mắt Tần Lưu Tây càng thêm oán độc: “Dám hại con cháu Mạnh gia, ngươi c·hết!”

Nói thì , nhưng bà vẫn rắc t.h.u.ố.c bột lên chân Mạnh Quảng, m.á.u lập tức ngừng chảy.

Tần Lưu Tây nheo mắt: “Ngươi là vu sư (thầy phù thủy)?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1075-ai-dam-pha-hong-chuyen-tot-cua-ta.html.]

Mạnh gia thế mà lão tổ tông là vu sư, thảo nào kiêu ngạo như , hại c·hết bao nhiêu đứa trẻ mà vẫn bình an vô sự.

Mạnh lão thái trả lời, lao vút về phía Tần Lưu Tây, tay vung lên, một con cổ trùng nhỏ xíu bay về phía nàng. Là Phệ Tâm Cổ (cổ trùng ăn tim), bà con nhãi ranh tim c.ắ.n mà c·hết để báo thù cho phu quân!

Tần Lưu Tây thản nhiên bắt lấy con cổ trùng. Ý niệm động, Kim Tàm Cổ từ cổ tay nàng chui , một ngụm nuốt chửng Phệ Tâm Cổ.

Sắc mặt Mạnh lão thái đại biến: “Ngươi thế mà Kim Tàm Cổ Hoàng? Ngươi là ai?”

“Ta là đến trời hành đạo, trừng trị kẻ ác như ngươi!” Tần Lưu Tây rút Kim Cương Thước , vung lên, quất thẳng mặt Mạnh lão thái.

Cây thước dùng thật, đ.á.n.h quỷ, tát , lát nữa cảm ơn Địa Tạng Vương mới .

Kim Cương Thước dài vô hạn, quất trúng mặt Mạnh lão thái, bỏng rát, sưng vù lên ngay lập tức.

Mạnh lão thái tức đến run , tung con Hồn Xà (rắn linh hồn) cổ tay , còn bản thì nhanh chóng bày trận thi pháp.

Tần Lưu Tây xoay , Kim Cương Thước hóa thành kiếm, c.h.é.m một nhát đứt lìa đầu Hồn Xà đang lao tới.

Ừm, quả nhiên dùng , còn c.h.é.m cả rắn!

Địa Tạng Vương: Tạo nghiệp quá, Kim Cương Thước của dùng để mấy chuyện !

Thấy liên tiếp thất bại, Mạnh lão thái kinh hãi. Vì hồi sinh lão đầu tử, bà lâu giang hồ, ngờ thế gian xuất hiện nữ thiên sư lợi hại nhường !

Nàng rốt cuộc sư thừa ai?

giờ lúc bàn chuyện .

Mạnh lão thái rút một thanh cốt kiếm (kiếm xương) tỏa sát khí, chân bước theo bộ pháp kỳ quái, miệng niệm vu chú, dùng móng tay rạch trán lấy m.á.u bôi lên kiếm, vung lên hét lớn: “Thục bà kính thỉnh Vu Thần phụ ngô (nhập )!”

Cuồng phong nổi lên dữ dội.

Thư Sách

Trời đất tối sầm.

Mạnh lão thái vốn tầm thường bỗng chốc như quỷ nhập tràng, khí thế đổi , tay cầm cốt kiếm như sát thần lao về phía Tần Lưu Tây.

Có chút bản lĩnh đấy!

Tần Lưu Tây hưng phấn, nắm chặt Kim Cương Thước đón đánh.

Đinh.

Kim Cương Thước va chạm với cốt kiếm phát âm thanh chói tai.

Tay của Mạnh lão thái hóa thành móng vuốt âm sát, đ.â.m thẳng Tần Lưu Tây.

“Nghiệp chướng, ngươi dám!”

Một tiếng quát chói tai vang lên từ trung, kèm theo một sợi xích sắt quất mạnh tay Mạnh lão thái.

“Á!” Mạnh lão thái hét t.h.ả.m một tiếng, đ.á.n.h bay ngược .

Tần Lưu Tây: “?”

Còn đ.á.n.h xong mà, kẻ nào dám phá hỏng chuyện của ?

(Hết chương 1075)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...