Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1071: Tướng mạo của Tần Tiểu Ngũ thay đổi

Cập nhật lúc: 2025-12-03 00:58:51
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tần Lưu Tây màng sự từ chối của Tuệ Năng, kiên quyết nhét một viên Trúc Cơ Đan cho ông, châm cứu một , để một đơn t.h.u.ố.c điều dưỡng, đó mới rời khỏi chùa Vô Tướng.

Trở về Li Thành, về phủ của , ngờ nàng gặp Tần Tiểu Ngũ.

“Tỷ tỷ?” Tần Minh Thuần trưởng thành thành một thiếu niên mười tuổi choai choai. Vóc dáng cao lên, khuôn mặt còn nét phúng phính trẻ con nữa, ngũ quan tinh xảo, vô cùng xinh , càng ngày càng giống Vạn di nương.

Tần Lưu Tây thấy liền nhíu mày, hỏi: “Ngươi ở đây?”

Tần Minh Thuần "a" một tiếng, tỏ vẻ vô cùng tủi . Đại tỷ tỷ biến mất mấy năm, vất vả lắm mới về, thế mà gặp tỏ thái độ thích em trai .

thể tha thứ cho nàng.

Tần Minh Thuần chạy nhanh tới, dang rộng hai tay ôm chầm lấy eo nàng, một tay còn vỗ nhẹ lên lưng nàng, an ủi: “Sư phụ ngài , là cao tăng đắc đạo, viên tịch chắc là do chê trần gian vui, nên lên trời lão thần tiên thôi. Cho nên, tỷ đừng buồn, cũng đừng chơi trò mất tích nữa, vẫn còn chúng ở đây mà.”

Thân thể Tần Lưu Tây cứng , thả lỏng, trong lòng mềm nhũn. chỉ trong chốc lát, nàng xách cổ áo kéo , : “Tần Tiểu Ngũ, ngươi giỏi thật đấy, dám bộ tịch mặt ?”

Tần Minh Thuần mím môi, rụt rè nàng: “Đệ lớn mà, giờ cũng lợi hại lắm. Sau và tam ca sẽ chỗ dựa cho tỷ, tỷ cần sợ chống lưng.”

Gớm , tiểu quỷ lớn lên miệng lưỡi dẻo quẹo như bôi mật.

Tần Lưu Tây : “Các ngươi chỗ dựa cho , thì hứa với , khi nào thi đỗ công danh thì đừng đến gặp .”

Sắc mặt Tần Minh Thuần trắng bệch.

“Làm ?”

“Tại ?” Tần Minh Thuần hỏi, giọng run run: “Tỷ cần chúng nữa ?”

“Bởi vì các ngươi sẽ trở thành điểm yếu uy h·iếp , sẽ kéo chân .” Tần Lưu Tây lạnh lùng : “Cho nên, đừng đến gặp , cũng đừng nhận .”

Nghe , hốc mắt Tần Minh Thuần đỏ lên, nước mắt chực trào. Đại tỷ tỷ đây là ghét bỏ bọn họ .

Tần Lưu Tây nhéo má : “Không . Ta hỏi ngươi, ngọc phù đưa cho ngươi ?”

Tần Minh Thuần theo bản năng sờ lên cổ, đáp: “Vỡ .”

“Sao vỡ?” Tần Lưu Tây nheo mắt hỏi.

Tần Minh Thuần nghĩ ngợi một chút : “Đệ đến nhà bạn học chơi, đang chơi với thì nó tự nhiên vỡ vụn.”

“Chơi cái gì mà vỡ cả ngọc phù?”

Thấy thần sắc nàng nghiêm túc, Tần Minh Thuần lo lắng hỏi: “Sao... ?”

“Ngọc phù đó là vật hộ , thể đỡ một kiếp nạn. Giờ phù vỡ, chứng tỏ ngươi dạo một vòng qua quỷ môn quan. Nhất là hiện tại ngươi còn vương vấn âm khí.” Tần Lưu Tây nghiêm giọng hỏi: “Rốt cuộc các ngươi chơi cái gì mà suýt chút nữa mất mạng?”

Tần Minh Thuần hoảng hốt: “Không đến mức đó chứ?”

Thư Sách

“Ngươi nghĩ đang đùa với ngươi ?”

Tần Minh Thuần vội lắc đầu. Nàng nghiêm túc thế , đến quỷ cũng đùa. thực sự cảm thấy gì cả.

Cậu nghiêng đầu nhớ : “Chúng chỉ từ đường nhà chơi một chút thôi mà.”

Mặt Tần Lưu Tây lập tức đen : “Vào từ đường nhà chơi? Họ đ.á.n.h c·hết ngươi là may đấy.”

Tần Minh Thuần ngượng ngùng: “Là dẫn bọn . Tỷ mới nhớ, lúc ở trong từ đường, thấy n.g.ự.c nóng ran lên, vội kéo dây đeo xem thì ngọc phù vỡ .”

Vậy là lúc đó, ngọc phù đỡ kiếp nạn cho ?

