Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1056: Lệ gia gặp báo ứng không oan

Cập nhật lúc: 2025-12-02 04:47:07
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thấy một cái đầu đội lốt rễ cây nhổ lên khỏi đất, những Lệ Học Phú mang đến sợ hãi bỏ chạy. Nếu nhờ Lệ Học Phú gọi , lẽ họ chạy tán loạn xuống núi .

Cái đầu lâu rễ cây quấn chặt, khiến hố đất toát oán khí càng thêm nồng đậm. Tần Lưu Tây ném thêm một lá Trấn Sát Phù hố, với Lệ Học Phú: “Đào , cẩn thận một chút.”

Lệ Học Phú run rẩy đám gia nhân.

Đám gia nhân: “...”

Chúng ?

Không cũng . Từng nhận mệnh cầm xẻng, tay run rẩy đào bới.

“Chú ý đừng đứt xương cốt, kẻo oan hồn oán hận, nửa đêm tìm các ngươi.” Tần Lưu Tây nhắc nhở.

Đám gia nhân: “!”

Ô ô, bọn họ thật sự !

Lớp bùn đất dần bới lên. Phong Tu thấy sốt ruột vì chậm quá, chôn sâu đến bao nhiêu nữa, đám hầu run rẩy như cầy sấy, đào mãi xong.

Hắn vận yêu lực, gió lốc cuốn bùn đất lên, từng lớp từng lớp lộ bộ cái hố.

Nhìn thấy cảnh tượng đáy hố, đều sợ đến mức mặt cắt còn giọt máu, hàn khí chạy khắp .

Dưới đáy hố, xếp ngay ngắn chín bộ hài cốt. Cốt cách đều nhỏ, tuyệt đối quá mười lăm tuổi. Nói cách khác, chín bộ hài cốt đều là trẻ con.

Tần Lưu Tây thế của các hài cốt và cái đầu lâu mất ở trung tâm, bấm đốt ngón tay tính toán: “Đây là Ngũ Hành Tương Sinh Đại Trận.”

Nàng nhẹ nhàng nhảy xuống hố, đến vị trí trung tâm, cẩn thận quan sát. Những hài cốt xung quanh tay chân vặn vẹo, một còn há miệng, nghiêng đầu, đó là dấu vết giãy giụa lúc c·hết.

Dưới đáy hố còn bùa chú, và ở các quẻ vị Càn Kim, Khôn Thổ, nàng tìm thấy những vật chôn kèm, hoặc là vàng, ngọc, hoặc là gỗ mun mục nát.

Tại vị trí mắt trận trung tâm, còn một trận pháp Luân Hồi Chuyển Hóa.

Tần Lưu Tây nhặt lên một lá bùa gần như còn rõ chữ , lờ mờ thấy một vài nét sinh thần bát tự. Nàng suy đoán: “Những đứa trẻ , sinh thần bát tự ứng với Ngũ Hành: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Chúng chôn sống ở đây, dùng tế thiên để bố trí Ngũ Hành Trận. Sinh cơ, vận của chúng chuyển hóa liên tục, trở thành linh khí và chất dinh dưỡng cho cây . Cây trồng đó, đương nhiên là phát triển , mang lợi ích lớn nhất.”

Lệ Học Phú ngây dại.

Khu Trà Sơn , Ngọc Vụ dùng để tiến cống là loại nhất. những cây xung quanh đây, tuy bằng Ngọc Vụ nhưng lá cũng vượt trội hơn những nơi khác, gọi là "Cao Sơn Vân Vụ", bán chạy nhất thị trường.

Tất cả đều xây dựng bi kịch của khác?

Chôn sống! Ai chôn sống mà oán hận?

Lệ Học Phú cảm thấy từng đợt oán khí ập , lạnh buốt như nhốt trong hầm băng, răng đ.á.n.h lập cập.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1056-le-gia-gap-bao-ung-khong-oan.html.]

Phong Tu liếc : “Tổ tông nhà ngươi đầu óc vấn đề ? Bày trận lớn như chỉ để trồng ? Yêu thích đến mức si mê ? Ngọn núi là cát địa, phong thủy vượng gia tụ tài, thể chọn nơi an táng tổ tiên, ban phúc cho con cháu đời quan, quý. Tại chọn cái gì mà 'vua ' chứ? Thật hiểu nên thông minh ngu xuẩn.”

