Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1040: Không quên mượn sấm rèn luyện pháp khí
Cập nhật lúc: 2025-12-01 23:10:43
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một đạo, hai đạo, ba đạo... chín đạo.
Suốt chín đạo thiên lôi màu tím giáng xuống, đ.á.n.h thẳng Tần Lưu Tây.
Tất cả sợ đến ngây , la hét thất thanh.
Lục Tầm phản ứng nhanh nhất, hô lớn: “Mau cứu !”
, cứu bằng cách nào?
Thị vệ định xông lên, Đằng Chiêu quát lớn ngăn : “Đừng qua đó!”
Mọi khó hiểu.
“Không .” Đằng Chiêu cố nén vẻ lo lắng, mặt lạnh tanh, hai tay siết chặt đến nỗi khớp xương trắng bệch.
Tiểu Nhân Sâm Tinh cũng nắm chặt túi tiền bên hông, : “Đây là gánh vác ' ngũ tệ tam khuyết' (ba phần thiếu hụt, năm phần tệ hại) của thiên đạo . Ba hồn còn sót chắc là tan biến.”
Đằng Chiêu đáp.
Tiểu Nhân Sâm Tinh thở dài: “Vong Xuyên quá đáng trách .” Hắn ngừng một chút tiếp: “Liệu Tây Tây hối hận vì mang nàng về ?”
“Sư phụ sẽ hối hận.” Đằng Chiêu Tần Lưu Tây đang lôi điện bao phủ, bảo Lục Tầm cởi áo khoác đưa cho : “Sư phụ theo đạo tâm của mà thôi.”
Nếu sợ gánh vác nhân quả mang đến "ngũ tệ tam khuyết", Tần Lưu Tây chọn ẩn cư, hỏi thế sự, sống lạnh lùng vô cảm. Đằng nàng kiên trì Quan chủ Thanh Bình Quan.
Đạo nàng tu là đạo của tiên nhân chí cao vô thượng, mà là đạo của phàm nhân.
Mặc kệ nàng tự đại thanh cao, " ngũ tệ tam khuyết", cứ chịu là xong.
Thư Sách
Tiểu Nhân Sâm Tinh hỏi: “Vậy còn ngươi? Ngươi hối hận ?”
Đằng Chiêu im lặng hồi lâu đáp: “Ta bằng sư phụ.”
Cho nên oán hận, oán hận Vong Xuyên mang đến khổ đau cho sư phụ. cũng đó là giận cá c.h.é.m thớt. Vong Xuyên lúc mất tích gì sai?
Ngược , là do bọn họ bảo vệ nàng, để nàng mất .
Lôi kiếp dứt.
Mảnh đất chân Tần Lưu Tây đen kịt, khói đen nghi ngút, thỉnh thoảng còn lóe lên tia điện.
Người c·hết đó chứ?
Đằng Chiêu bước tới, khoác áo choàng lên Tần Lưu Tây, tránh để khác thấy bộ dạng quần áo rách nát của nàng. Cậu chạm dư uy lôi đình còn sót , vẫn nhịn rùng .
Đỡ Tần Lưu Tây dậy. Mọi đều kinh ngạc tột độ, sét đ.á.n.h t.h.ả.m như mà c·hết, chẳng tu thành tiên ?
Tiết Bá Chấn nhịn chạy tới, mặt trắng bệch: “Không... chứ?”
Lục Tầm : “Để mời đại phu tới?”
Tần Lưu Tây ho khù khụ, phun một ngụm khói đen. Tóc nàng dựng , nàng nhếch miệng : “Không cần. Ta điều chỉnh một chút là xong. Việc tiếp theo để đồ nhi lo liệu.”
Nàng thẳng phòng khách, Tiểu Nhân Sâm Tinh cũng lẽo đẽo theo .
Thầy trò mấy biến mất trong phòng khách, trong sân viện lặng ngắt như tờ.
Tiết Bá Chấn Lục Tầm, nuốt nước bọt: “Đại sư thật sự chứ?”
“Có thể , thể chuyện, hẳn là .”
“Bị sét đ.á.n.h t.h.ả.m như mà việc gì.” Tiết Bá Chấn ánh mắt ngây dại: “Đừng để Cữu Cữu (Cậu) thánh nhân của ngươi chuyện , nếu ông sẽ mời nàng cung cầu thuật trường sinh đấy.”
Lục Tầm: “...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1040-khong-quen-muon-sam-ren-luyen-phap-khi.html.]
Không , ngươi đang ám chỉ ai đấy hả?
Trong phòng khách.
Tiểu Nhân Sâm Tinh lấy một cọng rễ sâm to bằng ngón tay, đưa miệng Tần Lưu Tây: “Nào, mau c.ắ.n một miếng, bổ sung nguyên khí.”
Tần Lưu Tây tránh tay : “Vừa nãy mới ăn một cọng , ăn nữa sẽ chảy m.á.u mũi. Ngươi đưa cho Tiết gia một cọng nhỏ, bảo họ băm thịt lợn nạc hầm canh, cho Tiết Dư Anh ăn cả canh lẫn thịt và sâm là xong việc. Chiêu Chiêu, lấy giấy bút, cho con ghi.”
