Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1069: Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng

Cập nhật lúc: 2025-12-03 00:58:49
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tần Lưu Tây cùng Hắc Sa trở Hắc Sa Mạc. Từ biệt ba năm, nơi đây vẫn là cổng quen thuộc nhưng giờ đây trơ trọi một ngọn cỏ. Rõ ràng thấy bên trong là một vùng sa mạc mênh mông, nhưng mãi vẫn chỉ loanh quanh bên ngoài, giống như đạo lý " núi c·hết ngựa".

Phong Tu ném một sợi lông hồ ly , đầy một lát, sợi lông gió cuốn ngược trở .

“Là kết giới, ngăn cách thứ.”

Hắc Sa nôn nóng: “Kết giới gì chứ? Ta đường đường là chủ nhân nơi mà còn . Mẹ kiếp, đứa c·hết tiệt nào dám tu hú chiếm tổ chim khách thế ?”

Phong Tu châm chọc: “Thành ngữ dùng đấy. ngươi chắc ngươi là chủ nhân ?”

“Sao ? Từ khi linh thức ở đây . Ta chính là sơn tinh hồn, là sơn tinh!” Hắc Sa giận dữ.

Phong Tu khẩy: “Ngươi rõ ràng là một con gấu đen.”

Hắc Sa: “!”

Đừng tưởng ngươi đang mắng ngu ngốc! Cái tên ẻo lả nhà ngươi đ.á.n.h ?

Tần Lưu Tây bực quát: “Muốn cãi thì cút xa một chút.”

Hai cái tên ấu trĩ !

Hai lập tức ngậm miệng.

Tần Lưu Tây xếp bằng, hít sâu một . Hai tay nàng nhanh chóng kết ấn, bắt quyết. Pháp ấn phức tạp, mười ngón tay chuyển động nhanh như múa, khiến kịp rõ. Miệng nàng liên tục tụng niệm kinh văn.

Gió nổi lên cuồn cuộn, bao quanh nàng tạo thành một cơn lốc nhỏ.

Tần Lưu Tây c.ắ.n đầu ngón tay, vẽ bùa . Linh lực trào cùng máu, tan biến trung. Một lá bùa vàng kim hiện , lao thẳng về phía kết giới.

Cùng lúc đó, nàng bật nhảy lên trung, đôi mắt lóe lên ánh sáng kim hồng. Khi thần phù vàng kim đ.á.n.h kết giới, nàng kịp thấy hình dáng thực sự của nó.

Vừa rõ, Tần Lưu Tây biến sắc, lập tức cưỡng ép thu hồi phù văn.

Phụt.

Thần phù b·ị t·hu hồi đột ngột gây phản phệ, lồng n.g.ự.c nàng đau nhói kịch liệt, phun một ngụm m.á.u tươi. Thân thể nàng rơi xuống như diều đứt dây.

Phong Tu biến sắc, hiện nguyên hình thành cửu vĩ yêu hồ khổng lồ. Một cái đuôi của nhẹ nhàng cuốn lấy nàng, đặt nàng xuống đất an .

Hắc Sa chậm chân một bước, hậm hực: Đáng ghét, để màu !

Phong Tu lo lắng đỡ Tần Lưu Tây: “Sao thổ huyết? Ngươi chứ?”

Sắc mặt Tần Lưu Tây trắng bệch, thần sắc uể oải vì phản phệ. Nàng lấy một viên đan d.ư.ợ.c từ túi Càn Khôn nuốt xuống, : “Về .”

Phong Tu hai lời, cõng nàng lên lưng, dùng yêu thuật thi triển gian gấp khúc, biến mất ngay tại chỗ.

Hắc Sa hít một miệng cát: “?”

Đồ khốn kiếp, đây! Ngươi bỏ quên lão t.ử !

Thanh Bình Quan.

Phong Tu đặt Tần Lưu Tây lên đệm hương bồ trong phòng đạo, lo lắng hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì? Ngươi thấy gì?”

Tần Lưu Tây đáp: “Kết giới đó là Phạn kinh huyết sắc. Nếu đoán sai, là do tên bày .”

Những dòng Phạn kinh dày đặc như một tấm lưới khổng lồ, ngăn cách với thế giới bên ngoài, bao bọc lấy Hắc Sa Mạc như một cái kén, cho bất kỳ sinh linh nào .

Nhìn thấy những dòng Phạn kinh đó, nàng cảm thấy da đầu tê dại, như thể chỉ cần bước là sẽ kéo xuống địa ngục A Tỳ, vĩnh viễn siêu sinh.

Nàng còn cảm thấy sợ hãi. Nếu khác cố tình xông , hậu quả sẽ ?

“Chỉ là một cái kết giới mà thôi, ngươi cũng phá ?” Phong Tu ngạc nhiên.

