Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 1033: H·ung t·hủ thật sự là kẻ khác

Cập nhật lúc: 2025-12-01 23:10:36
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ở trấn Kỳ Sơn một ngọn núi, vì chân núi một hồ nước, khi bóng núi in xuống mặt hồ giống hình chiếc móc câu vàng nên gọi là Kim Câu sơn.

Tần Lưu Tây dẫn Đằng Chiêu và Tiểu Nhân Sâm Tinh mượn đường âm lộ ngoài, vặn đáp xuống ngay bên hồ. Bầu trời trong xanh, mặt hồ vì giá rét đóng băng, nhưng vẫn thể lờ mờ thấy bóng núi in ngược trong đó.

“Quả thật giống kim câu.” Tiểu Nhân Sâm Tinh trầm trồ, quanh quất: “ nơi hoang vắng, chẳng ai sinh sống, mấy cô nương giấu ở chứ?”

Tần Lưu Tây quan sát hồ băng, ngọn núi Kim Câu, nheo mắt : “Chúng lên núi.”

Đằng Chiêu sang Tiểu Nhân Sâm Tinh: “Ngươi định phát huy sở trường của ?”

Tiểu Nhân Sâm Tinh ngẩn , sực nhớ lời Tần Lưu Tây lúc , liền vèo một cái biến về nguyên hình, chui tọt trong rừng.

“Chúng .” Tần Lưu Tây lệnh.

“Không đợi nó ? Lỡ xảy chuyện gì thì ?” Đằng Chiêu lo lắng.

“Rừng núi vốn là sân nhà của nó, nếu đến chút bản lĩnh tự vệ cũng thì uổng công tu hành ngàn năm.” Tần Lưu Tây : “Chiêu Chiêu, dựa bằng dựa . Nếu đem mạng sống treo tay kẻ khác, chẳng khác nào mặc xâu xé. Hơn nữa, ai thể mãi mãi ở bên cạnh bảo vệ con, lỡ chúng đều rời thì ? Nó thế nào?”

Đằng Chiêu im lặng.

Hai thầy trò một đoạn thì Tiểu Nhân Sâm Tinh , báo cáo: “Trên núi một căn nhà gỗ, bên trong một lão đạo sĩ đang tu hành, mấy ngày nay động tĩnh khá lớn.”

Tần Lưu Tây nhíu mày. Lão đạo sĩ?

Thư Sách

Không đúng, cảm giác đúng lắm. Không nên là lão đạo sĩ mới .

Tần Lưu Tây rảo bước nhanh lên con đường mòn dẫn lên núi.

Sâu trong lòng núi, một căn nhà gỗ nhỏ sừng sững yên tĩnh. Mùa đông, tuyết phủ trắng xóa khiến căn nhà càng thêm thanh tịnh. Nếu làn sương mù đen kịt lởn vởn xung quanh thì đây quả là chốn ẩn cư thanh bình.

Khi nhóm Tần Lưu Tây đến nơi, thấy âm khí nồng nặc , ai nấy đều sa sầm mặt.

“Dám bày Tụ Âm Trận để nuôi dưỡng âm sát, gì?” Tần Lưu Tây lạnh lùng luồng âm khí cuồn cuộn đổ về phía nhà gỗ.

Đằng Chiêu : “Sư phụ, để con dò đường phá trận nhé?”

“Cẩn thận đấy.” Tần Lưu Tây ngăn cản.

Đằng Chiêu lấy từ tay nải lưng một chiếc la bàn t.ử kim to bằng bàn tay, cúi đầu kim chỉ nam xoay tít, bước về phía bên trái.

Tần Lưu Tây theo , thấy bước chân chậm rãi nhưng chắc chắn, sai một ly, thầm gật đầu hài lòng.

Bước trong trận, cả nhóm cảm thấy âm sát khí từ bốn phương tám hướng ập tới như những lưỡi d.a.o băng, điên cuồng cứa da thịt.

“Thiên Cương dương oai, Huyền Vũ hậu tùy... Thần quang chiếu diệu, Thái Bạch thành thụy. Ngô thỉnh Thái Thượng sắc lệnh, bách tà bất xâm!” Đằng Chiêu lẩm bẩm niệm chú, một luồng chính khí bao quanh , ngăn cách sự ăn mòn của âm sát khí.

Tần Lưu Tây cũng thi triển thuật hộ cho , sang Tiểu Nhân Sâm Tinh. Hắn cũng đang dùng tinh nguyên tu hành ngàn năm để hộ thể.

Đằng Chiêu bấm độn tính mắt trận, khuôn mặt nhỏ dần tái nhợt.

“Điểm Bát Môn, tìm Càn vị, mở Sinh Môn.” Thấy sắc mặt , Tần Lưu Tây lên tiếng chỉ điểm.

Đằng Chiêu khựng , kim la bàn, tìm vị trí Càn như lời sư phụ, bước tới.

Khi đến đúng vị trí, rút một lá bùa, dán xuống đất: “Lôi đình điện mẫu, ban thần uy, PHÁ!”

Oanh!

Ngọn núi như rung chuyển dữ dội.

Trận pháp vỡ tan, căn nhà gỗ thực sự hiện mắt. kịp vui mừng, một cây kim đen sì, mảnh như lông trâu b.ắ.n thẳng về phía mặt Đằng Chiêu.