Đằng Chiêu đưa cho nàng, bộ dạng t.h.ả.m hại của sư phụ, nhíu mày: “Trước hết ngài tự lo cho , cần vội.”
“Không kém chút thời gian .” Tần Lưu Tây xuýt xoa, hít một . Mấy đạo thiên lôi đ.á.n.h cho nàng đầu óc choáng váng, cần nhập định tĩnh dưỡng vài ngày mới hồi phục .
Tiểu Nhân Sâm Tinh nhiều, tự động chạy ngoài lo chuyện bếp núc.
Đằng Chiêu ghi đơn t.h.u.ố.c điều trị mà Tần Lưu Tây . Cuối cùng, Tần Lưu Tây buông tay . Trong tay nàng đang nắm chặt mấy miếng ngọc phù, trắng như ngọc thông thường, mà ánh lên sắc tím, giống hệt màu của tia lôi điện , vô cùng mắt.
“Đây là...”
Tần Lưu Tây nhếch miệng . Một vệt m.á.u trào nơi khóe môi, nàng lau bằng tay áo, : “Đằng nào cũng sét đ.á.n.h , lôi đình điện chấn quý giá như , thể lãng phí. Vừa gia trì thêm cho mấy miếng ngọc phù một tầng sấm sét, trừ tà tránh hung. Không thua kém gì sấm sét gỗ đào, còn hơn.”
Ngọc phù sấm sét gia trì mà vỡ nát, ngược còn tăng cường thêm uy lực trừ tà, là một pháp khí cực phẩm.
Đằng Chiêu nên lời. Ngay cả sét đ.á.n.h cũng quên rèn luyện ngọc phù, ai nghĩ chứ?
Cảm giác như lừa dối, Lôi Thần: Không hổ là nàng!
Ngọc vốn dễ vỡ, sét đ.á.n.h thì càng . Muốn gia trì thành công, phân thần thi thuật bảo vệ nó, mượn sức mạnh của sấm sét để luyện.
Rèn luyện thành công khiến những miếng ngọc phù phát ánh tím lôi quang.
Tiểu Nhân Sâm Tinh liếc : “Ngươi đúng là 'bất chấp thủ đoạn'."
Tần Lưu Tây đưa một miếng cho Đằng Chiêu: “Đem cái tặng cho cô nương .”
Đằng Chiêu nhận lấy, mím môi: “Sư phụ, tặng cho bùa bình an cũng , cần gì cho thứ quý giá thế ?”
Tần Lưu Tây : “Mấy còn cứu về , nàng còn một chút mệnh , coi như bồi thường cho nàng . Ngươi , tuy nàng là thuần âm thể, nhưng nếu kiên trì rèn luyện, mệnh sẽ ngắn . Sống đến tuổi tri thiên mệnh vẫn còn kém so với thọ nguyên vốn của nàng .”
Đằng Chiêu trầm mặc.
Tiểu Nhân Sâm Tinh mấp máy môi, mím chặt. Đây là nàng đang trả nợ cho Vong Xuyên.
“Các ngươi , . Trước khi về, cần hấp thu thêm chút thần quang hộ thể. Sấm sét luyện cơ thể , cần bế quan tịnh dưỡng.” Tần Lưu Tây .
Tiểu Nhân Sâm Tinh bảo nàng uống hết sâm mới cùng Đằng Chiêu rời .
Đóng cửa .
“Quan chủ chứ?” Lục Tầm lo lắng hỏi.
Đằng Chiêu lắc đầu. Cậu bước phòng Tiết Dư Anh, thấy Tiết Bá Chấn và phu nhân đang thì thầm về Tần Lưu Tây, vội dậy.
“Đại sư thật sự chứ?” Tiết Bá Chấn vô cùng quan tâm.
Tiết phu nhân cũng lo lắng: “Đại sư sét đ.á.n.h liên quan đến việc con gái khỏi bệnh ?”
Đằng Chiêu Tiết Dư Anh giường. Cô bé khôi phục dáng vẻ mười hai tuổi, tuy sắc mặt còn tái nhợt nhưng t.ử khí tan biến hết, lẽ ngày mai sẽ tỉnh .
“Phu nhân sai. Tiểu thư vốn chỉ còn một đường sinh cơ. Nếu chúng đến kịp thì... Giờ nàng khôi phục sinh cơ, coi như đoạt mệnh từ tay t.ử thần. Người tu đạo nghịch thiên sửa mệnh, ắt chịu ' ngũ tệ tam khuyết' (tam tai ngũ nạn). Sư phụ chịu cái sét đ.á.n.h , chính là chịu tổn hại về thể.”
Tiết phu nhân trắng mặt: “Đại sư đại thiện, là chúng liên lụy ngài .”
Đằng Chiêu : “Phu nhân cần tự trách. Đây là chuyện tu đạo đều trải qua, là nhân quả mà sư phụ gánh.” Cậu đưa miếng ngọc phù tím lôi quang qua: “Đây là ngọc phù sư phụ dùng uy lực của sấm sét để rèn luyện, tặng cho tiểu thư để trừ tà tránh hung, hộ .”
Tiết Bá Chấn vội vàng nhận lấy. Nhìn miếng ngọc phù tím lấp lánh, đây là bảo vật thiên kim khó cầu.
(Hết chương 1040)