Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1068: Không để thù qua đêm

Cập nhật lúc: 2025-12-03 00:58:48
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Vương tấm biển hiệu rơi trúng, liệt giường hơn nửa tháng mới miễn cưỡng vài bước. Việc ngoài lúc thể, chỉ đành dưỡng bệnh trong phủ.

mơ cũng ngờ, giường mà vẫn gặp họa.

Vừa hầu tắm rửa lau xong, Triệu Vương đang thiu thiu ngủ thì bỗng cảm thấy dựng tóc gáy, da gà nổi khắp .

Không , nguy hiểm!

Hắn mở mắt , một cái bao tải đen sì chụp xuống đầu. Kinh hãi tột độ, định hét lên: “Người ...”

tê rần như kim châm, nhanh chóng mất tri giác.

Thôi xong, ai ám toán ?

Tần Lưu Tây thấy Triệu Vương ngất xỉu, lúc mới tháo bao tải xuống, lột sạch quần áo bắt đầu tay.

Nàng đ.á.n.h kỹ thuật, tổn thương bề mặt da thịt mà đ.á.n.h thẳng nội tạng, xương cốt. Nhìn bên ngoài chẳng thấy gì, nhưng khi tỉnh , sẽ cảm thấy như vật nặng nghiền nát xương cốt, đau đớn thấu trời.

“Chăm sóc” Triệu Vương một trận trò xong, nàng trùm bao tải lên đầu , xách lên vác lưng.

Triệu Vương quăng quật như con ch.ó c·hết, đầu đập góc giường cái bộp, phát tiếng kêu trầm đục.

Tần Lưu Tây dán một lá Ẩn Hình Phù lên , cõng Triệu Vương lặng lẽ rời khỏi phủ.

Nàng thẳng đến phủ Tư Di quận chúa, ném lên giường của ả, đắp chăn bông kín mít, chờ Tư Di quận chúa nhận "món quà bất ngờ" .

Thư Sách

Nàng dạo một vòng quanh phủ quận chúa, đến thư phòng thì thấy tiếng đang nổi trận lôi đình. Ghé mắt , hóa là Biện Thế t.ử của Tín Dương Vương phủ đang đập bàn đá ghế.

Nguyên nhân tức giận chính là vì mảnh tàn đồ trận pháp . Dù cho điều tra thế nào cũng tìm ai là mua nó.

Định dùng quyền lực ép Cửu Huyền khai danh tính mua, nhưng Cửu Huyền những sợ mà còn cứng rắn hơn cả . Hắn cũng dám căng, vì buổi đấu giá đó dính dáng đến triều đình. Chưa đến việc Cửu Huyền chỗ dựa là ai, chỉ riêng Bộ Hộ vớ món hời lớn như , chắc chắn sẽ bảo vệ Cửu Huyền đến cùng.

Biện Thế t.ử dám đắc tội Cửu Huyền và Bộ Hộ, tra tin tức, chỉ trút giận vô cớ.

Tư Di quận chúa đang bực bội vì chuyện thụ thai, thấy trai loạn, bèn gắt: “Thôi ! Phụ vương chẳng gửi thư Huyền Minh đại sư đang đường tới ? Mảnh tàn đồ đó cũng chạy mất , hoảng cái gì? Người hoảng đây .”

Biện Thế t.ử : “Muội thì cái gì. Cửu Huyền đó cổ quái lắm. Ta cứ linh cảm chuyện sắp hỏng bét.”

Hắn tuy là kẻ ăn chơi trác táng, nhưng đôi khi linh cảm cực kỳ chính xác, đặc biệt là những chuyện , thường linh nghiệm đến đáng sợ.

Tư Di quận chúa nhíu mày, theo bản năng ấn tay lên ngực. Bọn họ là song sinh long phượng, nàng gần đây cũng cảm thấy việc thuận, giờ trai càng thêm hoang mang.

“Được , đừng mấy lời xui xẻo đó nữa, phiền c·hết . Đợi đại sư đến là xong, ông chắc chắn sẽ cách.” Tư Di quận chúa : “Ta về phòng đây.”

Biện Thế t.ử thấy nàng kiên nhẫn thì bất mãn, nhưng cũng gì thêm, chỉ dặn: “Cũng nên mời đại phu đến bắt mạch cho xem , đừng để mãi động tĩnh gì, uổng phí công sức toan tính của phụ vương.”

Tư Di quận chúa trừng mắt : “Bớt lo chuyện của , lo cho cái .”

Chẳng câu nào t.ử tế, đồ khốn kiếp!

Tần Lưu Tây Tư Di quận chúa phất tay áo bỏ , đôi mắt đen láy nheo . Huyền Minh đại sư? Là tên Huyền Minh bày Ngũ Hành Trận cho Lệ gia ?

