Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1058: Đi Đao Sơn địa ngục tìm người
Cập nhật lúc: 2025-12-02 05:44:08
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dương gian gặp thiên tai c·hết ít . Phán Quan dùng bút Phán Quan, tay run lẩy bẩy, xem sổ sách công tội gần như mòn cả trang giấy, nhưng vẫn bận bằng Tần Lưu Tây đến tìm .
Diêm Vương lão đại thì chuồn thẳng, đúng là đạo nghĩa.
Tần Lưu Tây Phán Quan đang cố gượng . Nàng điều, nhét hai thỏi kim nguyên bảo qua.
Có tiền mua tiên cũng .
Phán Quan đút kim nguyên bảo tay áo, nụ tươi rói hơn hẳn: “Ngài cứ khách sáo với lão Phán gì. Chúng quan hệ thế , hỏi ai thì triệu là , hà tất tự đến đây?”
“Ta còn tìm Địa Tạng Vương và Đại Đế xin chút đồ vật, nên tự một chuyến.”
Diêm Vương đang dựng tai lén phía , lập tức sai một tiểu quỷ mật báo cho Đại Đế.
Phán Quan lúc tìm tên Lệ Ông mà Tần Lưu Tây hỏi. Ông xem qua sổ sách, : “Người dùng sống tế thiên, nghịch thiên sửa mệnh, phạm sát nghiệt hai mươi tội lớn, phán hình phạt ở Đao Sơn địa ngục. vì công đức việc thiện nên giảm hình phạt còn hai mươi năm. Hiện tại vẫn còn thiếu hai năm nữa.”
Tần Lưu Tây : “Ta gặp mặt ông .”
Phán Quan đáp: “Ta dẫn ngài qua đó.”
“Không cần, sai một tiểu quỷ dẫn đường là . Dạo dương gian c·hết nhiều , ảnh hưởng công việc của ngươi.” Tần Lưu Tây .
Phán Quan chút thụ sủng nhược kinh, nhưng càng dám để nàng tự ý chạy lung tung. Ông : “Không , cũng tranh thủ hít thở chút khí. Đi đường .”
Tần Lưu Tây ý kiến, theo ông đến Đao Sơn địa ngục.
Diêm Vương thấy họ mới dám ló , thầm thì: Con sát tinh đổi tính ? Hay là đang âm mưu chuyện gì lớn hơn? Bão táp đêm giông?
Ông lập tức lệnh cho điện, cảnh báo cấp độ mười hai!
Tần Lưu Tây Diêm Vương coi như nhân vật khủng bố. Lúc , nàng Đao Sơn địa ngục, thấy cảnh tượng những bên trong đang thống khổ gào thét. Thiên đao vạn quả, lưỡi đao c.h.é.m da thịt mà cắt xé linh hồn. Đao sơn ngừng xẻ áp, linh hồn xé nát tái tạo, đau đớn ngừng nghỉ.
Phán Quan sai quỷ tướng canh giữ Đao Sơn câu Lệ Ông .
Lệ Ông chịu hình phạt mười tám năm, hồn thể hư hao, còn hình . Lúc mặt Tần Lưu Tây, hồn thể run rẩy như sắp tan biến.
Vừa thả , quỷ tướng giới thiệu, run rẩy quỳ xuống.
Tần Lưu Tây thẳng vấn đề: “Năm đó ngươi bày Ngũ Hành Trận ở Trà Sơn Lệ gia để gì? Tại chuyện gì hơn mà cố tình chọn trồng ? Dù cho ngươi để con trai sách, nhờ phong thủy cực đó cũng sẽ đỗ đạt. Tại ngươi chọn thương nhân cấp thấp?”
Lệ Ông run rẩy, ngẩng đầu Tần Lưu Tây, ánh mắt đầy kinh ngạc. Tại nàng ?
Tần Lưu Tây : “Ngươi dùng sống chôn sống bày trận, tạo sát nghiệt lớn như , cũng nên nghĩ đến báo ứng. Cho nên ngươi mới lập tổ huấn, bắt con cháu việc thiện tích đức, nhưng công đức đó thể bù đắp hết tội . Ngươi cần hỏi nhiều, Lệ gia gặp báo ứng, tướng phá gia diệt tộc.”
Hồn thể Lệ Ông run lên, sợ hãi tột độ. Hắn quỷ tướng dùng xích câu hồn trói , lạnh lùng quát: “Đừng càn mặt đại nhân.”
Sợi xích là pháp khí sấm sét, đ.á.n.h mạnh một cái, Lệ Ông kêu t.h.ả.m thiết.
Phán Quan : “Được , thả , đ.á.n.h thê t.h.ả.m quá thì hỏi chuyện ?”