Hắn ghét bỏ thương nhân, nhưng ai cũng "sĩ, nông, công, thương", thương tịch là thấp nhất. Dùng tà thuật giàu thì thôi , chọn con đường hơn, cứ khăng khăng thương nhân? Giàu thì giàu thật, nhưng cái quý thì .

Bây giờ thì , phú quý mấy chục năm thì gặp báo ứng. Chẳng là "trộm gà thành còn mất nắm thóc" ?

Ngu xuẩn!

Lệ Học Phú cũng tại , tại đại trận như ở đây. Nghĩ đến mấy năm nay uống bao nhiêu Ngọc Vụ, mà nguyên liệu là chất dinh dưỡng từ th·i t·hể c·hết...

Ọe.

Dạ dày Lệ Học Phú cuộn trào dữ dội, quỳ xuống đất nôn thốc nôn tháo.

Phong Tu tặc lưỡi: “Khó trách Lệ gia phát tài. Chiếm một ngọn núi cát địa, bày trận Ngũ Hành Tương Sinh tàn độc như , vận thế sinh sôi dứt, linh khí dồi dào, ngon mới lạ. Chỉ là tại trận pháp phá?”

Thư Sách

Tần Lưu Tây hài cốt ở trung tâm trận, cầm lấy khúc xương ngón tay gãy và những hộp sọ mở miệng. Hài cốt hóa đen vì oán khí. Nàng : “Họ lấy sống tế thiên bày trận, những tự nhiên oán hận thấu xương. Oán khí lớn như , khẳng định dùng linh hồn để nguyền rủa trận pháp.”

Nàng thử triệu hồn nhưng triệu . Oán khí lớn như , hẳn là chấp niệm chịu đầu thai, nhưng triệu hồn. Chỉ thể là trường hợp thứ hai: linh hồn tự hiến tế.

Lệ Học Phú nôn xong, : “Ngài Lệ gia chúng gặp lời nguyền ?”

“Đó là nguyền rủa, cũng là phản phệ. Chôn sống là đại sát nghiệt, còn là trẻ con.” Tần Lưu Tây chỉ những hài cốt nhỏ bé: “G·iết là đại nghiệp chướng, chôn sống tế thiên thì oán khí tan.”

Lệ Học Phú ngây dại, những hài cốt trẻ con, cảm thấy còn chỗ dung .

Lệ gia gặp báo ứng, hề oan uổng!

Tần Lưu Tây Ngũ Hành Tương Sinh Trận, trầm ngâm.

“Sao? Có gì ?” Phong Tu bước tới hỏi.

Tần Lưu Tây chỉ các hài cốt: “Ngũ hành bát tự, Ngũ Hành Tương Sinh Trận, ngươi thấy quen thuộc ?”

Phong Tu khó hiểu.

Tần Lưu Tây nhẹ giọng nhắc: “Phủ Tín Dương Vương.”

Phong Tu lập tức hiểu : “Ngươi , trận pháp do bên đó ? Không thể nào, chuyện xảy cách đây mấy chục năm .”

Tần Lưu Tây : “Ta chỉ cảm thấy trùng hợp. Ngũ Hành Tương Sinh Trận tuy nham hiểm nhưng thể phủ nhận nó thành công. Kẻ bày trận am hiểu Ngũ Hành thấu triệt đến , hà cớ gì dùng phương pháp tàn độc ? Tìm nguyên liệu ngũ hành cũng thể bày trận, lo phản phệ. cố tình dùng bát tự Ngũ Hành để bày trận. Chẳng lẽ là biến thái, chê mạng dài?”

Phong Tu cũng trầm mặc: “Có khả năng đây chỉ là một cuộc thí nghiệm ?”

“Ý ngươi là ?” Tần Lưu Tây lập tức .

Phong Tu giải thích: “Tà pháp tuy nham hiểm, nhưng trận pháp Ngũ Hành Bát Quái biến hóa khôn lường, dùng nguyên liệu khác thì uy lực cũng khác. Có những phương sĩ vì nghiên cứu trận pháp mạnh hơn, nên từ thủ đoạn. Giống như dùng bát tự Ngũ Hành chôn sống bày trận. Nếu thành công, thể dùng pháp nhiều chuyện lớn hơn. Còn về phản phệ, Tây Tây, ngươi cũng rõ cứu sẽ phản phệ, nhưng ngươi vẫn dám . Đây là vì sợ. Bọn họ cũng , cứ , phản phệ thì tính .”

(Hết chương 1056)

Loading...