Trùng hợp đến thế ư?

Tư Di quận chúa trở về phòng, phịch xuống giường, cau mày suy nghĩ về lời trai , tay vô thức sờ lên bụng.

Tên quận mã phế vật đúng là vô dụng, bản lĩnh cho con ả họ Tống m.a.n.g t.h.a.i mà cho nàng m.a.n.g t.h.a.i . Đồ bỏ , uổng phí cái mệnh cách !

Nàng ngả định , bỗng bật dậy, quát lạnh: “Kẻ nào?”

Lúc nàng mới phát hiện chăn nệm giường trải sẵn, bên trong hình . Do mải suy nghĩ nên nàng để ý.

Người nọ im động đậy.

Tư Di quận chúa với tay lấy chiếc roi gai treo đầu giường, cầm chặt trong tay: “Không lên tiếng là động thủ đấy.”

Thấy đối phương vẫn im lặng, nàng hất tung chăn lên. Một hình đàn ông trắng lòa, chỉ mặc mỗi chiếc quần lót hiện mắt. Nàng nhướng mày.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1068-khong-de-thu-qua-dem.html.]

Ai thế ? Tự dâng đến tận giường (tự tiến chẩm tịch)?

Nàng dùng roi chọc chọc eo , thấy phản ứng. Tò mò, nàng leo lên giường kỹ thì kinh ngạc thôi.

Triệu Vương?

Sao giường của nàng trong bộ dạng ?

Tư Di quận chúa chọc má Triệu Vương, sờ soạng hình rắn chắc của , đưa tay xuống bóp một cái.

Chậc chậc.

Tư Di quận chúa nhếch môi : “Là ngươi tự dâng đến cửa, đừng trách bổn quận chúa nhé.” Nàng dậy, cao giọng gọi : “Người , chuẩn nước tắm.”

Tần Lưu Tây lặng lẽ rời .

Về phần Triệu Vương khi tỉnh xảy chuyện "thiên lôi câu động địa hỏa" với Tư Di quận chúa , đó việc nàng cần quan tâm. Dám lôi kéo Thanh Bình Quan của nàng xuống nước, thì chịu sự trả lễ của nàng.

Lễ nghĩa liêm sỉ ư? Đó là cái gì?

Hắn cũng xứng !

Tần Lưu Tây tìm Tần Minh Nguyệt chất vấn Tần gia. Tần Minh Ngạn b·ị t·hương nặng như mà còn thể nhảy nhót , tra ngọn ngành cũng bí mật gì. Cho dù Tần gia , thì phía Tây Bắc cũng sẽ tiết lộ thôi.

So với Tần gia, nàng quan tâm hơn đến kẻ hiến cái kế sách tồi tệ cho Triệu Vương. Là Ngọc Lệnh Lan ?

Kế sách "nhất tiễn tam điêu" (một mũi tên trúng ba đích) nếu thành công thì quả thật lợi hại. Vậy việc lôi nàng xuống nước rốt cuộc là coi nàng như bàn đạp, là chịu sự sai khiến của ai đó cố ý nhắm nàng?

Cảm giác kỳ quái mà mang cho nàng trỗi dậy. Hắn thật sự là của Triệu Vương ?

Trở Thanh Bình Quan, Tần Lưu Tây thấy Phong Tu đang chuyện với Hắc Sa. Hắc Sa thấy nàng thì kích động chạy tới: “Cuối cùng ngươi cũng về .”

“Ngươi về hang ổ tu hành ?” Tần Lưu Tây tò mò hỏi: “Sao đây?”

Hắc Sa lắc đầu, đáng thương : “Ta Hắc Sa Mạc (sa mạc cát đen).”

Tần Lưu Tây sửng sốt: “Ý là ?”

“Thì là về chứ . Trước Hắc Sa Mạc chỉ là do trấn giữ. mới ngoài mấy năm, thì nữa. Nó như phong tỏa , tìm cách cũng . Đừng , sinh vật khác cũng nổi.”

Hắc Sa đến đây thì mếu máo: “Lúc ngươi dụ dỗ , ngon ngọt lắm, bảo cứ coi như ngoài chơi, về lúc nào thì về. Giờ thì ? Lúc thì dễ, lúc về thì cửa! Ta mặc kệ, chuyện ngươi giúp , nếu chịu .”

Hắc Sa Mạc coi như là hang ổ của , giờ bỏ mấy năm, thì mất nhà, thế thì còn gì là uy phong?

Tần Lưu Tây: “...”

Đây là ăn vạ nàng đấy ?

(Hết chương 1068)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...