Tần Lưu Tây lắc đầu: “Những Phạn kinh đó trông tà ác. Nếu dùng b·ạo l·ực phá giải, sẽ xảy chuyện gì. Hơn nữa, bên trong kết giới còn trận pháp. Nếu phá vỡ kết giới, sợ là sẽ 'rút dây động rừng'. Tạm thời đừng manh động, để xem xét .”

Phong Tu nhíu mày: “Trận pháp gì?”

Tần Lưu Tây nhớ hình ảnh chín cột sáng vàng thông thiên trong trận pháp, : “Vẫn rõ lắm, nhưng chắc chắn liên quan đến đại kế của .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1069-cay-muon-lang-ma-gio-chang-ngung.html.]

Phong Tu buột miệng: “Thành Thần Đại Trận?”

Hai , vẻ mặt đều ngưng trọng.

“Tại chọn Hắc Sa Mạc? Nơi đó gì đặc biệt ?” Phong Tu khó hiểu.

Tần Lưu Tây gõ nhẹ đầu gối: “Khí trường ở Hắc Sa Mạc vốn khác biệt với bên ngoài. Từ đến nay nơi đó chỉ , tựa như một tiểu thế giới riêng biệt.”

Giống như hư vô chi cảnh mà Mộc Uông Uông từng bắt , nơi đó cũng là một tiểu thế giới riêng, vong hồn đó nếu nuốt chửng thì cũng vĩnh viễn bất diệt, thể đầu thai.

Điểm khác biệt là hư vô chi cảnh t.ử khí đen đủi, còn Hắc Sa Mạc...

Có linh khí!

Nàng nhớ năm xưa tìm bò cạp vàng, phía bên Lục hồ trong Hắc Sa Mạc linh khí nồng đậm hơn hẳn bên ngoài.

Nơi ẩn chứa bí mật gì, còn tra cứu thêm, quan trọng nhất là để Hắc Sa nhớ xem ngàn năm nơi đó rốt cuộc là gì.

Cây lặng mà gió chẳng ngừng.

Tần Lưu Tây hít sâu một : “Mặc kệ ý đồ gì khi chọn nơi đó, nhưng việc bỏ công sức Hắc Sa Mạc chứng tỏ mấy năm nay hề nhàn rỗi. Được , phản phệ cần bế quan điều tức một thời gian. Ngươi nhắn với Hắc Sa, đừng để Hắc Sa Mạc chịu c·hết, bảo cố nhớ quá khứ của nơi đó. Sau đó ngươi về Thịnh Kinh, giúp trông chừng nhóm Chiêu Chiêu, và lưu ý phủ Tư Di quận chúa.”

“Sao ?”

Thư Sách

“Phương sĩ của phủ Tín Dương Vương cũng tên là Huyền Minh, giống tên kẻ bày trận ở Lệ gia. Hắn đang đường đến Thịnh Kinh, chắc là vì tàn đồ trận pháp và chuyện sinh quý t.ử của Tư Di quận chúa.”

Gặp chuyện chính sự, Phong Tu cũng đùa cợt nữa: “Vậy ngươi tự lo cho nhé.”

Tần Lưu Tây gật đầu, nhắm mắt , nhanh chóng nhập định.

Phong Tu đóng cửa phòng, chờ một lúc. Hắc Sa về đến nơi định c.h.ử.i ầm lên thì b·ị p·hong Tu chặn họng: “Nàng phản phệ, cần bế quan tu luyện. Hắc Sa Mạc đúng là tu hú chiếm tổ như ngươi .”

Hắc Sa giận dữ: “Tên khốn nào dám thế?”

“Ác Phật Hủy La!”

Hắc Sa: “...”

Đây là triệt đường sống của !

Phong Tu lười nhảm với , trực tiếp xách cổ về kinh. Nhỡ tên gấu ngốc chạy đến Hắc Sa Mạc loạn thì hỏng bét.

Thôi thì mang về kinh trông trẻ con cho lành, dù ở đó cũng lắm đầu trâu mặt ngựa cần đối phó.

Huyền Minh - mà Tần Lưu Tây nhắc đến - đang quẻ tượng bói , sắc mặt đen như đ.í.t nồi.

Kẻ cầm tàn đồ trận pháp là ai mà hành tung quỷ dị thế ? Lúc thì ở Thịnh Kinh, lúc chạy xuống phía Nam, giờ hướng về Tây Vực, chớp mắt cái về phía Nam. Biết bay mà chạy nhanh thế?

Hay là... kẻ đó ?

Huyền Minh nhất thời do dự. Nên tiếp tục truy đuổi tàn đồ đến Thịnh Kinh xử lý chuyện của quận chúa ?

Nghĩ ngợi một lát, cầm mai rùa lên bói . Lát , quẻ tượng hiện , mặt tái mét.

Đi tìm trận đồ là quẻ đại hung!

Kẻ cầm trận đồ rốt cuộc là yêu nghiệt phương nào?

(Hết chương 1069)

 

 

 

 

 

 

 

Loading...