Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1070: Ta kiếm cho Phạn Không chút việc để làm

Cập nhật lúc: 2025-12-03 00:58:50
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tần Lưu Tây bế quan điều tức hai ngày, xuất quan liền vượt núi đến chùa Vô Tướng tìm Tuệ Năng đại sư, cùng Hắc Sa Mạc.

Tuy Phật Đạo phân nhà, nhưng bản tính nàng trời sinh lạnh lùng, đại Phật từ bi cứu khổ cứu nạn, nên cũng nghiên cứu sâu về kinh văn Phật pháp.

Tuệ Năng đại sư thì khác. Ông là trụ trì chùa Vô Tướng, là cao tăng đắc đạo, sự am hiểu về Phạn kinh chắc chắn hơn nàng nhiều. Không chừng ông thể lai lịch của cái kết giới .

Nghe Ác Phật Hủy La dựng lên một đại kết giới, Tuệ Năng đại sư vui vẻ nhận lời. Đến nơi, thấy Tần Lưu Tây định bắt quyết phép, ông liền ngăn .

“Bất Cầu, con mới hồi phục, nên vận dụng đạo thuật mạnh. Để lão nạp tự quan sát là .”

Tần Lưu Tây chút do dự: “Phạn văn màu máu, trông quỷ dị, nguy hiểm gì . Đại sư, ngài...”

Tuệ Năng mỉm hiền từ: “Ác Phật trốn khỏi Cửu U, nếu tác oai tác quái ở nhân gian, gây cảnh sinh linh đồ thán, thì đó sẽ là kiếp nạn của nhân loại. Phật Đạo nhị môn, thậm chí tất cả những tu hành đều thể ngoài cuộc. Bất Cầu , thế gian chỉ một con quan tâm đến chuyện . Ác Phật Hủy La cũng trách nhiệm của riêng con, mà là trách nhiệm chung của tất cả chúng . Con chỉ cần hướng thiện tu hành, kết thiện duyên rộng rãi, tích lũy công đức, tự khắc sẽ đến bên cạnh, kề vai sát cánh chiến đấu cùng con. Con tuyệt đối sẽ cô độc.”

Tần Lưu Tây sững sờ.

Con tuyệt đối sẽ cô độc.

Nếu con nở rộ, gió mát tự tìm về.

Lời như sấm rền bên tai khiến sống mũi nàng cay cay. Trái tim vốn luôn căng thẳng bấy lâu nay bỗng chốc thả lỏng. Nàng như tìm sự thoải mái, tự nhiên của thời niên thiếu, đầu óc trở nên thanh minh sáng suốt.

Tâm ma tan biến.

Thấy nàng chìm trạng thái ngộ đạo, Tuệ Năng mỉm . Ông xếp bằng xuống, một tay dựng ngực, khẽ nhắm mắt, bắt đầu nhẩm niệm kinh văn nhà Phật. Từng luồng linh khí thiên địa nhè nhẹ xoay chuyển quanh ông.

Tiếng kinh văn như những gợn sóng vô hình lan tỏa về phía . Kim quang từ mây chiếu xuống, bao phủ lấy Tuệ Năng, khiến ông trông thánh khiết vô ngần.

Tuệ Năng mở mắt, về phía . Những dòng Phạn văn màu m.á.u phản chiếu trong mắt ông, sắc nhọn như kim như tên.

Ông từng chữ, từng chữ một, ghi nhớ tất cả lòng, cho đến khi khóe miệng rỉ một dòng m.á.u tươi.

Tần Lưu Tây hồn, sắc mặt biến đổi. Nàng vội bước tới, hai tay nhanh chóng kết ấn, vẽ một lá bùa An Hồn, ấn lên lưng Tuệ Năng.

“Đại sư, đủ .” Nàng khẽ .

Tuệ Năng như thấy, vẫn tiếp tục chăm chú những lá bùa . Cho đến khi đôi mắt ông cũng nhuốm màu đỏ máu, m.á.u chảy dài xuống khóe mắt, ông mới nhắm mắt , phụt một tiếng phun ngụm m.á.u tươi, ngã ngửa .

Tần Lưu Tây đỡ lấy ông, lấy đan d.ư.ợ.c nhét miệng ông, tự trách lo lắng.

Rõ ràng Tuệ Năng tiêu hao quá nhiều tu vi. Nếu , ông sẽ suy kiệt đến mức . Còn đôi mắt của ông...

“Đại sư, mắt ngài...” Giọng nàng run rẩy.

Tuệ Năng trấn an: “Không gì to tát, chỉ là mù thôi mà.”

Lòng Tần Lưu Tây chùng xuống. Nàng lập tức lấy kim châm : “Để con châm cứu trị liệu cho ngài.”

Tuệ Năng nắm lấy tay nàng: “Vô dụng thôi. Lão nạp dùng đôi mắt để thấu thiên cơ. Ở tuổi , cũng đáng giá .”

Tần Lưu Tây càng thêm áy náy: “Xin , đều tại con. Nếu con kéo ngài đến đây thì mắt ngài nông nỗi .”