Đằng Chiêu né cực nhanh, cây kim xẹt qua tai , mang theo mùi tanh hôi buồn nôn.

“Kẻ nào to gan dám xông động phủ của T.ử Dương chân nhân ? Còn mau cút , đừng trách lão đạo khách khí!” Một giọng âm trầm chói tai vang lên, từ truyền tới nhưng khiến màng nhĩ đau nhói.

Dứt lời, thêm một nắm kim âm sát b.ắ.n về phía họ như mưa.

Tần Lưu Tây phất tay áo, cuốn lấy đám kim châm, phản đòn b.ắ.n ngược trở , đồng thời ném hai lá Ngũ Lôi Phù căn nhà gỗ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-1033-hung-thu-that-su-la-ke-khac.html.]

Ầm! Ầm!

Căn nhà gỗ cũ nát nổ tung, gỗ vụn bay tứ tung. Một nam nhân mặc đạo bào đen, dung mạo âm nhu dị thường bay vút lên trời, tay vung một lá cờ gọi hồn màu máu: “Vạn Quỷ Huyết Kỳ xuất, chúng quỷ lệnh , tốc tốc hiện hình!”

Lá cờ xoay tròn giữa trung. Ngay đó, từng luồng lệ quỷ âm hồn chui từ lá cờ, lao về phía nhóm Tần Lưu Tây.

Tiểu Nhân Sâm Tinh suýt tè quần. Cái vượt quá khả năng của !

Tần Lưu Tây kéo lưng, tháo chuỗi Thiên Châu của Phong Đô Đại Đế cổ xuống, đẩy lùi màn sương m.á.u dày đặc, đ.á.n.h tan đám âm hồn đang lao tới định c.ắ.n xé họ.

Tiếng quỷ sói gào vang lên t.h.ả.m thiết.

Lũ quỷ hau háu nhưng kiêng kị uy lực tỏa từ chuỗi hạt trong tay Tần Lưu Tây, run lẩy bẩy dám tiến lên.

Đó là uy áp chấn nh·iếp đến từ chủ nhân địa phủ!

Tên yêu đạo tự xưng là T.ử Dương thấy thế, trừng mắt chuỗi Thiên Châu lấp lánh phù văn kim quang, hét lên: “Không thể nào! Ngươi thể ngăn cản Vạn Quỷ Huyết Kỳ của ! Đó là pháp khí gì?”

Hắn từng thấy chuỗi Thiên Châu nào lợi hại đến thế!

“Ngươi đoán xem!” Tần Lưu Tây , ném chuỗi Thiên Châu lên trung: “Phong Đô Đế thanh, yểu yểu thần quân. Uy chấn Ngũ Nhạc, tảo đãng yêu phân. Cấp cấp như luật lệnh!”

Thiên Châu bộc phát kim quang chói lòa, chiếu rọi lên vạn quỷ. Lũ quỷ tan biến thành khói nhẹ, hồn phi phách tán.

Bộp. Vạn Quỷ Huyết Kỳ rơi xuống đất, tự bốc cháy.

“Không!!!” T.ử Dương gào lên đầy căm hận, giật chiếc chuông âm bên hông xuống, lắc mạnh.

Tiếng chuông quỷ quái chói tai như vang lên ngay trong màng nhĩ, chấn động thần hồn.

Đằng Chiêu rút d.a.o găm Kỳ Lân , vuốt nhẹ lên lưỡi dao, miệng niệm Thiên Sư chú: “Mao thể mao thể, Mạnh cập chư hầu... Cường quỷ trảm đầu, hoạt quỷ bất lưu. Ngô phụng Thiên Sư chân nhân đến, thần binh cấp cấp như pháp lệnh, TRỪ TÀ!”

Dứt lời, d.a.o găm Kỳ Lân trong tay bay vút về phía tên yêu đạo T.ử Dương.

Hai thầy trò liên thủ khiến sắc mặt T.ử Dương chân nhân đại biến. Hắn theo bản năng dùng chuông âm đỡ đòn. Đinh một tiếng, d.a.o găm Kỳ Lân cứa một đường lên chuông, đổi hướng đ.â.m thẳng thái dương . Hỏa khí nóng rực từ d.a.o găm khiến kinh hãi, vội vàng đỡ đòn nữa. Tay tê rần, một ngón tay d.a.o găm gọt đứt.

Đau đớn như lửa thiêu đốt khiến gầm gừ, rơi từ xuống đất, trừng mắt bọn họ: “Các ngươi rốt cuộc là ai? Ta và các ngươi thù oán, tại đến xâm phạm ?”

Tiểu Nhân Sâm Tinh nhảy cẫng lên: Câu để trả lời!

“Chúng là ánh sáng chính đạo, chiếu rọi yêu tà!”

Tần Lưu Tây đẩy sang một bên: “Đừng màu, gọn . Rảnh rỗi quá thì tìm .”

Tiểu Nhân Sâm Tinh ngượng ngùng sờ mũi, lời chạy về phía khe suối.

Tần Lưu Tây bước tới từng bước, chằm chằm yêu đạo T.ử Dương, hỏi: “Ngươi bắt các cô gái thuần âm nhằm mục đích gì?”

T.ử Dương ngẩn .

Tần Lưu Tây thấu phản ứng của . Quả nhiên, do !

(Hết chương 1033)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...