Quỷ tướng nịnh nọt thả .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1058-di-dao-son-dia-nguc-tim-nguoi.html.]
Lệ Ông tự do, nhưng dám càn, chỉ Tần Lưu Tây, hỏi: “Lệ gia... xảy chuyện gì ?”
“Có tướng phá gia diệt tộc, ngươi xem là chuyện gì? Ngươi lấy bao nhiêu thì trả bấy nhiêu, cần hỏi nhiều. Ta đến đây là vì Lệ gia các ngươi tích ít công đức, mà con cháu các ngươi cũng nguyện dốc hết tài sản chuộc tội.” Tần Lưu Tây : “Người bày trận cho ngươi là ai? Còn những đứa trẻ chôn sống, ngươi nhớ chúng là ai ?”
“Ngươi hỏi chuyện là ?”
“Những đứa trẻ chôn sống, oán khí cực lớn. Chúng dùng linh hồn để hiến tế, nguyền rủa Lệ gia các ngươi. Phán Quan đang ở đây, nếu ngươi ký ức, cứ tên .”
Lệ Ông chịu hình phạt lâu năm nên đầu óc chút lẫn lộn, nhưng chuyện dám quên, vì đó là nỗi hổ thẹn lớn nhất. Hắn lập tức tên và hộ tịch của một đứa trẻ.
Phán Quan mở Sổ Sinh Tử, tìm kiếm. Người đó c·hết lâu, nhưng nhập luân hồi. Ông lắc đầu với Tần Lưu Tây: “Đã luân hồi .”
Tần Lưu Tây đoán , nhưng vẫn Lệ Ông. Hắn càng thêm t.h.ả.m hại.
“Chuyện năm đó , khi giàu, tìm gia tộc họ bồi thường .” Lệ Ông : “Ta tự nghiệp chướng nặng nề, dám cầu xin thần minh tha thứ, nên mới việc thiện tích đức để chuộc tội. Ta ngờ...”
Không ngờ những đứa trẻ đó nhập luân hồi .
Cũng ngờ chúng nguyện hiến tế linh hồn để nguyền rủa. Hắn thực sự ma quỷ ám ảnh .
“Kẻ bày trận là ai?”
Lệ Ông đáp: “Là một du đạo (đạo sĩ lang thang), tự xưng là Huyền Minh. Lúc đó chỉ phong thủy hơn, đề xuất dùng đồng nam đồng nữ mệnh cách Ngũ Hành thanh quý để bày trận, là ít công to. Lúc đó một lòng Lệ gia phát dương quang đại, lấy vinh quang năm xưa.”
“Đoạt ?”
“ . Ngươi hỏi tại chỉ thương? Tổ tiên Lệ gia vốn nghề trồng , đời loại tên là U Lan, là cống phẩm. Sau nhà họ Tiển ở Ngô Nam hãm hại, Lệ gia tan cửa nát nhà, cống cũng họ chiếm đoạt, đổi tên thành Úc Lan. Cha lúc lâm chung dặn nhất định lấy vinh quang . Ta mang theo mối thù hận, mai danh ẩn tích, giả c·hết để trốn sự truy sát của nhà họ Tiển. Dựa nghề hầu tích cóp tiền, mãi đến tuổi 30 mới dám tay. Chính lúc đó, gặp Huyền Minh đạo nhân, bày cái trận Ngũ Hành để nuôi dưỡng Ngọc Vụ.”
Lệ Ông hồi tưởng: “ một bước, sai tất cả. Ta ma quỷ ám ảnh. Ta nhận tội.”
“Ngươi tầm hạn hẹp. Khôi phục vinh quang gia tộc, hà cớ gì thương? Làm quan ? Với phong thủy cát địa như thế, chôn cốt tổ tiên ở đó, Lệ gia sẽ sinh quan lớn. Tại chỉ chọn 'vua '?” Tần Lưu Tây lắc đầu.
Lệ Ông chấn động, khổ. Việc đoạt vinh quang cống là chấp niệm, là tâm ma của , nên mới tin lời tên , chuyện nham hiểm tàn ác đó. Kể từ đó, bao giờ ngủ yên.
Giờ tin Lệ gia suy bại, cảm thấy nhẹ nhõm, như thể ngày cuối cùng cũng đến, và cuối cùng cũng an tâm.
“Thiên sư đại nhân, xin ngài chuyển lời đến hậu nhân của : Tiền tài bất nghĩa , hãy trả cho dân chúng, dùng để chuộc tội.” Lệ Ông phủ phục mặt đất, tên những đứa trẻ mà còn nhớ, nhờ nàng chuyển lời, bắt con cháu dốc hết gia sản để chuộc tội.
(Hết chương 1058)
Thư Sách