“A di đà phật, Bất Cầu chớ tự trách. Hết thảy đều là ý trời. Không con dẫn đường, lão nạp cũng sẽ đến đây, chỉ là sớm muộn mà thôi.” Tuệ Năng : “Đến sớm một chút, chúng càng nhiều thời gian chuẩn hơn.”

Tần Lưu Tây đầu kết giới , ánh mắt thâm trầm: “Chúng rời khỏi đây .”

Hai nhanh chóng trở về chùa Vô Tướng. Tại thiền thất, Tuệ Năng gọi đại t.ử Tĩnh Minh hòa thượng đến. Ông , Tĩnh Minh hòa thượng chép như bay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1070-ta-kiem-cho-phan-khong-chut-viec-de-lam.html.]

Tần Lưu Tây bắt mạch cho ông. Vừa đặt tay lên, tim nàng thắt . Nàng c.ắ.n môi, cố trấn tĩnh.

Tâm mạch tổn thương, ngũ tạng mất cân bằng, chức năng cơ thể rối loạn. Nếu nghỉ ngơi , chắc chắn sẽ tổn thọ.

Còn đôi mắt của ông, kinh lạc tắc nghẽn, thị lực b·ị p·hản phệ do dùng đại pháp thuật, dẫn đến mù lòa.

Tần Lưu Tây rũ mắt, trong lòng nặng trĩu.

Lúc , Tuệ Năng ngừng . Tuy mất thị lực, ông vẫn chính xác nắm lấy tay Tần Lưu Tây, : “Đó là Vô Biên Kết Giới, diễn sinh từ kinh Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện. Những dòng Phạn kinh đó hóa thành từ nghiệp báo của Vô Gián địa ngục. Sở dĩ màu m.á.u là vì nghiệp báo là ác quả, nên dễ sinh tâm ma, khơi dậy cái ác sâu kín nhất trong lòng . Nếu cố tình xông , tâm tính kém sẽ c·hết ngay bên ngoài kết giới vì tâm ma. Linh hồn khi c·hết cũng thể rời , mà trở thành ác hồn giam cầm trong đó.”

Tần Lưu Tây nhíu mày chặt hơn. Vô Gián địa ngục, đó chẳng là địa ngục A Tỳ ? Người ở trong đó là kẻ ác cùng cực, phạm tội tày trời như g·iết cha , g·iết La Hán, Phật chảy máu...

Nghiệp báo của những kẻ vạn tội như khủng kh·iếp đến mức nào, thể tưởng tượng .

“Muốn hình thành kết giới , ắt ác hồn Vô Gián địa ngục trận kỳ (cờ trận), thi triển cũng pháp lực tu vi hùng mạnh chống đỡ. Bất Cầu , tu vi của đang dần hồi phục. Con tuyệt đối lơ là tu hành.”

Tần Lưu Tây nuốt nước bọt, khổ: “Con cũng nhân lúc bệnh mà lấy mạng , nhưng hiện tại ai là chân của con còn .”

Nói đến đây, nàng chút ủ rũ.

Tuệ Năng : “Truyền thuyết kể rằng Ác Phật Hủy La thời kỳ cường thịnh giống như Ngàn Mặt Bồ Tát, thể phân hàng trăm linh hồn phân nhập khác, tựa như ngàn tòa .”

Tần Lưu Tây hừ lạnh một tiếng: “Chỉ bằng con chuột cống như mà cũng đòi Bồ Tát? Phi!”

Tuệ Năng : “Con , chứng tỏ thời cơ đến. Nếu thời cơ đến, lão nạp tin rằng con thể tìm giữa ngàn vạn chỉ bằng một ánh mắt.”

Tần Lưu Tây trầm mặc. Nàng đang đợi đến cướp Phật cốt, nhưng mãi đến, cũng là vì chờ thời cơ ?

Trong đầu nàng thoáng hiện lên một bóng . Có lẽ, họ từng giao phong .

Phụt.

Thư Sách

Tuệ Năng phun một ngụm máu.

Tần Lưu Tây vội : “Đại sư, lát nữa con sẽ gửi một viên Trúc Cơ Đan đến. Ngài uống xong thì bế quan .”

Tuệ Năng sững sờ, lắc đầu: “Đan d.ư.ợ.c quý giá như thế, con hãy giữ cho cần hơn. Đôi mắt lão nạp là do nhân quả, đổi lấy việc thấu thiên cơ cũng là xứng đáng. Con hãy đến chùa Ngọc Phật, thỉnh Kính Từ chủ trì nghiên cứu cách phá giải Vô Biên Kết Giới . Đương nhiên, lão nạp cũng sẽ nghiên cứu.”

“Đại sư cứ an tâm bế quan , cần lao tâm khổ tứ nữa. Con thể tìm các đại sư chùa Ngọc Phật, cũng thể tìm Phạn Không ở Thiên Sơn. Hắn ở đó một rảnh rỗi quá, kiếm chút việc cho !” Nhân mạch của nàng mạnh lắm đấy.

Trên đỉnh núi băng tuyết Thiên Sơn, Phạn Không đang tu hành bỗng mở đôi mắt vương đầy băng tuyết. Tay run lên một cái. Dự cảm chẳng lành mà quen thuộc thế nhỉ!

(Hết chương 1070)

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...