“Đại tỷ tỷ, gặp ma ?” Tần Minh Thuần lí nhí hỏi.

Tần Lưu Tây phẩy tay gạt bỏ âm khí , : “Tám chín phần mười là . Âm khí ngươi chắc là dính ở chỗ đó. Bạn học của ngươi là ai?”

Nghe thật sự gặp ma, Tần Minh Thuần càng thêm sợ hãi, t.h.ả.m hại : “Đó là công t.ử nhà Mạnh Tri châu, bằng tuổi , mới nhập học năm ngoái.”

Từ đường nhà quan tà khí? Lẽ mang chính khí mới đúng chứ.

Thấy nàng trầm tư, Tần Minh Thuần cẩn thận kéo tay áo nàng, nài nỉ: “Đại tỷ tỷ, thương xót Tiểu Ngũ với.”

Vẻ mặt cầu xin bảo vệ, cầu s.i.n.h d.ụ.c mãnh liệt của khiến Tần Lưu Tây bật .

Nàng định thì ánh mắt bỗng sầm xuống, khí thế đổi, lạnh lẽo âm trầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1071-tuong-mao-cua-tan-tieu-ngu-thay-doi.html.]

Tướng mạo đứa nhỏ thế mà đổi ngay mắt nàng. T.ử khí đang bao phủ lên khuôn mặt .

Là ai? Là ai lấy mạng nó!

Nếu nàng còn vẻ giận dỗi, thì giờ là thật sự tức giận .

Tần Minh Thuần dám ho he, tưởng sai gì chọc giận nàng, rụt cổ , dè dặt .

Tần Lưu Tây bảo luyện chữ , : “Lát nữa sẽ cho ngươi ngọc phù mới.”

“Vâng.”

Vào phòng, Tần Lưu Tây lập tức gọi Kỳ Hoàng, lấy đồ nghề bói toán , định dùng sinh thần bát tự của Tần Minh Thuần để xem một quẻ.

... xem !

Thầy tướng xem cho xem cho , ruột thịt cũng khó xem. Nàng thể thấy tướng mạo Tần Minh Thuần đổi, t.ử khí bao phủ, nhưng kiếp nạn khi nào sẽ ứng nghiệm.

Đáng c·hết!

Kỳ Hoàng thấy sắc mặt nàng ngưng trọng, hỏi: “Xảy chuyện gì ?”

Tần Lưu Tây kể chuyện tướng mạo Tần Minh Thuần đổi. Kỳ Hoàng cũng biến sắc: “Vị Mạnh Tri châu cũng là phủ Ninh Châu, mới điều về hai năm nay. Nhà cũ ở thôn Giải Nguyên cách Li Thành trăm dặm. Chẳng lẽ Ngũ thiếu gia đến nhà cũ của nên dính thứ dơ bẩn? Một thành công nên nữa?”

“Khó lắm. Ngươi gọi Trần Bì về, bảo dạo theo gã sai vặt cho Tiểu Ngũ. Để tính toán xem.”

Kỳ Hoàng hỏi: “Ngài định dùng Đại Diễn thuật?”

Tần Lưu Tây gật đầu. Dùng thuật thể suy đoán , nhưng gánh chịu trừng phạt vì tiết lộ thiên cơ.

nàng đành .

Kỳ Hoàng nàng quyết thì ai cản , cũng nàng sẽ bỏ mặc chuyện .

Tần Lưu Tây lấy cỏ thi , nhanh tính quẻ tượng: Cuối giờ Thân ngày mai.

Nàng lấy một miếng ngọc phù. Đây là miếng ngọc nàng tranh thủ gia trì lúc thiên lôi đ.á.n.h , lượng nhiều. Ngọc phù khắc phù văn sẵn, nàng vẫn yên tâm, lấy d.a.o khắc khắc thêm một lớp nữa, thi thuật gia trì.

Một luồng ánh sáng tím vàng lóe lên, nàng mới hài lòng ngọc phù. Nàng lấy hai sợi dây đỏ khai quang tượng Tổ sư gia tết , xỏ ngọc phù , đem đeo lên cổ Tần Minh Thuần, dặn dò: “Thư viện đang nghỉ đúng ? Ngày mai rời khỏi phủ. Mấy ngày tới sẽ để Trần Bì theo bảo vệ ngươi.”

“Tại ?”

“Bởi vì ngươi sẽ c·hết.”

Tần Minh Thuần: “...”

Tỷ ghét bỏ , trù ẻo thế?

cái trừng mắt của bà chị, đành đồng ý.

Tần Lưu Tây vẫn yên tâm, đ.á.n.h thêm một đạo ấn lưng . Làm xong tất cả, quả nhiên ngoài dự đoán, nàng tự dưng vấp ngã lăn đất, chân trẹo điếng .

Mẹ kiếp, thiên phạt cẩu đồ vật bao giờ đến muộn!

dù Tần Lưu Tây chuẩn vạn , ngày hôm Tần Minh Thuần vẫn lén chạy ngoài.

(Hết chương 1071)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...